Vừa lúc tôi cũng có chuyện muốn hỏi Liễu Long Đình, lúc này anh ấy gọi tôi, tôi liền đi theo anh ấy đi ra ngoài.
Liễu Long Đình lúc này sẽ dẫn tôi đến sân sau của nhà họ Liễu, thấy tôi thành thành thật thật cùng anh ấy đi ra, anh ấy tựa hồ cũng đã đoán được tôi có chuyện muốn nói với anh ấy, vì thế anh ấy cũng không vội vàng nói với tôi, mà là hỏi tôi trước: “Em có chuyện gì muôn hỏi thì hỏi trước đi, anh biết em có rất nhiều vấn đề muốn hỏi.”
Nói chuyện với Liễu Long Đình, chính là trực tiếp như vậy, một chút cũng không cần lo lắng anh ấy có biết tôi muốn nói cái gì hay không, chỉ cần là anh ấy nguyện ý nói, tôi muốn hỏi, anh ấy cơ hồ có thể trực tiếp nói cho tôi biết.
“Em muốn biết, anh đem Hỗn Độn Chung đặt ở trong thân thể em, chính là vì để em không chết sao?”
Hỗn Độn Chung chính là từ trong thân thể tôi bay ra, đây là sự thật không thể chối cãi.
Liễu Long Đình đối với loại vấn đề này, coi như là muốn giấu tôi cũng đã không còn giấu được nữa, liền trực tiếp thừa nhận.
“Đúng vậy, anh đã nói với em, anh cũng không muốn em chết trước mặt anh, ít nhất chờ anh chết, em mới có thể chết.”.
ngôn tình ngược
Liễu Long Đình lần này thừa nhận ngược lại rất sảng khoái, nhưng giọng điệu nói chuyện với tôi, cũng đã cứng rắn hơn rất nhiều, từ lúc tôi uy hiếp anh ấy từ trong thế giới mới mà anh ấy dùng Hỗn Độn Chung sáng tạo ra, anh ấy đối với tôi không có giọng điệu tốt, giống như đối đãi với một đứa trẻ thường xuyên phạm sai lầm, đánh cũng đánh qua, mắng cũng mắng, đến cuối cùng chỉ còn lại không nói gì.
Tôi cũng biết, tôi đối với Liễu Long Đình mà nói, cũng không phải một người phụ nữ tốt gì, liền so sánh tôi với Hoàng Tam Nương.
Liễu Long Đình vì tôi sinh tử, trốn tránh hết thảy, tôi chỉ trách anh ấy bởi vì anh ấy trốn tránh mà hại tất cả mọi người, mà Hoàng Tam Nương cơ hồ đều bởi vì Liễu Long Đình nguyện hy sinh kể cả chết, nhưng cô ấy vẫn nhẹ giọng tinh tế an ủi Liễu Long Đình như vậy, sợ Liễu Long Đình vì chuyện này mà tự trách mình.
Tôi và Hoàng Hoàng Tam Nương so sánh, quả thực chính là khác một trời một vực, tôi đơn giản chỉ là ỷ vào Liễu Long Đình thích tôi, mới kiêu ngạo ngang ngược như vậy.
“Anh yên tâm đi, em cam tâm sẽ không chết ở trước mặt anh, anh còn sống mới đau khổ nhất, em sẽ không để cho anh đau khổ.”
Tôi vẫn là lần đầu tiên kiên định nói ra những lời bảo đảm như vậy với Liễu Long Đình, tôi cũng không biết tôi chết khi nào, ít nhất tôi hiện tại còn sống.
Bình thường nếu Liễu Long Đình nói với tôi lời này, tôi hoặc là chính là cảm động, hoặc là chính là đau lòng anh ấy, rất ít khi đối với anh ấy làm ra cái gì dư thừa.
Hiện tại Liễu Long Đình nghe tôi cùng anh ấy làm loại bảo đảm này, vẻ mặt anh ấy hơi động nhưng lại cũng không nói gì với tôi, mà tiếp tục hỏi tôi: “Ngoại trừ chuyện này, em còn có cái gì muốn hỏi anh không?”
“Em muốn hỏi anh, nếu anh đã đem Hỗn Độn Chung đặt ở trong thân thể em, vậy vì sao còn dẫn em trốn Bàn Cổ Oán Linh, anh không tin sức mạnh của Hỗn Độn Chung sao?”
“Không phải là không tin, anh chỉ là không tin anh, thứ lợi hại hơn nữa, chung quy bất quá chỉ là vật chết, tử vật không cách nào lý giải tình cảm của người sống, hơn nữa…” Liễu Long Đình nói những lời này, dừng lại một chút, đi về phía trước, nói với tôi: “Hơn nữa, Hỗn Độn Chung này, mặc dù đồng thời nghe lệnh từ anh, nhưng điều này cũng không có nghĩa anh là chủ nhân của nó.
Anh có thể ra lệnh cho nó, người khác cũng có thể ra lệnh cho nó, chỉ cần đưa ra giá cao hơn anh, nó lập tức sẽ lật đổ cái giá của anh.
Tất cả các nguyện vọng của anh, tất cả đều sẽ bị loại bỏ.”
Chính là bởi vì như vậy, Liễu Long Đình coi như là biết Hỗn Độn Chung có sức mạnh cực kỳ lớn nhưng cũng không muốn dùng sức mạnh của Hỗn Độn Chung sao? Hỗn Độn Chung này đối với anh ấy mà nói, giống như là một con dao hai lưỡi, có ưu và nhược điểm, mà Liễu Long Đình để tránh xuất hiện tình huống nguy hiểm, liền tận lực không cho Hỗn Độn Chung xuất hiện trên thế giới này.
Thế nhưng, một thứ mạnh như vậy căn bản là không ai có thể chân chính giữ được, hiện giờ Bàn Cổ Oán Linh đã biết Hỗn Độn Chung ở trong thân thể tôi, làm sao ông ta có thể bỏ qua như vậy, ông ta nhất định còn có thể nghĩ trăm phương ngàn kế muốn cướp đi Hỗn Độn Chung!
“Vậy anh có thể đem Hỗn Độn Chung từ trong cơ thể em plấy ra không?” Tôi hỏi Liễu Long Đình, nếu Liễu Long Đình lấy ra, Bàn Cổ Oán Linh biết Hỗn Độn Chung không ở trong thân thể tôi, mục tiêu sẽ yếu bớt, tạm thời sẽ không đối với chúng tôi cường ngạnh tấn công và tính kế.
Dù sao nếu như bị Bàn Cổ Oán Linh lấy được Hỗn Độn Chung, Tam Giới này liền có thể trong khoảnh khắc bị hủy diệt.
“Không được.” Liễu Long Đình trả lời tôi dứt khoát: “Nếu em không có Hỗn Độn Chung bảo vệ, Bàn Cổ Oán Linh tùy thời đều có thể hút đi tinh khí của em.
Trên thế giới này đối với anh mà nói, không có cái gì quan trọng hơn em, anh nghĩ cái này không cần anh giải thích nhiều, em cũng biết.”
Tuy rằng tôi