Lại một lần nữa phủ quyết, đạo diễn đã có chút không nhịn được, nói:
"Thu gia, người này đã là người thứ 100 rồi. "
Số lượng này đã là một con số lớn.
Thu Giang Lãnh khẽ nhíu mày, đóng lại tài liệu lại.
Họ không còn lựa chọn, cô biết chứ.
Nhưng cô không có biện pháp để mình chấp nhận một lựa chọn tạm bợ, 99 người phía trước và người này nữa, không một người thực sự là Tây Song Chúc.
Nghĩ đến việc mình sẽ phải lựa chọn một trong số những người này đóng phim, cô đều thấy tức giận thay cho fan nguyên tác.
"Không được chính là không được."
Đạo diễn ảo não nhưng hết cách. Mặc dù đối phương là người tốt nhất trong số 100 người họ đã phỏng vẫn, nhưng thực sự vẫn là chưa đủ.
Thời gian tuyển chọn diễn viên đã không còn nhiều nữa, điều này khiến họ ảo não vô cùng.
"Thu đại ảnh hậu sao vậy?"
Bạn của cô, Trần Thương hỏi khi thấy cô đi vào trong studio.
"Làm việc trước đi." Thu Giang Lãnh nói.
Vì thế họ không nói chuyện này ngay mà đợi Trần Thương hoàn thành xong câu việc đang làm mới bàn chuyện.
Trong khi chờ đợi, cô mệt mỏi nhắm mắt lại, nghỉ ngơi bên ghế xoay bên cạnh.
Trần Thương thu âm thêm khoảng 15 phút nữa thì đã coi như đã hoàn thành xong tiến độ hôm nay.
"Tốt rồi." Trần Thương lên tiếng và tắt máy.
Thu Giang Lãng lúc này mới mở mắt ra nhìn hắn. Cô uể oải nói:
"Thực sự muốn chết mà, làm sao lại không có ai phù hợp với Tây Song Chúc cơ chứ?"
"Bởi vì tiêu chuẩn của bà quá cao chứ sao." Trần Thương cười nói.
Cửa phòng mở ra, một người cầm tài liệu đi vào đưa cho Trần Thương.
Thu Giang Lãnh không để ý cho đến khi khuôn mặt của người đó xuất hiện trong tầm mắt của cô.
Ánh mắt hai người chạm vào nhau, người đó nhìn cô và lễ phép gật nhẹ đầu chào hỏi.
"Chúng ta từng gặp nhau sao? " Thu Giang Lãnh đột ngột hỏi.
Người đó lắc đầu, nói:
"Chưa từng gặp qua."
Người đó chào cô và Trần Thương xong liền rời đi. Đợi đến lúc đó Thu Giang Lãnh mới bừng tỉnh.
Tại sao cô lại cảm thấy nét cười đó quen thuộc? Đây chính là Tây Song Chúc cô muốn tìm a!
Trần Thương khó hiểu nhìn Thu Giang Lãnh kích động đến mức chạy ra ngoài.
Đây là làm sao a?
"Đợi đã!" Người đó dừng bước,