Kết thúc một ngày nghỉ ngắn ngủi ở Ubodont, Heinz tiến vào giai đoạn bận chưa từng có, Sầm Dao nôn nghén cũng càng thêm nghiêm trọng, đến mức gần như ăn gì là nôn đó.
Một ngày trước khi Heinz viễn chinh, Sầm Dao được Heinz dỗ ăn nửa bát cháo, ăn được một ít đã vội đẩy Alpha ra, bịt miệng lảo đảo chạy vào nhà vệ sinh. Dạ dày đau quặn khiến y không đứng thẳng được, không khống chế được ói hết ra, ói đến mức dạ dày trống rỗng, chỉ phun được nước chua.
Heinz nhẹ nhàng vỗ lưng cho y, có pheromone lạnh buốt của Alpha trấn an bao trùm, Sầm Dao chật vật không chịu nổi chống tay lên bồn rửa. Nhìn Heinz rửa trôi bãi nôn của mình, không hiểu sao một sự bực bội dâng lên trong lòng.
Omega cúi đầu dùng lòng bàn tay hứng nước hất vào mặt, mùi hôi chua dường như vẫn còn quanh quẩn, bên tai là chất giọng bình tĩnh đượm lo lắng của Heinz, nghe vào lại sai lệch khiến cảm xúc của Sầm Dao lên tới đỉnh điểm. Y nhắm mắt để giọt nước lăn xuống, lạnh giọng nói: "Ra ngoài."
Cái loại chật vật và mất thể diện cơ bản của con người này làm Sầm Dao sụp đổ. Y chóng mặt váng đầu, cơn đau dạ dày chạy dọc theo cổ họng, giọng Sầm Dao khản đặc: "... Anh ra ngoài đi."
Lần đầu tiên nôn nghén đến mức sụp đổ, dạ dày co rút tới nỗi quỳ bên cạnh bồn rửa mặt, Sầm Dao đã đuổi Heinz ra ngoài. Sự lập dị ẩn trong tính cách y hoàn toàn bộc lộ trong lúc mang thai. Heinz có thể hiểu được cảm giác chật vật và khó chịu sĩ diện của Sầm Dao vào lúc này, cũng biết có an ủi thế nào cũng vô dụng, Sầm Dao chỉ là muốn chút thể diện thôi. Heinz lau mặt cho thanh niên, ấm giọng và kiên định nói: "Anh đưa em tới phòng điều trị."
Sầm Dao rất mâu thuẫn, ngón tay dùng sức đến trắng bệch, y cúi đầu liên tục vốc nước vào mặt, cố nén cảm giác buồn nôn, nghẹn ngào nói: "... Tôi bảo anh cút, anh không hiểu à?"
"Anh biết." Heinz giặt khăn mặt mềm mại, ngăn cản động tác thô bạo của Sầm Dao, cẩn thận lau mặt cho y. Pheromone của hắn cứng rắn lại êm dịu, Sầm Dao không thể không thuần phục Alpha đã đánh dấu mình. Heinz hôn lê,n chóp mũi người yêu, dỗ dành: "Đừng đẩy anh ra có được không?"
Sầm Dao không nói gì, nhìn xuống, không chịu đối mặt với Heinz, nước mắt bắt đầu lã chã rơi.
Ngón tay Heinz quét qua đuôi mắt, mềm lòng muốn chết, ôm Omega vào lòng, cười hôn lên mắt đen: "Sao lại rơi hạt đậu vàng thế này?"
Sầm Dao nghiêng đầu né tránh: "Hôi."
"Không hôi." Heinz êm ái hôn y. Cảm xúc ôn hòa và ổn định của Alpha có ảnh hưởng rất lớn tới Sầm Dao, 10 phút sau, Heinz thậm chí còn dỗ được Omega tới phòng điều trị tiêm thuốc chống nôn. Adam nhìn mà than thở, cảm thán Heinz thật sự làm được điều mà chuyên viên tâm lý hồi bé của Sầm Dao bó tay. Lục Nhiên cũng nhìn mà than thở, sâu sắc cảm thấy tên Heinz Norman dịu dàng này là hàng nhái.
Thuốc chống nôn có thành phần an thần, nên trên đường về, Sầm Dao đã thiếp đi trong lồ.ng ngực Heinz. Alpha ngồi trên giường làm việc trông chừng nửa giờ, xác nhận Sầm Dao đã ngủ say rồi mới rón rén xuống giường, tới phòng y tế.
Bên này đã có các đội viên đội đặc chủng ngày mai chấp hành nhiệm vụ xếp hành, thấy Heinz lập tức hành lễ, chuẩn bị nhường vị trí cho hắn, Heinz mệt mỏi giơ tay, đứng ở cuối hàng.
EP còn một chồng giấy tờ cần xử lý, cùng với một cái "đơn sinh tử" cần Sầm Dao kí bị xếp xó.
Mấy tờ giấy này hắn đã kí vô số lần, từ lúc mới nhập ngũ, mỗi lần trước một nhiệm vụ trọng đại Heinz đều phải kí tên mình lên đó. Chỉ là, lần đầu tiên, bên cạnh tên hắn còn có một cột ý kiến của bạn đời.
Đội ngũ thong thả tiến lên, công việc cao cấp tỉ mẩn như chắt lọc pheromone chỉ có thể để người làm, thế nên tiến độ rất chậm. Lục Nhiên thấy Heinz còn nhướng mày, trêu chọc: "Không ngờ trung tướng Heinz Norman, quan chỉ huy tối cao của chúng ta, người đàn ông độc thân hoàng kim cũng có một ngày như vậy."
AO một khi kết hợp và đánh dấu hoàn toàn, tinh thần và cơ thể đều sẽ chỉ trung thành và thuần phục với đối tượng của mình. Thế nên các A trong quân đội sau khi kết hôn, trước khi thực hiện nhiệm vụ trọng đại đều phải đi rút hai ống pheromone và kí tên lên giấy đồng ý xóa đánh dấu, để phòng ngừa một bên ngoài ý muốn bỏ mình, bạn đời có nhu cầu pheromone sẽ được bảo vệ. Ngoài ra, cũng vì ngày sau đối phương có thể xóa đánh dấu tìm cuộc sống mới.
"Tôi chưa bao giờ rút pheromone của anh." Lục Nhiên đeo găng, chuẩn bị thiết bị, cười nói: "Hồi học trong trường bao nhiêu người muốn nghiên cứu pheromone của anh, không ngờ hôm nay tôi được nghiên cứu ở khoảng cách gần luôn."
Heinz không nói gì, tập trung xử lý giấy tờ trên EP, kí tên xong nói: "Tại sao phản ứng nôn nghén của Sầm Dao lại nghiêm trọng như vậy?"
"Phải chịu thôi, mỗi Omega sẽ có phản ứng khác nhau trong lúc mang thai." Lục Nhiên kiểm tra thiết bị xong mới nói: "Quá trình sinh nở vốn rất khổ, không thể tránh khỏi, tôi chỉ có thể cố gắng dùng thuốc để giảm bớt cái khổ đó cho cậu ấy."
Heinz cúi đầu, kim chắt lọc sắc bén đâm vào tuyến thể trên gáy, cảm giác xói mòn hơi chóng mặt lập tức ập tới, chất lỏng màu lam đặc quánh chầm chậm chảy vào ống nghiệm.
Lục Nhiên có đeo vòng bảo vệ nhưng vẫn phải buồn bực nói: "Sợ thật đấy, nồng độ pheromone của anh như vậy làm sao Sầm Dao chịu được nhỉ."
Rút xong hai ống, Lục Nhiên chuẩn bị cất đồ, lại thấy Heinz giơ tay: "Rút thêm hai ống nữa."
Lục Nhiên: "... Anh như vậy làm tôi sợ anh không về được thật đấy."
"Từ ngày mai tôi gần như không có thời gian ở bên em ấy, sau khi mang thai Sầm Dao ỷ lại tôi rất nhiều." Heinz nói: "Hai ống theo quy định để vào trung tâm quản lý pheromone ướp lạnh, hai ống còn lại để ở chỗ cậu, nếu Sầm Dao khó chịu thì hãy pha loãng rồi tiêm vào cho em ấy."
Rút pheromone rất tốn sức, Alpha bình thường rút một ống phải nghỉ ngơi hết một tuần. Mặc dù pheromone chắt lọc của Alpha
có tác dụng trấn an rất lớn với Omega bị đánh dấu, nhưng Lục Nhiên vẫn do dự: "Theo quy định, nhiều nhất chỉ được rút 660 ml, huống hồ ngày mai anh còn phải viễn chinh."
"Rút đi." Heinz không để ý, chỉ nói: "Sau khi tôi đi làm nhiệm vụ phải phiền cậu để ý Sầm Dao hơn."
Lục Nhiên liếc hắn, biết cái thể chất biến thái của Heinz, không lằng nhằng lưu loát rút tiếp hai ống.
Rút xong Lục Nhiên đặt tờ "Đơn chấp thuận bạn đời xóa bỏ đánh dấu" xuống trước mặt hắn, Heinz cẩn thận đọc rồi kí tên, động tác tùy ý như thể chỉ đang kí giấy xác nhận chi phí hàng tháng.
Trở lại phòng kí túc đã là đêm khuya, Heinz thấy người nhũn ra, tất cả rã rời cố dồn nén dâng lên. Tắm xong, hắn tựa ở bên giường ngắm Sầm Dao nửa ngày, hôn lên mặt Omega, chóp mũi cọ xát, thì thầm: "Đợi anh về nhé."
Ngày kế tiếp, trung tướng Heinz Norman dẫn dắt bộ đội đặc chủng thuận lợi xuyên qua đường sao băng K78, 3 ngày sau giao chiến với đội cảm tử đột kích số 2 của Đế Quốc ở cứ điểm trước quận Bạch Kim. Liên Bang khống chế toàn giao thông then chốt phía Bắc của đường sao băng, đội cảm tử số 2 làm nổ tung căn cứ đỗ tạm thời của bộ đội đặc chủng Liên Bang. Hai bên giằng co ở đường sao băng K78.
Cùng lúc đó ở Liên Bang, quốc hội và thượng nghị viện tổ chức 4 lần hội nghị chiến tranh trong 7 ngày, muốn phổ biến <Điều ước quận Bạch Kim>. Điều ước chỉ rõ trung tướng Heinz Norman ra quân chiếm lĩnh quận Bạch Kim, tiếp tục tấn công vào thủ đô Caner của Đế Quốc, Heinz Norman ngang nhiên kháng lệnh. Hạ nghị viện soạn thảo <Điều ước hòa bình trăm năm>, chủ tịch hạ viện Xazor Burton diễn thuyết liên tục 8 tiếng đồng hồ, trình bày tầm quan trọng của phát triển hòa bình, khiến tranh đấu đảng phái trong nước càng thêm kịch liệt. <Thời Báo Thủ Đô> dành trọn một số đặc biệt phê phán Heinz Norman và Xazor Burton cấu kết với nhau làm việc xấu, bè cánh đấu đá, chỉ trích Heinz Norman bại lộ dã tâm, lấy được quyền lực từ bộ quân sự và Nội Các xong lập chế độ độc tài, là một kẻ thống trị dối trá bội bạc.
<Thời Báo Thủ Đô> hoàn toàn trở thành tiếng nói của thượng nghị viện, bài báo vừa được đăng tải đã khiến dư luận bùng nổ. Sầm Dao đọc một chút, cũng phải thừa nhận là câu cú rất dẫn đường và mang tính kích động. Y tắt đi, nói với Adam: "Chủ tịch Burton quá kém về phương diện tuyên truyền, thua thiệt kiểu này sẽ không chỉ ăn một lần đâu."
Adam không đàm luận chính trị với y, vì nó đại diện cho đầu não, mà tác dụng của đầu não là điều tiết và vận hành, tình huống này nó sẽ không lên tiếng. Nghe vậy nó nói sang chuyện khác: "Hôm nay trung tướng Norman sẽ trở về ạ?"
Sầm Dao lắc đầu, trong miệng ngậm viên thuốc vừa đắng vừa chát, lại giúp giảm nôn nghén rất nhiều. Y mở kênh thông tin trên EP, nhìn chằm chằm khung chat suốt 10 phút, cuối cùng vẫn đóng lại.
Ba ngày trước, trong chiến đấu Huyền Quang bị bắn trúng tay phải, khiến tay phải của Heinz cũng bị nứt xương nhẹ. Tình hình chính trị trong nước nghiêm trọng, đối ngoại lại giằng co mãi với quân đội Đế Quốc, Heinz đã loay hoay mất hơn nửa thời gian ngủ, y thật sự không đành lòng quấy rầy hắn vì ích kỉ cá nhân.
Buổi tối uống dịch dinh dưỡng xong Sầm Dao lại nôn, ở trong nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo, thậm chí có một nháy mắt y tưởng như mình sắp nôn ra cả nội tạng.
Adam khẩn cấp gọi Lục Nhiên, Sầm Dao quỳ trên đất từ từ nhắm mắt ghé vào bồn rửa. Dạ dày co rút và cơn đau đầu gần như hao hết mọi sức lực, lúc nửa tỉnh nửa mê y cảm nhận được pheromone quen thuộc rót vào trong cơ thể. Đàn hương cùng với mùi cuối lành lạnh làm giảm bớt đau đớn rát bỏng trong cơ thể. Lục Nhiên rút ống chích ra khỏi tuyến thể, cho Sầm Dao một viên thuốc, nhẹ giọng hỏi: "Thấy khá hơn không?"
Sầm Dao không nói được, thều thào: "... Có."
Lục Nhiên nhìn bồn rửa, Sầm Dao không nôn ra được gì nữa, niêm mạc thực quản bị tổn thương nên trong đống nước chua còn lẫn một ít máu. Anh ta bế Sầm Dao lên giường, Omega đáng thương nằm co ro vẫn cố giãy giụa: "... Tôi muốn súc miệng, hôi."
"Ông cố ơi, cậu thơm nhất trần đời đó, đừng quậy nữa được không?" Lục Nhiên vừa nói vừa đứng dậy: "Cậu nằm yên một lúc đi, tôi rót nước cho cậu."
Lục Nhiên như bà mẹ già lau mồ hôi cho Sầm Dao, trông người nửa giờ xác nhận không sốt thì mới đứng dậy. Trước khi đi, Sầm Dao lại nửa tỉnh nửa mê túm tay anh ta, lí nhí: "Tôi nôn như vậy, liệu có ảnh hưởng tới bé con không?"
Trên khuôn mặt tái nhợt của Sầm Dao toàn là mồ hôi, tóc đen cũng ướt nhẹp, đuôi mắt đỏ bừng, nước mắt quẩn quanh trong hốc như chực rơi xuống. Khuôn mặt tinh xảo ai nhìn cũng yêu nay xanh xao nhợt nhạt, Lục Nhiên thầm chửi Heinz đúng là có phúc lớn, dịu giọng bảo: "Không sao, bé con rất khỏe mạnh, hôm qua chúng ta mới kiểm tra mà nhớ không?"
Sầm Dao nói cảm ơn, chậm rãi vùi mặt vào trong gối.
Lục Nhiên cài giờ uống thuốc với Adam, dặn nó có việc gọi ngay cho anh ta, sau đó mới yên tâm ra khỏi phòng kí túc của Heinz.