Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Tức Giận


trước sau



Không biết tại sao, khi nghe được Lạc Thần nói chuyện này, trong lòng tôi lại có chút căng thẳng, nếu như khi từ trước tôi và Liễu Long Đình có thâm thù đại hận, thì tôi sẽ đồng ý hợp tác với Hỗn Độn Chung, để cho tôi không cần sống trong bùa chú của Hỗn Độn Chung, nhưng là bây giờ tôi còn rất yêu Liễu Long Đình, nếu tôi dùng bùa chú tiêu diệt Liễu Long Đình, vậy đến lúc đó tôi không yêu anh ấy nữa thì sao?
Tôi không hề muốn mất đi một người tôi thích, hơn nữa, Hỗn Độn Chung của Liễu Long Đình, ngoại trừ chính anh ấy, căn bản cũng không có người biết Hỗn Độn Chung ở nơi nào.

Bình thường Liễu Long Đình cũng rất ít nói chuyện liên quan đến Hỗn Độn Chung với tôi, anh ấy giữ bí mật tốt như vậy, làm sao tôi tìm được hướng đến Hỗn Độn Chung.

Nhưng mà bây giờ nhìn bề ngoài là Liễu Long Đình không để ý tôi, hơn nữa cũng âm thầm cắt đứt tiền đồ của tôi, nếu như lúc này tôi và Lạc Thần trực tiếp nói chuyện với Liễu Long Đình, anh ấy nhất định sẽ cảm thấy tôi đầu óc có vấn đề, vì vậy tôi nói Lạc Thần sẽ suy nghĩ sau, nếu có cơ hội biết Hỗn Độn Chung ở nơi nào, tôi nhất định sẽ biết rõ rốt cuộc là thật lòng thích Liễu Long Đình, hay chẳng qua là khuất phục trước sức mạnh của Hỗn Độn Chung.

Lạc Thần nghe nói những thứ này sau, gật đầu một cái, lại nói: “Nếu em sau này thật sự muốn cầu nguyện với Hỗn Độn Chung, nếu Hỗn Độn Chung yêu cầu quá đáng, em có thể đem tôi làm thế thân, tôi sống lâu như vậy, mà chưa làm gì cho em, thật là thấy áy náy.”

Có một đoạn thời gian, tôi hiểu lầm Lạc Thần, bây giờ Lạc Thần cùng tôi nói lời áy náy, khiến cho tôi cảm giác không được tự nhiên, nói với anh ta để tôi suy nghĩ thật kỹ, đến lúc đó sợ không có cơ hội thấy Hỗn Độn Chung.

“Liễu Long Đình không nói với em chuyện về Hỗn Độn Chung sao?” Lạc Thần tựa hồ có chút ngạc nhiên, hỏi tôi một câu.

“Anh ấy cái gì cũng không nói.

Tôi và anh ấy ở chung một chỗ, hoàn toàn là dựa vào nghĩ và đoán.”
Lạc Thần nghe tôi nói xong, vẻ mặt nhìn tôi có chút đau lòng, đưa tay lên mặt, biến thành hình dáng nữ, ôm tôi vào lòng an ủi ta: “Đáng tiếc tôi không bảo vệ được em, em cũng không yêu tôi, nếu là tôi có thể bảo vệ em, em yêu tôi, chúng ta có thể bên nhau.

Chuyện gì tôi cũng sẽ không gạt em, cũng sẽ không để em cô đơn trên con đường sứ mạng của mình.”
Lạc Thần lúc này mặc dù là đàn bà, rất ôn nhu thuỳ mị, nhưng ở trong lòng tôi anh ta sớm đã là giới tính nam, anh ta ôm tôi làm tôi có chút lúng túng a, vì vậy liền nhẹ nhàng đẩy ra, sau đó hào sàng cùng nói một câu: “Loại người như tôi, không phải người bình thường có thể khống chế được, nếu anh ở bên tôi, chỉ sẽ liên lụy anh, còn không bằng sẽ để cho tôi và tên khốn kiếp Liễu Long Đình bên nhau, để cho tôi đi hành hạ anh ấy!”
Đoán chừng là thấy tôi nói lời này rất khôi hài, Lạc Thần cùng tôi cười lên, trên đường chúng tôi trở về thiên đình, khi đi ngang qua nhân gian, lúc nhìn thấy có thiên binh ở dưới hàng phục ác quỷ ở nhân gian, tôi nghĩ, dù sao bây giờ cũng không có chuyện gì có thể làm, nếu đã quyết định phải kiên trì con đường của chính mình liền dứt khoát chuyện tốt làm tới cùng, nói với Lạc Thần yên tâm để tôi xuống nhân gian, tôi muốn trợ giúp Tứ đại thiên vương cùng Tần Quảng Vương, đuổi ma quỷ ở nhân gian.

Tôi ở nhân gian lưu lại, Lạc Thần dĩ nhiên cùng tôi ở nhân gian diệt quỷ, cộng thêm chúng tôi có Tần Quảng Vương dùng Phiên Hồn phụ trợ, anh ta ở cửa vào địa ngục rung Phiên Hồn, dẫn quỷ quái khắp nơi, trừng trị những con quỷ này, hiệu quả tiêu diệt rất nhanh.

Vốn dĩ kế hoạch là tiêu diệt yêu quái từ nhân gian trong hai tháng, nhưng là bây giờ chỉ dùng không tới một tuần lễ, nhân gian sẽ là mảnh đất yên bình.

Tốc độ nhanh như vậy, tôi và Lạc Thần dĩ nhiên là cao hứng, thấy nhân gian yên bình, Lạc Thần nói sau này không cần nghe Liễu Long Đình ra lệnh, chỉ cần anh ta đến đó thì đều có thể ra lệnh.


Vốn là Lạc Thần chính là thuộc hạ của tôi, anh ta nghe theo tôi cũng là tự nhiên, chỉ là khó cho Liễu Long Đình, tốn nhiều sức lực đào tạo Lạc Thần, bây giờ vẫn thuộc về đến tôi, thật là thất bại.

Chuyện chúng tôi tiêu diệt yêu ma ở nhân gian sắp đi đến hồi kết, Liễu Long Đình cũng đến tìm tôi, trước đó anh ấy cũng không đồng ý cho tôi lén lút tới nhân gian, bây giờ thấy chúng tôi cũng sắp thanh trừ xong rồi, mắt thấy chúng tôi sắp tiêu diệt xong rồi cũng không có

cách nào, cũng giúp chúng tôi giải quyết một số công việc.

Chờ chúng tôi dọn dẹp xong nơi này, Liễu Long Đình mới đến gần tôi, sắc mặt có vẻ thất thần hoặc đang bất lực nói: “Anh đón em về núi Trường Bạch, về với anh đi.”
Lúc này Lạc Thần ở bên tôi, mấy ngày này sống chung, để cho tôi và Lạc Thần khôi phục sự tín nhiệm cùng cảm tình, Lạc Thần nói làm sao mà Liễu Long Đình kéo tôi từ vị trí Hi Hoàng kéo xuống, thấy Liễu Long Đình nói muốn tôi cùng anh ta trở về, vì vậy Lạc Thần cũng chỉ nói một câu: “Nếu không cùng anh về thiên đình, hút một chút linh khí, để điều chỉnh cơ thể thật tốt.”
Khi Liễu Long Đình nghe được Lạc Thần nói lời này, cũng có chút giận, ngẩng đầu nhìn Lạc Thần một cái rất nguy hiểm, tựa hồ trách cứ anh ta.

Mà nhìn ánh mắt này của Liễu Long Đình, tôi biết là Liễu Long Đình khó chịu, nghĩ đến anh ấy làm nhiều chuyện tổn hại đến tôi mà không trách một câu, vì vậy tôi cũng giả bộ thâm tình nhìn Lạc Thần mấy lần, sau đó đứng ở bên người Liễu Long Đình, nói với Lạc Thần: “Tôi cũng rất muốn đi thiên đình, chẳng qua là…”
Khi tôi nói, nhìn Liễu Long Đình một cái, bày tỏ không dám không nghe lời Liễu Long Đình.

Liễu Long Đình nhìn thấy tôi vẫn giữ vẻ mặt cũ đối với Lạc Thần, ánh mắt anh ấy như muốn nổ tung, liền trực tiếp nói một câu: “Nếu em không rời bỏ được, vậy cùng Lạc Thần đi lên Thiên Đình đi.”
Vừa nói vừa xoay người rời đi.

Nhìn dáng vẻ tức giận của Liễu Long Đình, ngược lại tôi cũng không quan tâm, lời này nếu như tôi đoán không lầm, rất nhanh anh ấy sẽ tới uy hiếp tôi.

Quả nhiên giống như tôi nghĩ, khi Liễu Long Đình xoay người rời đi mấy bước, tôi cũng còn không cùng Lạc Thần nói chuyện, anh ấy liền dừng bước, sau đó xoay người đi tới, tất cả tức giận cũng hiện ở trên mặt, một tay nắm lấy cổ tay tôi, nổi giận đùng đùng hãy nói: “Cùng anh trở về.” Vừa nói trừng mắt với Lạc Thần, cảnh cáo Lạc Thần: “Lạc quân, thiên đình nhiều việc như vậy không làm, cùng Nữ Hi hạ phàm làm gì, còn không mau về thiên đình?”

Biết Liễu Long Đình sẽ tức giận, tôi không chọc hắn nữa, bản thân cũng chỉ muốn đùa một chút để ổn định tâm trạng, thấy anh ấy tức giận với Lạc Thần, tôi nói với Liễu Long Đình được rồi, tôi về cùng anh? Làm gì phải nổi giận với Lạc Thần.

Lạc Thần không tranh luận với Liễu Long Đình, mà Liễu Long Đình nghe tôi nói lời này xong, cảm thấy tôi muốn bảo vệ Lạc Thần, nhìn tôi, nhướng mày một cái, căn bản cũng không quan tâm tôi nữa, trực tiếp dùng sức nắm tay, dùng thần liễn bay lên trời.

Trên đường về núi Trường Bạch, Liễu Long Đình vẫn giận vì chuyện ban nãy, không nói lời nào với tôi, nhìn có vẻ nghiêm trọng, tôi bắt đầu đối tốt với anh ấy, chủ động tìm đề tài cùng Liễu Long Đình trò chuyện, dẫu sao tôi mới đuổi được bầy quỷ ở nhân gian, tâm tình thật tốt, Liễu Long Đình lộ vẻ mặt này, khẳng định là muốn để tôi không vui được.

Từ trước nếu là tôi chọc Liễu Long Đình tức giận, nhiều lắm là khen mấy câu là có thể dỗ được anh ấy, bây giờ tính khí Liễu Long Đinh thật sự là càng ngày càng cổ quái, tôi nói gì cũng lười phản ứng, làm sao cũng không dỗ được.

Lần này tôi có chút ngượng ngùng, vì vậy liền cùng Liễu Long Đình ngồi chung thần liễn, một câu nói cũng không nói, không khí trên thần liễn, vô cùng bất thường!
Trở về đến núi Trường Bạch, chúng tôi từ thần liễn tới cửa nhà họ Liễu, Phượng Tố Thiên cùng Hư ra đón chúng tôi.

Phượng Tố Thiên nhìn thấy Liễu Long Đình gương mặt đen xì, liền trêu ghẹo hỏi một câu, rốt cuộc là thế nào, ở cùng vợ mà dáng vẻ ủ rũ?
Thấy Long Đình tâm trạng không tốt, bị Phượng Hoàng châm chọc, giống như đổ dầu vào lửa, ánh mắt trừng đối phương như đang đánh nhau, tôi nhanh chóng kéo Phượng Hoàng ra, kêu anh ta đi nơi khác chơi đi, mấy ngày nay đừng trở về!.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện