Tam lang nhà họ Liễu chẳng phải chính là Liễu Long Đình hay sao? Quả nhiên bức tranh tối qua bị người khác lấy mất, không ngờ lại vì bức tranh này mà mang lại nhân duyên cho Liễu Long Đình.
Vừa rồi tôi bị Kiều Nhi nói đến mức hối hận vì lúc trước không gả cho Liễu Long Đình, bây giờ xuất hiện người muốn giành chồng với tôi, đáng nhẽ tôi phải tức giận mới đúng. Nhưng bây giờ tôi lại buồn cười. Nghĩ tới Liễu Long Đình bình thường cứ bày ra vẻ mặt gia trưởng với tôi, bây giờ lại bị phụ nữ tới nhà cầu hôn, nếu anh ta có mặt ở đây thì tôi cũng ngượng thay anh ta.
“Hoàng Tam Nương, bà lấy đâu ra chủ nhân chó má gì đó? Muốn kết thân với em ba của tôi hả? Cũng không nhìn xem thân phận của mấy người là gì! Chủ nhân của bà coi trọng em ba của tôi thì kêu cô ta tới đây, chẳng lẽ lại là tiên gia hạ đẳng nào đó?”
Liễu Liệt Vân trào phúng một tràng, nhưng Hoàng Tam Nương lại không tức giận, ngược lại càng ngang ngược hơn: “Cô đừng xem tôi tu vi không bằng cô, nhưng chủ nhân mới của tôi từng được Nỗ Nhĩ Cáp Xích đích thân sắc phong là tiên gia, sau này được phong làm quý phi, làm việc cho triều đình, dư sức xứng đôi với nhà cô.”
“Xem ra là có chút lai lịch, chẳng trách nuôi chó cũng càn rỡ như thế. Trở về nói cho chủ nhân nhà cô, loại đàn bà từng bị hoàng đế chơi rồi, em ba của tôi chướng mắt!” Liễu Liệt Vân vừa dứt lời, một cơn gió bỗng thổi vào từ ngoài cửa, một cô gái thắt bím tóc khiêng gậy trúc đi đằng trước, dẫn theo một chiếc kiệu chạm trổ phượng hoàng nhẹ nhàng bay vào. Hoàng Tam Nương cùng đội ngũ cầu hôn của bà ta nhanh chóng tách ra hai bên, chiếc kiệu đứng ngay đối diện cửa nhà họ Liễu, đối mặt với Liễu Liệt Vân, một người phụ nữ cài trâm ngọc đầy đầu thò ra từ kiệu, đeo một mảnh lụa mỏng che mặt, mặc trang phục thời nhà Thanh, khoảng chừng 25 - 26 tuổi. Nếu không phải chung quanh tôi còn có mấy người đang đứng thì tôi sẽ cho rằng mình xuyên vào phim Chân Hoàn truyện mất.
“Chị đừng so đo với người hầu, tối qua em vô tình nhặt được một bức tranh của tam công tử nhà chị, em thật lòng coi trọng cậu ba, mong chị có thể làm chủ tác hợp hôn sự của hai người chúng em”
Vừa rồi tôi còn muốn nhạo Liễu Long Đình, bây giờ thấy người phụ nữ này đến nhanh như vậy, hơn nữa trông cô ta còn rất xinh đẹp, thân phận cao hơn nhà họ Liễu, còn sẵn sàng khom lưng lấy lòng Liễu Liệt Vân, gọi Liễu Liệt Vân là chị... Vãi chưởng, phụ nữ như vậy thì trưởng bối nhà ai sẽ ghét chứ!
Thấy người phụ nữ này khách khí như vậy, Liễu Liệt Vân cũng dịu đi một chút, gọi đối phương một tiếng nương nương, nói rằng bây giờ Liễu Long Đình còn đang mang tội, không phù hợp cưới gả.
“Nếu bây giờ Long Đình không tiện thì em nguyện ý chờ anh ấy, chỉ mong chị có thể cho em với Long Đình một cơ hội, sau này hai chúng ta liên hôn, toàn bộ đền thờ tiên gia ở Đông Bắc, hai nhà chúng ta chiếm hơn phân nửa”
Liễu Liệt Vân lại không bận tâm tới chuyện này, ngược lại quay sang nhìn tôi, suy nghĩ một hồi rồi đáp: “Chuyện này tôi cũng không thể tự quyết định. Thế này đi, hôm nay tôi sẽ thương lượng với em trai, nếu em trai tôi đồng ý thì nhà họ Liễu sẽ chuẩn bị sính lễ, đích thân tới quý phủ của nương nương.”
Người phụ nữ gật đầu đồng ý, nhưng lúc sắp xoay người lên kiệu, cô ta bỗng nhớ tới chuyện gì, lại gần Liễu Liệt Vân nói nhỏ: “Đêm qua em thấy Long Đình cùng đệ tử xuất mã của anh ấy pha trộn trên giường, chị phải nhắc nhở nhiều hơn, lỡ để người khác nhìn thấy thì tiền đồ của Long Đình cũng sẽ bị ảnh hưởng”
Tôi không biết có phải người phụ nữ này cố tình nói cho tôi nghe hay không, đã kề sát bên tai Liễu Liệt Vân mà còn cố tình cho tôi nghe, khiến tôi rất xấu hổ, cảm giác như tôi làm hại tiền đồ của Liễu Long Đình. Sắc mặt của Liễu Liệt Vân cũng rất xấu hổ, nói với cô ta rằng sẽ chú ý.
Sau khi đội ngũ này hấp tấp rời đi, Liễu Liệt Vân kêu tôi tiếp tục ăn cơm, cô ấy đi tìm Liễu Long Đình nói chuyện này. Nhưng bây giờ tôi nào còn tâm tư nuốt trôi cơm, rất muốn nghe lén xem Liễu Liệt Vân sẽ nói gì với Liễu Long Đình, chỉ