Trên bàn, còn sót lại 3 lá bài đen:
2 lá đợi được chọn, còn có 1 lá lúc Thẩm Mặc bỏ quyền để lại.
Không ngoài dự đoán, trên mặt quân bài đen nên viết đề bài: Giết chết quan giám sát của cuộc chơi này.
Trương Kỳ nhắm mắt một cái, bộ não từ từ trống rỗng, phảng phất không nghe được tiếng người phụ nữ bên cạnh gào khóc, đờ đẫn vươn tay, chọn một lá, mở ra:
[Mạo hiểm lớn: Dám giết chết quan giám sát của cuộc chơi này không?]
Anh nhìn chăm chú lá bài này, một lúc lâu, anh bỗng cười, biểu lộ vẻ thê lương và dứt khoát.
Thì ra lúc con người chính thức đối mặt với tử vong, sẽ không sợ hãi.
Anh ngẩng đầu, nhìn chằm chằm con mắt băng lam sáng long lanh của quan giám sát, gằn từ chữ nói với nó: “Mi, thua, rồi!”
Quan giám sát không nói gì nhìn anh.
Từ bốn phía những con thú bông dần dần tập hợp, tới gần Trương Kỳ, gần chút nữa… Bọn chúng tự tay kéo anh, giống như người chủ nhiệt tình đối đãi với người bạn thân yêu.
Đến đây đi…
Đến đây đi…
Chơi với chúng tôi đi!..
Trương Kỳ cảm giác cơ thể của chính mình đang trở nên chết lặng, xơ cứng, không còn cách nào nhúc nhích. Càng ngày càng nhiều thú bông tụ tập kéo anh, lôi anh, kéo anh…
Rời khỏi cái ghế…
Đi vào sàn nhảy…
Trong đám thú bông, anh bỗng nhìn thấy gương mặt quen thuộc. Không biết có phải ảo giác hay không, song anh cảm ơn cái ảo giác này, chí ít trước khi tử vong buông xuống, nó cho anh một tia an ủi cuối cùng.
Một giây cuối cùng trước khi ý thức tiêu tán, anh dùng chút sức lực không còn thừa mấy vươn tay ra với nó, muốn ôm nó vào trong ngực…
Tất cả hình ảnh dừng ở thời khắc này.
…
Lá bài trắng: 0 lá.
Lá bài đen: 2 lá.
Tuân theo quy tắc trò chơi, đến khi dùng hết lá bài chưa chọn thì chọn đến lá bài đã sử dụng.
Quan giám sát mở ra lá bài đen cuối cùng chưa được chọn, đó là lá Trương Kỳ để lại cho nó: Giết chết quan giám sát của cuộc chơi này.
Nó không làm được.
Đúng vậy.
Ngoại trừ hệ thống trò chơi, cho dù là chính nó, nó không thể kết thúc tính mệnh của mình.
“Chúc mừng hai vị thông quan trò chơi lần này.”
Quan giám sát tóc vàng mắt xanh đơn giản ngồi ở trước bàn, khóe miệng mỉm cười vừa vặn.
“Thật sự khiến người ta bất ngờ, lần đầu tiên người thắng trò chơi này là hai tiểu thư. Là người bạn tham gia buổi tụ tập, khi các người rời khỏi đây sẽ nhận được phần thưởng phong phú.”
Nó giơ ngón tay.
Cách đó không xa,