“Bất ngờ lắm đúng không?”
Huyết La Sát thản nhiên nói.
“Chẳng lẽ chỉ cho phép ông phái người đến nước Hoa Hạ chứ không cho bọn ta đến thăm sào huyệt ông một chuyến sao?”
“Thật là không biết sống chết!”
Quỷ Huyết Ma Vương hét lớn: “Cô đến đúng lúc lắm, tô cũng đỡ phải chạy tới nước Hoa Hạ một chuyến rồi!”
Dứt lời rồi quay sang nói với ba người Lăng Túc Nhiên: “Nếu như đoán không nhầm, người của Hỏa Mỹ dẫn đi lần này đều bị chết dưới tay các người đúng chứ?”
“Gan các người cũng không nhỏ đâu, dám giết chết người phụ nữ của tôi mà còn dám xuất hiện trước mặt ta nữa, đúng là chán sống mà!”
“Hôm nay sẽ lấy máu các người để tế cho người của Huyết Sát Đường!”
“Ông hãy tự kết liễu mình đi, tôi sẽ cho ông chết được toàn thây!”
Quỷ Huyết Ma Vương còn chưa nói dứt lời, Lăng Túc Nhiên đã lên tiếng.
“Hả?”
Nghe thấy lời Lăng Túc Nhiên Quỷ Huyết Ma Vương bắt đầu chuyển ánh mắt qua: “Cậu đang nói chuyện với tôi sao?”
“Nếu không muốn chết không toàn thây như bọn người của Hỏa Mỹ, tôi khuyên ông tốt nhất là nghe câu này của tôi đi.
”
Lăng Túc Nhiên lần nữa cất tiếng.
“Hỏa Mỹ là chết dưới tay cậu?”
Khí thế từ người Quỷ Huyết Ma Vương bỗng chốc tăng lên đến cực điểm.
“Tên nhóc thối tha, cho dù cậu là ai, hôm nay tôi nhất định sẽ băm cậu ra thành trăm mảnh!”
Vừa dứt lời ông ta thét lên: “Giết bọn chúng!”
Rầm!
Theo mệnh lệnh của ông ta, tất cả mọi người đều bắt đầu di chuyển, khí thế người nào người nấy đều tăng vọt, toàn bộ đều xông lên tấn công về phía Lăng Túc Nhiên.
Bọn họ tuy có kiêng rè uy lực trên thanh đao của Lăng Túc Nhiên nhưng họ rõ hơn ai hết, nếu còn không ra tay thì sẽ chết càng thảm hơn.
Huống hồ bên mình nhiều người như vậy không sợ giết không nổi đối phương.
Thùng! Thùng! Thùng!
Đúng lúc đó, bên ngoài vang lên vô số những bước chân hỗn loạn, một đám người đông nghịt chi viện cho Huyết Sát Đường xông vào, không nhiều lời lập tức giơ binh khí tấn công.
“Một đám sâu bọ!” Ba người ở phía Lục Tần Nam trầm giọng nói, thân hình vụt qua với tốc độ chóng mặt, ai nấy đều dốc hết công lực toàn cơ thể mà đánh ra.
Thình thịch! Thình Thịch! Thình thịch!
Trong phút chốc, không trung bỗng hiện ra vô số lớp sương mù, hễ những người từ cảnh giới Chiến Thần Hậu Kỳ trở xuống thì toàn bộ đều bị nổ banh xác.
“Chết tiệt!”
Ba Chiến Thần bên Huyết Sát Đường hét lên một tiếng, tấn công cực nhanh về phía Lục Tần Nam.
Ồn ào!
Chính lúc này, một tia sáng đỏ sẫm từ lưỡi đao lần nữa lóe lên, nhanh như chớp chém ra khỏi tay Lăng Túc Nhiên, sấm vang chớp giật, khí thế oai hùng.
Phù! Phù! Phù!
Những nơi lưỡi đao đi qua, dễ như trở bàn tay, hàng trăm cái đầu người bay lên trời như một đài phun máu.
Khi Lăng Túc Nhiên xuất đao, ba Chiến Thần đó như nhận ra được mối nguy hiểm hết sức khủng khiếp, đồng tử co lại bằng kích thước cọng lúa mì, vội vàng lấp vào một bên.
Trong đó tốc độ của một người đàn ông cấp Chiến Thần Tiểu Thành bị chậm nửa nhịp, thân thể bị lưỡi đao chém vào vùng eo đứt ra thành hai mảnh, máu thịt bay tung tóe, hai khúc người rơi thẳng xuống đất.
Vèo!
Chứng kiến cảnh tượng này, phía trong đại sảnh lại phát ra thứ luồng khí lạnh lẽo.
Giết chết hàng trăm người chỉ với một nhát đao, còn bao gồm cả một Chiến Thần và vài cường giả cảnh giới Chiến Tướng Hậu Kỳ nữa.
Kinh khủng đến vậy sao?
“Tên nhóc kia, cậu thật đáng chết!”
Đến đây, Quỷ Huyết Ma Vương đã bắt đầu tức giận tột độ.
Ông ta lấy ra hai cây chùy bên cạnh, nhanh chóng bay lên không trung, như đại bàng vỗ cánh, nhanh như chớp.
Vù! Vù! Vù!
Tiếp sau đó, hai cổ tay nhanh chóng cuộn lại, kéo ra vô số đạo tàn ảnh khốc liệt vào khoảng không, mang theo một năng lượng dời núi lấp biển đánh giết về phía Lăng Túc Nhiên, cuồn cuộn ngất trời!
“Không biết sống chết!”
Lăng Túc Nhiên trầm giọng lên tiếng, khí thế trên người đồng thời được tăng lên.
Ngay lập tức, cổ tay xoay chuyển, Huyết Ảnh Cuồng Đao một lần nữa chém ra tia sáng lạnh lẽo hết sức mạnh mẽ, trong không trung vang lên tiếng gió rít gào chói tai.
“Hả?”
Ngay khi Lăng Túc Nhiên bắt đầu, con ngươi của Quỷ Huyết Ma Vương liền co lại cỡ một cái kim, một mối nguy hiểm kinh hoàng đã tràn đến từng lỗ lông trên người.
Mãi đến bây giờ ông ta mới nhận ra mình đã quá coi thường sức mạnh của Lăng Túc Nhiên!
Đây đâu phải là một người cấp Chiến Thần, mà tuyệt đối là một cường giả cảnh giới Chiến Tôn Hậu Kỳ, chiến lực còn trên cơ ông ta!
Trong lòng ông ta dấy lên mối nguy sóng to gió lớn, nước Hoa Hạ thật sự đáng sợ vậy sao? Bất cứ ai bước ra đều là cường giả hàng đầu!
Không kịp nghĩ nhiều, ông ta nhanh chóng thu về phòng thủ, hai tay đan chéo trước ngực định đỡ lấy đòn đao của Lăng Túc Nhiên.
Răng rắc! Răng rắc!
Chỉ là ông ta rõ