Graycastle cùng với Maria là hai thành thị duy nhất tồn tại trong vùng thảo nguyên bao la rộng lớn này, nhưng bởi vì cách xa trung ương hơn Maria mà Graycastle nghèo nàn và thiếu thốn tài nguyên hơn hẳn.
Tuy vậy, so với Maria, Graycastle lại được người khác biết tới rộng rãi hơn, không phải vì thanh danh tốt đẹp gì, chỉ đơn giản là vì nơi đây ngầm được biết đến như trung tâm mua bán nô lệ lớn nhất cả vương quốc.
Người sống ở đây nếu không phải là thương buôn nô lệ thì thường là chủ trọ cho thuê và kinh doanh quán rượu, nhưng đó cũng chỉ là mã ngoài, cuối cùng đều có dây mơ rễ má tới mấy hoạt động buôn thịt bán người hết; có rất ít những người làm công việc khác, nông nghiệp lại càng ít hơn nữa.
Nguồn thực phẩm chính của Graycastle đều là được nhập khẩu từ ngoài thành vào, mua lại từ các thôn làng gần đó với giá rẻ mạt hoặc chờ đợi thương đoàn đi qua.
Mặc dù thường có những tin đồn rằng lãnh chúa ở đây bao che cho tội phạm bắt cóc, mua lại những nạn nhân rồi bán ra ngoài như nô lệ, thậm chí còn có tin đồn đám tội phạm bắt cóc kia thật chất luôn luôn làm việc cho lãnh chúa, tất cả thương buôn nô lệ ở đây cũng là người dưới trướng hắn, mọi đường dây buôn bán nô lệ đều quy về một mối, và đó chính là lãnh chúa.
Đã có không ít nạn nhân từ các chủng tộc bị bắt cóc tới đây rồi âm thầm bán ra khắp vương quốc.
Những thông tin này tóm đại một người dân trong khu vực lân la bắt chuyện cũng có thể nghe được, nhưng bởi vì khoảng cách xa, khó mà điều tra rõ ràng lại không có chứng cứ xác thực, cho nên suốt thời gian qua hắn vẫn luôn bình yên vô sự.
Tạm thời không nhắc tới lãnh chúa nữa, đã khoảng nửa ngày trôi qua kể từ lúc Dunkel chia tay hai ông bà lão và cùng Celina lên đường tới Graycastle.
Dọc đường hai người còn gặp thêm một đoàn dân tị nạn nữa cũng đang hướng về phía thành Maria.
Để chắc chắn, Dunkel còn lân la đến gần hỏi thăm bọn họ đường tới Graycastle.
Ngay khi nghe cậu hỏi vậy, cả đám người đều lên tiếng khuyên ngăn, gợi ý rằng cậu nên tới Maria cùng họ, không nên ghé qua Graycastle làm gì, nhất là khi cậu có bạn đồng hành là một thiếu nữ xinh đẹp tới vậy.
Dù bộ dạng khác người, nhưng không thể phủ nhận Celina thật sự rất đẹp, những thiếu nữ xinh đẹp lại không phải nhân loại như cô rất dễ lọt vào tầm ngắm của bọn bắt cóc buôn người, cho nên tới Graycastle là một hành động vô cùng nguy hiểm.
Những thông tin về thành phố tệ nạn này trên kia cũng do đoàn người cung cấp cho Dunkel, nhằm khuyên nhủ cậu thay đổi ý định.
Không chịu nổi mấy lời huyên thuyên mãi không dứt của đoàn người, Celina mới giẫm chân một cái khiến mặt đất nứt toác ra cả mảng lớn, tới đây thì mọi người mới tái mặt chỉ hướng Graycastle cho họ.
Quay lại hiện tại, trời đã nhá nhem tối, cuối cùng thì hai người cũng tới được cổng thành.
Cả cổng thành rộng lớn nhưng chỉ có hai người lính đứng gác, bộ dạng còn lười nhác và chán nản tới mức thảm hại, ngay cả giáp cũng không mặc đàng hoàng, hoàn toàn không có chút kỷ cương nào.
Thấy có người đến gần, hai tên lính lập tức trợn mắt lên, lập tức bị Celina thu hút, nhìn chằm chằm vào cô, không thèm che giấu vẻ dâm tà trong mắt, hoàn toàn lựa chọn bỏ qua sự tồn tại của Dunkel.
Celina nhíu mày, ánh mắt lạnh xuống, cô thường không để tâm lắm tới việc làm của kẻ khác, miễn là nó không gây ảnh hưởng tới mình, nhưng điều đó không có nghĩa là Celina không cảm thấy khó chịu khi bị nhìn bằng ánh mắt như thế, nhất là khi tâm tình bị ảnh hưởng bởi mấy lời đồn không tốt về chỗ này.
Celina vừa định xóa sổ luôn sự tồn tại của hai con sâu kiến cho bớt chướng mắt, thì Dunkel đã vung tay lên ra hiệu cho cô dừng lại, cậu có một kế hoạch khác, không cần gây ra hỗn loạn không cần thiết.
Dunkel tằng hắng một tiếng, kéo sự chú ý của hai tên lính đến trên người mình.
"Các người là?"
Lúc này lũ lính mới để ý tới bên cạnh thiếu nữ kia còn có một người khác, một trong số chúng hỏi.
"Trong thành hiện giờ hẳn là còn nhà nghỉ chứ? Hai chúng ta là những lữ khách đang trên đường du hành, tạm thời muốn ghé lại tìm chỗ qua đêm."
Dunkel vừa nói vừa bước lên đứng chắn trước mặt Celina.
"Người từ nơi khác tới à..."
Hai tên lính liếc nhau một cái, ngầm hiểu ý cười một tiếng rồi tránh sang một bên nhường đường cho Dunkel và Celina.
"Vào đi."
***
Trên đường phố của Graycastle, Celina khó chịu ra mặt, khi mà suốt dọc đường từ cổng tới đây, cô luôn bị nhìn bằng những ánh mắt không mấy thiện ý.
Thậm chí là đã có không ít bóng người bắt đầu theo dõi cô và Dunkel, bọn chúng cho rằng mình lẩn trốn rất tốt, nhưng thực tế, dưới giác quan đáng sợ của loài rồng thuần huyết, thì chẳng khác gì mặc áo đen đi giữa ban ngày hết.
"Nơi này còn tệ hơn cả lời đồn nữa."
Celina lầm bầm than vãn, nếu Dunkel không cản, thì có khi Cô đã thổi bay cái thành phố này vài lần rồi.
"Giờ thì cậu định làm gì tiếp theo đây hả? San bằng cái thành này không phải dễ hơn sao? Vừa nhanh vừa gọn."
Huých cùi chỏ vào hông Dunkel, Celina hỏi.
Tất nhiên, đối với Celina thì việc san bằng chỗ này không có chút độ khó nào cả, thậm chí còn dễ dàng hơn việc phải hứng chịu mấy ánh nhìn suốt dọc đường đi như thú lạ thế này.
Giống như cách Celina hiểu về Dunkel, cậu cũng có những hiểu biết sơ bộ về cô.
Trong mắt Celina, mọi sinh mạng đều bình đẳng như nhau, bởi vì tất cả đều chỉ ngang hàng sâu kiến, nhìn thì có vẻ Celina rất dễ gần, dễ nói chuyện, nhưng thực tế, từ tận đáy lòng cô là một kẻ kiêu ngạo, sự kiêu ngạo và ưu việt tới từ chủng tộc của cô - rồng thuần huyết.
Dunkel có lẽ hơi đặc biệt một chút, nhưng cuối cùng thì cũng chỉ như một món đồ chơi thú vị với cô mà thôi.
Mối quan hệ này thoạt nhìn thì có vẻ bền chặt, nhưng chỉ cần Celina không còn hứng thú với Dunkel nữa thì nó có thể tan vỡ bất cứ lúc nào.
Về phần Dunkel, làm sao cậu lại không biết suy nghĩ trong lòng Celina kia chứ, bệnh chung của mấy giống loài thượng đẳng, cậu đã quá quen rồi.
Tuy nhiên, Dunkel lại không đâm thủng