Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Sau khi lên kế hoạch, chúng tôi bắt đầu hành động, bây giờ ba mẹ đã mất, bà nội cũng chẳng còn, căn bản về sau không còn gì phải lo lắng nữa, hơn nữa nơi tôi học trước đây chính là ở để đô, mà lúc này, nghĩ đến trước đây vì Liễu Long Đình mà tôi chỉ muốn lập tức được tốt nghiệp, còn từ bỏ việc học, chẳng thèm làm bài tập, từ trước đến giờ tình yêu của tôi vốn là rầm rộ như vậy, nhưng mà hiện tại thoạt nhìn lại, đó lại là khởi đầu ngu ngốc của tôi, nhưng thôi cũng may tất cả đều đã là quá khứ rồi, bây giờ tôi đã phát triển ra được một cơ thể mới, mà cơ thể này lại không có hơi thở của trước đó, một cơ thể hoàn toàn mới, một hơi thở hoàn toàn mới, một khuôn mặt đầy collagen, tôi sợ bây giờ nếu tôi nói mình mười tám tuổi, cũng sẽ không có ai nghi ngờ.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Hiện tại tháng này đã rời trường chưa lâu, rất dễ dàng đối với những vị thần tiên như chúng tôi giả danh tính trong trường học, nhưng khi trở lại ngôi trường nơi mình từng đi học, tất cả các thầy cô giáo với các bạn học sinh đều là những khuôn mặt xa lạ, những người cùng lớp với tôi đều đã tốt nghiệp hết cả rồi, còn các giáo viên với học sinh trong trường, tôi không thể phân biệt được đâu là yêu quái và đâu là con người.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Thời điểm thấy Vệ Quân, tôi bỗng nhiên trợn tròn mắt, ký ức về anh ta tuôn ra trong đầu tôi, khi chúng tôi biểu diễn ở trường thì chỉ gặp nhau qua lúc biểu diễn một màn vũ đạo tuyệt vời, nhưng sau đó, bởi vì có sự hiểu lầm của Liễu Long Đình trong quán karaoke nên Liễu Long Đình đã gọi rất nhiều rắn đến suýt chút nữa đã giết chết anh ta, sau này lại nghe tin anh ta đi chữa bệnh ở nước ngoài, không ngờ hai năm trôi qua, anh ta ấy vậy mà đã quay trở lại!Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Làm sao tôi có thể để cho Vệ Quân nhận ra mình được, vì thế tôi liền khó hiểu nhìn Vệ Quân, mà ánh mắt của các học sinh nam với nữ trong lớp cũng đều đồng loạt quét về phía tôi, dù sao thì cơ thể của tôi cũng phát triển từ linh hồn, khôi phục lại thân phận của kiếp trước, không thể so sánh với bào thai người phàm, tôi của lúc này, tuy nói lớn lên giống Bạch Tô y như đúc nhưng mà thần thái so với Bạch Tô thì sáng sủa, xinh đẹp hơn rất nhiều.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Thầy giáo, thầy đang gọi em sao? Em tên là Đồng Hương.”Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Vệ Quân nghe tôi nói tôi tên Đồng Hương, lại vội vàng lật xem tài liệu của tôi, thấy trong đó đúng là viết cái tên Đồng Hương, lại nhìn tôi vài lần, trong ánh mắt chỉ còn lại ngạc nhiên với không thể tin được, vì thể gọi tên tôi, bảo tôi tự mình tìm một chỗ ngồi đi.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tôi nhìn bạn học cùng lớp, dáng vẻ của họ cũng trẻ như tôi, cảnh tượng này giống hệt như lúc tôi mới vào đại học, nếu không phải vì nỗi oán hận sâu sắc như vậy, nếu không phải vì sứ mệnh nặng nề như vậy, thì tôi cũng rất cam tâm tình nguyện muốn trở lại làm một người khác, sống một cuộc sống yên bình ổn định.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Sau giờ học, lúc tôi đang dọn dẹp chuẩn bị đi theo các bạn cùng lớp để đến lớp tiếp theo thì Vệ Quân bỗng nhiên đi về phía tôi, cúi người trước mặt tôi, hỏi một câu: “Bạn học Đồng Hương, buổi chiều em có thời gian rảnh sau giờ học không?”Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lá gan của anh taAnh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Những gì mà chúng tôi đang được dạy bây giờ đều là những gì trước đây tôi đã học qua, chỉ là lúc ở trong lớp học, Vệ Quân vẫn thỉnh thoảng nhìn tôi, mặc dù trước đó anh ta bị thương nặng, nhưng vết thương trên cơ thể đó dường như không có gây trở ngại gì cho anh ta, trên khuôn mặt của anh ta cũng không còn nhìn thấy vết sẹo nữa, cơ thể cũng vẫn còn cường tráng, chỉ tiếc là tôi không còn chút pháp lực nào trong cơ thể nên không thể phân biệt được anh ta là người và yêu tinh, dù sao người bị yêu quái cắn chết, trong phạm vi sức mạnh của đỉnh tạo hóa, bọn họ sẽ nhanh chóng phát triển cơ thể của yêu quái, mà cơ thể này lại không thể bằng yêu quái, yêu quái có thể ăn pháp lực, có thể có sức mạnh, nhưng những con yêu quái biến đổi như bọn họ, lại rất yếu ớt, ngay cả bản tính cũng bị thay đổi.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Vệ Quân muốn hẹn tôi ra ngoài?Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
“Thầy giáo Vệ, thầy đang hẹn em sao?” Tôi cũng trực tiếp lại thản nhiên thẳng thừng hỏi.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Có thể là bởi vì tất cả học sinh bên cạnh tôi đều có quan hệ rất tốt với Vệ Quân, thấy Vệ Quân quang minh chính đại hẹn gặp với một em gái trong lớp, hơn nữa Vệ Quân cũng còn trẻ lại chưa kết hôn, thì nhất thời tất cả đều ồn ào hết cả lên, bảo tôi đồng ý với Vệ Quân đi, hơn nữa còn nói rất nhiều lời tốt đẹp về Vệ Quân.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Vệ Quân vẫn rất vui vẻ, mà mục đích anh ta hẹn tôi ra ngoài, rất có thể chính là muốn biết quan hệ giữa tôi với Bạch Tô, dù sao loại cơ hội mà hai người trên thế giới này trông rất giống nhau, còn chênh lệch mấy năm tuổi, hơn nữa còn học chung một trường thật sự là quá nhỏ.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Người mà mấy anh chị gà này đang nói chính là tôi, đương nhiên tôi sẽ không đi nói xấu quá khứ của mình với người ngoài làm gì, nên tôi đã nói với một vài người bạn cùng lớp rằng cô gái bỏ học vì người bạn trai kia thật là si tình mà!Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Thời điểm mấy cô nữ sinh xung quanh tôi cứ ríu rít nói mãi về chuyện tình cảm thì bên cạnh tôi có một cơn gió thổi qua, là Lạc Thần.Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Tôi có một cuộc hẹn vào tối nay với Vệ Quân, mà Liễu Long Đình dự kiến sẽ đến vào tối nay, năng lực làm việc của Lạc Thần thực sự khiến tôi cảm thấy ngạc nhiên. May mắn thay, lần này tôi xuống trần gian, có thể được làm việc với anh ta , nếu không thì cũng có thể tôi sẽ chôn anh ta.