Lúc tôi còn sống thì làm khó dễ, sau khi tôi chết rồi thì tới đây làm bộ làm tịch.
Mỗi ngày đều nói yêu tôi, nhưng lại không cho tôi cơ hội sống.
Mặc dù lúc tôi chết, anh ta vẫn luôn miệng nói tôi chết là do cô.
Tại sao loại người này còn dám đến phúng viếng tôi? Anh ta có tư cách gì.
Bây giờ pháp lực trong cơ thể tôi rất lớn.
Đương nhiên linh đường này không thể chịu được sức mạnh của tôi.
Sau ba đến năm cú đánh, toàn bộ linh đường lập tức trở thành đống đổ nát, tường gạch vỡ, còn tôi đang đứng trong đống đổ nát này, bụi đất văng tứ tung.
Phải mất một lúc lâu sau tôi mới tỉnh táo lại.
Tôi nhìn cảnh vật yên tĩnh và bụi bám trên người, nếu lần sau Liễu Long Đình lại đến, tôi nên tìm cớ gì để không phải chịu trách nhiệm trước anh ta đây?
Nhưng mà có vay có trả.
Dù sao tôi nói dối Liễu Long Đình cũng nhiều, hơn nữa cũng không ít lần đóng kịch trước mặt anh ta.
Vậy sao tôi không thể tiếp tục lừa anh ta vụ linh đường này chứ?
Tôi không quá để tâm đến chuyện linh đường nữa.
Vừa quay người định quay lại chỗ Liễu Long Đình nói với anh ta rằng tôi đã phá hủy linh đường thì một bóng đen đột nhiên xuất hiện sau lưng tôi, kéo tay tôi lại.
Tôi quay đầu lại nhìn người đến, là U Quân.
Nơi này quá sáng sủa nên U Quân liếc xung quanh và kéo tôi một khu rừng cách đó không xa.
Vừa rồi tôi nghe U Quân nói với Liễu Long Đình rằng các vị thần linh đã đồng ý quy hàng Liễu Long Đình.
Chuyện này có hơi khó đoán.
Vừa hay U Quân đang ở trước mặt tôi, tôi hỏi anh ta: “Đúng rồi, chuyện mà anh nói, tất cả các vị thần linh trong nhà giam đều đồng ý quy hàng với Liễu Long Đình, có thật hay không?”
“Đó là sự thật.
Tôi đã nói với họ rằng tôi sẽ thu thêm lực lượng, giữ lại mạng họ để ngày sau Đông Sơn tái khởi, nhưng giờ tôi cũng cần em theo tôi trở về một chuyến.
Liễu Long Đình muốn họ đưa ra một nửa pháp lực.
Lúc trước thân phận tôi thấp kém nên không thể thuyết phục bọn họ.
Nếu em sử dụng thân phận Nữ Hi thì tất cả sẽ tuân theo lệnh của em.”
U Quân từng là quỷ sứ.
Ở nhân giới cũng phân chia cấp bậc cao thấp khác nhau, quỷ thần cũng là một loại cảnh giới.
Quỷ sứ là cấp thấp nhất của ác quỷ.
Vì vậy cho dù sau này thành tựu lớn cũng không thể thoát khỏi sự thấp hèn trước đây.
Mặc dù tối đồng tình với U Quân nhưng tôi không thể khiến mọi người thay đổi quan điểm về những tà yêu.
Vì vậy, tôi đồng ý với U Quân.
Nhưng bây giờ tôi không thể đường đường chính chính quay về cùng anh ta được nên tôi đã biến thành một con chim, nấp trong tay áo của U Quân, theo anh ta trở lại nhà lao.
Dọc đường đi, U Quân và tôi cũng không nói quá nhiều liền hỏi tôi sao lại đột nhiên nhớ ra muốn đến đây phá tang linh đường của mình, nếu Liễu Long Đình biết được thì sẽ có chuyện cho coi.
Lúc nói chuyện, giọng điệu U Quân thản nhiên như thể anh ta đang nói chuyện nhà với tôi, không có ý trách móc nào cũng không có cảm xúc nào khác.
Giọng điệu của U Quân rất lạnh lùng.
Nếu như tôi muốn hợp tác với anh ta thì ít nhất bây giờ tôi không muốn anh ta nghĩ rằng tôi là người sau khi hứa hẹn thì lập tức lạnh lùng với anh ta.
Vì thế tôi trả lời U Quân bằng một giọng điệu rất bình thường: “Không hiểu sao sáng nay khi Liễu Long Đình đến tự nhiên phát điên lên.
Nên tối hôm qua tôi đã theo dõi xem anh ta làm gì.
Sau đó tôi phát hiện anh ta đã xây dựng một linh đường cho tôi..
Như vậy rõ ràng là muốn nguyền rủa tôi đến chết.”
“Nên em giận à?” Quân hỏi ngược lại tôi.
“Đương nhiên, anh ta hại tôi thảm như vậy, ngày nào cũng nói cho dù tôi có chết cũng không đáng, tại sao tôi lại không được tức giận.” Tôi trả lời U Quân.
“Trong lòng em không có anh ta thì sao lại tức giận được?”
Khi U Quân nói điều này với tôi, tôi đã rất ngạc nhiên nói với anh ấy: “Sao có thể? Có phải anh đang thử tình cảm của tôi với Liễu Long Đình không?”
Lúc này mà U Quân nói với tôi điều này chỉ có thể là anh ta muốn biết trong lòng tôi đang nghĩ gì.
Sau cùng thì anh ta muốn hợp tác với tôi để lật đổ Liễu Long Đình.
Vì tôi đã nói với anh ta rằng tôi muốn Liễu Long Đình bị lật đổ nên tôi mới ở cùng với anh ta.
Sau khi tôi nói điều này, U Quân vẫn dùng giọng điệu bình tĩnh ban nãy, không hiểu hỏi lại tôi: “Lúc trước tôi đã từng nghĩ rằng tôi không xứng đáng được yêu, tôi cho rằng tôi chỉ là một kẻ cặn bã.
Nhưng bây giờ xem ra em cũng giống tôi, Liễu Long Đình cũng giống tôi.
Chúng ta không khác gì nhau.”
U Quân biết tôi là ai nên khi nói chuyện với anh ta, tôi không phải giả vờ khéo léo như khi nói chuyện với Liễu Long Đình.
Ý trong lời nói của anh ta rất đơn giản, anh ta cảm thấy bản thân mình không đáng được yêu và chúng tôi cũng không xứng đáng.
Tôi không muốn nói gì cả.
Quả thực tôi và Liễu Long Đình đúng như lời anh ta nói.
Chúng tôi không đáng được yêu.
Cho nên tôi xem câu này như lúc Thần Núi nói chuyện với tôi mà thôi.
Tôi cũng không muốn tranh luận gì với anh ta, cười lạnh nói đùa: “Nếu như Liễu Long Đình và tôi không xứng đáng yêu đối phương thì tôi với anh cũng rất xứng đối không phải sao? Sau khi Liễu Long Đình chết, chờ chúng ta đoạt