Tiêu Thần Phong nghe cô ta uy hiếp cũng không tức giận, chỉ là cong cong môi, thấp giọng cười nói: “Lị Lị, tôi ghét nhấtchính là bị người khác uy hiếp, cô nên biết rõ điều này.”Hứa Gia Lị toàn thân run lên, có chút sợ hãi nhìn anh, nửa ngày, nắm lấy cánh tay anh bi thương cầu khẩn nói:“Tôi đã làm hết cách rồi, hôm nay lúc Dịch Dương đi cùng với tôi trong lòng chỉ nghĩ đến người phụ nữ kia, tôi thật sự rất sợ, thật sự sợ anh ấy sẽ quay về bên cạnh người phụ nữ kia, Thần Phong, tôi cầu xin anh...Giúp tôi một chút đi, giúp tôi được không?”Tiêu Thần Phong vuốt ve mái tóc dài của cô ta, cười đến hờ hững:“Lị Lị, không phải cô còn có đứa bé sao? Sợ cái gì?”Nói đoạn, bàn tay anh trong nháy mắt di chuyển đến bụng của cô ta, vuốt ve nhè nhẹ phần bụng hơi nhô lên của cô ta.Hứa Gia Lị chua xót cười cười:“Nhưng cho dù cóđứa bé này, cho tới bây giờ anh ấy cũng chưa từng nghĩ sẽ đem chuyện đứa bé này nói cho cha mẹ anh ấy biết,anh ấy căn bản cũng chưa từng nghĩ cho tôi bước vào nhà họ Dịch, hiện tại tôi càng ngày càng cảm thấy, lời ly hôn trong miệng anh ấy nói tới cũng chỉ là chọc tức Mạc Tâm Nhan một chút mà thôi. Thần Phong, tôi nên làm gì bây giờ?”“Nếu đứa bé này cũng không thể nào giữ được người đàn ông kia, như vậy...”Tiêu Thần Phong cười quỷ dị.Hứa Gia Lị toàn thân run lên, hốt hoảng nói:“Anh muốn làm gì đứa bé này?”Tiêu Thần Phong nhìn cô ta, khóe môi cười tươi như gió xuân tháng ba, nhưng sâu thẳm trong đôi mắt tĩnh mịch kia lại là băng tuyết trong trời đông giá rét:“Cô nói xem...Nếu như để Mạc Tâm Nhan tự tay giết đứa bé này, Dịch Dương sẽ như thế nào?”“Không...”Hứa Gia Lị giật nảy mình, cuống quít lui ra phía sau một bước, sợ hãi nhìn anh:“Anh muốn hy sinh đứa bé này để chia rẽ bọn họ sao?”“Nếu như đứa bé này không thể nào giúp cô bước vào nhà họ Dịch, như vậy nếu có thể chia rẽ hoàn toàn Dịch Dương cùng Mạc Tâm Nhan, cũng coi như nó chết có ý nghĩa.”Tiêu Thần Phong lạnh lùng cười nói.Hứa Gia Lị chỉ cảm thấy lạnh cả người, cô ta cụp mắt, nửa ngày, sau khi bình tĩnh giống như đã quyết tâm, nhìn về phía anh run giọng nói:“ThầnPhong...Thực...Thực ra đứa bé này...Là...Là của anh...”Tiêu Thần Phong nghe câu nói này, trên mặt không có nửa điểm kinh ngạc, giống như đã sớm biết chuyện này. Chỉ thấy anh mang theo châm chọc cười nói:“Trên thế giới này, người có thể có tư cách vì