Mạc TâmNhan, cô thật sự làm cho tôi buồn nôn, nói cho cô biết, cho dù cô có cởi ra hết, tôi đối với cô cũng sẽ không có một chút cảm giác nào.” Anh ta căm ghét nói, sau đó từ bên trong tủ quần áo lấy ra quần áo nhanh chóng mặc vào. Không biết là bởi vì quá phẫn nộ hay là bởi vì cái gì khác, cánh tay của anh ta cũng trở nên run rẩy.Thấy anh ta mặc vào quần áo muốn rời khỏi, Mạc Tâm Nhan không để ý tới cái khác, cuống quít đứng dậy xuống giường, ôm thật chặt anh ta, bi thương khóc ròng nói:“Không cần đi, em biết anh rất khó chịu, vì sao không để em giúp anh giải quyết, vì sao chứ...”“Cút ngay...” Dịch Dương thô bạo đẩy cô ra. Anh ta lúc này hoàn toàn mất đi lý trí, hai mắt đỏ bừng càng thêm thô bạo, còn có một vệt đè nén không được nhẫn nại. Anh ta lạnh lùng nhìn người phụ nữ không mảnh vải che thân đang té lăn dưới mặt đất, chán ghét gầm nhẹ: “Bởi vì cô bẩn.”Nói xong, anh ta không chút nào để ý chấn kinh cùng đau xót trong mắt cô, tuyệt tình đóng sập cửa mà đi.Qua thật lâu, Mạc Tâm Nhan mới từ dưới mặt đất đứng lên, đi vào phòng tắm rất lâu rất lâu ...Cô không biết bẩn trong miệng người đàn ông kia nói tới là gì, cô chỉ biết là, người đàn ông kia thật sự rất chán ghét cô. Dưới tình huống này, anh ta cũng không nguyện ý đụng vào cô, chưa bao lâu, anh ta chán ghét cô lại chán ghét đến mức độ đó.Liên tiếp thật nhiều ngày, Dịch Dương đều chưa từng trở về nhà,ban đêm cũng đều chưa từng trở lại. Cô cũng chỉ có trong lúc làm việc mới có thể gặp anh ta vài lần. Nhưngmà, cho dù ở công ty gặp mặt, anh ta cũng chưa từng nhìn tới cô. Mỗi lần cô đi vào đưa cà phê đưa văn kiện, anh ta cũng chưa từng nhấc đầu một chút.Cô không biết ngày đó sau khi ra ngoài anh ta đã đi đâu, hoặc là tìm một phụ nữ thế nào để giải quyết. Hứa Gia Lị mang thai, anh ta không có khả năng tìm Hứa Gia Lị giải quyết, nhưng anh ta tình nguyện tùy tiện đi tìm một người phụ nữ giải quyết cũng không cho cô giúp, mỗi lần nghĩ tới đây, cô đều sẽ nhịn không được