*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Trịnh Hi Vận không biết mình là khi nào thì bắt đầu buông lỏng ra, bây giờ nhắc tới kết hôn sẽ không suy nghĩ như ban đầu là phản cảm. Mới bắt đầu hôn nhân với Mục Thanh là vì quyền lợi gia tộc, đó là bán nữ nhân làm vinh, cô cũng không nguyện ý vì Trịnh gia chôn vùi tình yêu và hôn nhân của mình, cô cho rằng mình có quyền lợi đồng thời có năng lực lựa chọn cuộc sống mình muốn, cho nên mới phải mâu thuẫn như vậy.
Bây giờ lại khác, sau khi Mục Thanh xuất hiện ở bên cạnh cô, tuy là thỉnh thoảng sẽ không thích tính cách mặt dày của Mục Thanh, nhưng bình tĩnh mà xem xét, giữa các cô nếu như xóa đi chuyện hôn sự, cô có thể sẽ không phản cảm Mục Thanh theo đuổi, cũng không phản cảm nữ nhân theo đuổi.
Cho nên hôm nay buông lỏng là bởi vì nội tâm cô biến hóa, mà không phải là vì gia tộc, cũng không do người khác bức bách.
Bởi vì tự mình suy nghĩ, nên ý nghĩa sẽ khác nhau.
Nhưng nếu muốn nói cô thực sự sẽ cùng Mục Thanh sinh ra ái tình, Trịnh Hi Vận lại cho rằng không có khả năng. Cô thế nào lại thích nữ nhân, dù là tới trước hay tới sau, hay là tính cách ăn ý, rõ ràng Chương Nghệ mới là người có khả năng phát triển nhất.
Nghĩ Trịnh Hi Vận quay đầu nhìn về phía Chương Nghệ, Chương Nghệ bất chợt nói: "Cậu có phải đang mưu tính gì mình hay không? "
Trịnh Hi Vận tràn ngập nhu tình bị đóng băng, hừ lạnh nói: "Cậu có gì đáng giá để mưu tính? "
"Cảm thấy ánh mắt cậu hơi khác." Chương Nghệ tuy là nhìn về phía trước lái xe, nhưng tình cảm nhiều năm đủ để cô hiểu rõ Trịnh Hi Vận.
Trịnh Hi Vận nói rằng: "Mình đúng là đang nghĩ, nếu như mình muốn ở cùng nữ nhân, chắc cũng là cùng với cậu, làm sao cũng không tới phiên Mục Thanh à! ..."
"Van cậu tha cho mình" Chương Nghệ bất đắc dĩ cười nói: "Hơn nữa mình cảm thấy cậu nghĩ sai rồi, nếu như muốn cùng với mình, chúng ta sớm tám trăm năm trước đã ở cùng nhau rồi, còn phải chờ đến Mục Thanh tới sao? Có chút cảm tình, là tình bạn thì định trước cả đời đều là tình bạn, là tình yêu sẽ không giấu được hào quang sáng chói của nó! "
Trịnh Hi Vận nhắm mắt lại: "Mình không muốn nói chuyện với cậu" nói rất hay cứ như có khả năng cô và Mục Thanh sinh ra tình yêu.
Chương Nghệ càng bất đắc dĩ: "Cậu còn cáu kỉnh, cậu suy nghĩ một chút lời cậu vừa mới nói, dễ khiến người ta hiểu lầm nha, mình đã nghĩ đến cậu lập tức phải kết hôn với Mục Thanh rồi."
"Không có khả năng." Trịnh Hi Vận mở mắt ra chăm chú nói: "Mình và cô ta không có khả năng có tình yêu, giữa tụi mình không hề đơn giản "
Chương Nghệ có chút hiểu: "Cậu nói là chuyện bát tự?"
Trịnh Hi Vận thở dài nói: "Đúng vậy, mình không phải đã nói với cậu nha, nhà cô ta tìm vị đạo sĩ đó nói cô ta mệnh không tốt, cần một người giúp cô ta đổi vận, mình chính là người đó. Vậy cậu nói cô ta theo đuổi mình, nháo muốn kết hôn, là vì yêu thích mình, hay là vì muốn được sống? "
Chương Nghệ trầm mặc.
Không phải các cô mưu toan ngấm ngầm bàn luận, mà là mệnh thứ này thật sự là quá lớn. Nếu như chết có ý nghĩa, nhân sinh đó coi như là có ý nghĩa. Nếu là vì không may, hoặc là giống Trịnh Hi Vận trước lúc sống lại vì bị hãm hại mà chết, dù là Trịnh Hi Vận hay Chương Nghệ, cũng không tin có người có thể lạnh nhạt đối mặt sống chết như vậy.
Cho nên, Mục Thanh cũng không ngoại lệ!.
Chương Nghệ suy nghĩ tỉ mỉ nói: "Vậy mới vừa rồi cậu còn do dự, mình tưởng cậu thỏa hiệp."
Trịnh Hi Vận lắc đầu, đối với Chương Nghệ nói: "Mình nghĩ không đơn giản như vậy, Mục gia sẽ không dễ dàng từ bỏ" chí ít đời trước, đến lúc cô chết Mục gia cũng chưa hề từ bỏ, bởi vì đời trước mấy tháng sau đó, Mục Thanh tựa hồ phải nhập viện mấy lần. Đêm trước trước khi cô bị đụng chết, Mục Thanh bệnh hình như đã nguy kịch.
Khi đó cô so với hiện tại càng thêm phản cảm đoạn hôn nhân này, vẫn cự tuyệt gặp mặt người nhà họ Mục, cho nên cô mới hoài nghi cái chết của cô là do người nhà họ Mục vì muốn cô và Mục Thanh chôn cùng.
Bất quá đây chỉ là suy đoán của cô mà thôi, Mục Thanh đến cùng có chết hay chưa, Trịnh Hi Vận cũng không biết.
Mà đời này, không chỉ có người nhà họ Mục, thay đổi suy nghĩ của cô là Mục Thanh xuất hiện còn theo đuổi, cái này so với lúc đầu Mục gia ngầm uy hiếp ép buộc mà nói, Mục Thanh lực công kích hiển nhiên còn cao hơn nhiều.
Trịnh Hi Vận không biết mình cuối cùng có thể chống lại được hay không, có thể một ngày nào đó vì không muốn bị cô ta quấy rầy, mình thực sự bằng lòng kết hôn với cô ta. Cũng có thể là làm một việc thiện, cứu cô ta một mạng. Càng miễn bàn tới sau khi kết hôn Mục gia có thể mang tới trợ giúp và chỗ tốt cho cô trong sự nghiệp.
Đi tới điện ảnh và truyền hình Gia Đằng, Chương Nghệ cuối cùng đối với Trịnh Hi Vận nói: "Mình hy vọng cậu có thể tự bản thân mình, theo đuổi hạnh phúc của cậu"
Trịnh Hi Vận nhìn Chương Nghệ cười nói: "Ừ, mình biết rồi."
Mục Thanh đã chờ ở cửa thang máy thật sớm, thấy Trịnh Hi Vận, Mục Thanh cười nói: "Hai chúng ta có phải đều quá ngu ngốc hay không, nói nói nửa ngày tất cả đều vô dụng."
Trịnh Hi Vận không muốn cùng cô nói tới lịch sử ký hợp đồng đen tối, liếc mắt trừng cô, để cho cô im lặng chút. Mục Thanh cười cười, cũng không nói chuyện.
Chương Nghệ cùng hai cô đứng chung một chỗ cảm giác có hơi bị mất đi sự tồn tại, nhưng không thể không nói, so với Khang Minh Hồng, dù là những mặt khác, Mục Thanh đều tốt hơn nhiều, cho dù cô theo đuổi Trịnh Hi Vận có thể không đơn giản là xuất phát từ thích, dù sao cũng mạnh hơn Khang Minh Hồng kẻ đâm dao phía sau.
Từ thang máy đi ra, Mục Thanh lần nữa đối với Chương Nghệ và Trịnh Hi Vận nói: "Tổng tài của công ty mặt nạ dưỡng da đã tới, Tần Nam cũng chờ ở công ty, nhưng giá cả ban đầu tôi cho hai người có lẽ không được, các cô phải ký kết phí đại diện với Tần Nam một lần nữa."
Trịnh Hi Vận liếc mắt không nói lời nào, không nghĩ tới Mục gia lại có Mục Thanh một kẻ kỳ lạ như vậy, cũng thiệt là thần kỳ.
Chương Nghệ lại hết sức lý giải: "Không sao, vốn là chúng tôi dự trù phí đại diện cũng không thấp như cái giá cô đã cho, chỉ cần là trong phạm vi bình thường, chúng tôi đều có thể tiếp thu."
Tuy nói phí đại diện không thể giống như Mục Thanh cho, nhưng bởi vì có Mục Thanh đứng ra, Tần Nam và người đại diện của hắn cũng dễ nói chuyện, trong chốc lát đã định ra phí đại diện, là giá các cô dự trù ở phạm vi thấp nhất, cũng là phí đại ngôn thấp nhất hiện tại của Tần Nam.
Sau đó hai bên dễ dàng đàm phán một vài việc còn lại. Trịnh Hi Vận cũng không chuẩn bị tham dự quá nhiều, cô tin chỉ cần có đầu tư, chính mình đứng phía sau điều khiển phương hướng phát triển của công ty, không để nó giống đời trước đi lệch khỏi quỹ đạo, dẫn đến mặt nạ dưỡng da bị hỏa hoạn.
Cô đi ra phòng họp, muốn đi tới cuối hành lang hít thở không khí, lại ở cửa phòng làm việc khác thấy Mục Thanh đang quang minh chánh đại đứng nghe lén.
Mục Thanh thấy Trịnh Hi Vận cũng không cảm thấy mình bị 'tóm', ngược lại ngoắc gọi Trịnh Hi Vận tới cùng cô cùng nhau nghe trộm.
Trịnh Hi Vận bất đắc dĩ nhìn cô, Mục Thanh vẫy tay lần nữa, Trịnh Hi Vận mới hướng cô đi tới.
Đến gần phòng làm việc, Trịnh Hi Vận nghe được phòng làm việc truyền ra thanh âm của một nam nhân: "Tôi nói rồi cô ta chính là tới để chơi thôi, cô ta chụp ảnh cho minh tinh thì không thành vấn đề. Nhưng nếu nói quản lý công ty, xem ngày hôm nay đại diện của Tần Nam cũng sẽ biết. Tôi sớm đi nói với Mục tổng, Mục Thanh dù sao cũng là một nữ nhân, ở nhà tiêu xài son phấn đi dạo phố thì tốt rồi, đừng ra ngoài 'tai vạ' hại chúng ta mới đúng. Mục tổng không
để ý điện ảnh và truyền hình Gia Đằng, tôi thì lại rất để tâm à. "
Trịnh Hi Vận kinh ngạc nhìn Mục Thanh, cô không nghĩ tới cấp dưới ở công ty Mục thị lại nhìn Mục Thanh như vậy. Tuy nói chuyện Mục Thanh lo liệu hợp đồng lần này là rất 'quạ đen', nhưng Mục Thanh cũng đã nói với mình, lúc trước cô không có kinh nghiệm quản lý công ty, vẫn đang chụp ảnh. Trịnh Hi Vận cảm thấy, người làm nghệ thuật đều có chút không dính tới 'khói lửa của nhân gian', Mục Thanh phạm sai lầm như vậy kỳ thực rất bình thường.
Chỗ không bình thường là chính cô ta.
Mục Thanh lại rất khó chịu, kéo cổ tay Trịnh Hi Vận đi tới cuối hành lang.
Cuối hành lang có một sân thượng nhỏ cho nhân viên hóng mát, nếu như bình thường, Trịnh Hi Vận chắc chắn sẽ không để cho cô kéo mình, nhưng bây giờ Mục Thanh tâm tình không tốt, Trịnh Hi Vận sẽ không xát muối trên vết thương của cô.
Mục Thanh đứng ở cạnh sân thượng, vào đông gió lạnh đem tóc của cô thổi loạn hơn, cô châm một điếu thuốc, đối với Trịnh Hi Vận nói: "Cô biết không? cổ đông của Mục thị muốn anh của tôi đem Gia Đằng bán, ngược lại cũng kiếm không được bao nhiêu tiền, nhưng anh tôi vẫn không đồng ý, bởi vì tôi là nhiếp ảnh gia, hắn cảm thấy có một công ty như vậy sẽ để cho tôi sinh tồn dễ hơn một ít. Anh tôi quả thực không để bụng Gia Đằng có thể kiếm bao nhiêu tiền, nhưng nghe bọn họ nói như vậy tôi vẫn rất khó chịu. Tôi chỉ là ký sai một hợp đồng? Lại vì vậy kết luận tôi rất vô dụng? Nữ nhân thì thế nào, trang điểm đi dạo phố thì quản lý công ty không được sao? "
Mục Thanh nhìn về phía Trịnh Hi Vận, nam nhân vừa mới nói kia cũng không lợi hại như Trịnh Hi Vận đâu! Mục Cận cũng nói Trịnh Hi Vận rất có năng lực, so với nam nhân không hề kém. Nếu có thể cho ... cô ấy một ít thời cơ và một nền tảng rộng lớn, cô ấy nhất định sẽ phát triển tốt hơn.
Mục Thanh tâm tâm niệm niệm ước ao Trịnh Hi Vận có thể đem những việc từng trải ra cổ vũ cô, lại thấy Trịnh Hi Vận luôn nhìn trong hành lang, tựa như không nghe cô nói chuyện.
Cô tự tay ở trước mắt Trịnh Hi Vận quơ quơ, Trịnh Hi Vận ánh mắt lóe lên, chỉ vào người vừa mới từ phòng làm việc kia đi ra ngoài đối với Mục Thanh nói: "Đạo diễn đó đi vào mấy phút đã bị đuổi ra ngoài, có phải kịch bản không có bàn bạc thành công hay không? "
Mục Thanh ai oán nhìn cô: " Sao tôi biết, tôi không có cài đặt giám sát ở phòng làm việc hắn "
Trịnh Hi Vận nói: "Nếu như cô muốn chứng minh cô có năng lực, có thể cùng vị đạo diễn đó đàm luận điện ảnh, nghe nói người này có kịch bản không tệ "
Mục Thanh nghe xong lời của cô xóa đi oán khí giữa hai lông mày, cười nói: "Thì ra cô cũng nghe tôi nói." sau đó cô lại nhìn nữ nhân đang đợi thang máy, đối với Trịnh Hi Vận nói: "Uhm, tôi đây phải đi nói chuyện với cô ấy "
Trịnh Hi Vận nhìn Mục Thanh đi tới chỗ vị đạo diễn, ở giữa hành lang dập tắt điếu thuốc lá trong tay tại thùng rác, Trịnh Hi Vận xoay người nhìn về phương xa.
Nếu như cô nhớ không sai, hiện nay đạo diễn này có kịch bản rất tốt, sau khi tìm được vốn đầu tư mấy chục triệu cho kịch bản tiền lời lại tăng lên gấp mấy chục lần.
Mục Thanh cùng đạo diễn kia đi rồi sẽ không trở lại, Chương Nghệ với tổng tài của mặt nạ dưỡng da đàm luận hợp đồng xong thấy Trịnh Hi Vận một mình ở sân thượng, vô cùng kinh ngạc nói: "Mình còn nghĩ cậu đi ra 'vụиɠ ŧяộʍ' với Mục Thanh đâu."
Trịnh Hi Vận hừ lạnh nói: "Đừng đùa"
Hợp đồng ký rất thuận lợi, sau đó cũng định ra thời gian quảng cáo quay chụp.
Tổng tài của mặt nạ dưỡng da Trương Minh Vũ đối với các cô nói: "Vừa đúng lúc, tôi mời hai vị đi ăn cơm trưa! thuận tiện nói cho hai người dự định kế tiếp của công ty. Dù sao hai vị ở phương diện này kinh nghiệm đầy đủ, tôi cũng muốn lẻn học một ít. "
Trương Minh Vũ mới vừa tốt nghiệp đại học một hai năm, ở công ty sinh học làm không vui, muốn tự mình gây dựng sự nghiệp. Tài chính không lớn cũng không sao, sau đó bắt đầu bỏ vốn vào thị trường lại cần phải dùng tiền để kinh doanh quảng cáo, dù sao ở xã hội này, 'Mùi rượu không sợ hẻm sâu' chỉ có thể dựa vào vận khí, vận khí không tốt, rượu thơm cũng không có người phát hiện.
Lúc Chương Nghệ và Trịnh Hi Vận tìm tới cửa Trương Minh Vũ cũng không dám tin các cô nói, thẳng đến hai cô lấy ra danh thiếp, Trương Minh Vũ chỉ có thể thu hồi lòng khinh thị. Hắn là một đàn ông thông minh, biết hai vị nữ nhân lớn hơn mình hai ba tuổi này mặc dù có gia tộc giúp đỡ, nhưng có thể làm ra sự nghiệp như hôm nay cũng không hoàn toàn dựa vào gia tộc.
Một đoạn thời gian sau khi tiếp xúc, Trương Minh Vũ quả nhiên rất bội phục các cô. Chương Nghệ quan hệ rất rộng, mặt nạ dưỡng da tám ly nước nếu gặp phải bất cứ vấn đề gì, Chương Nghệ đều có thể tìm được người hỗ trợ. Mà Trịnh Hi Vận có ánh mắt vô cùng độc đáo, có nhiều dự án và bản thiết kế bọn họ rất rối rắm, Trịnh Hi Vận luôn có thể tìm ra được xu thế mấu chốt ưu điểm khuyết điểm phân tích ra được, sau đó đưa ra lựa chọn tốt nhất.
Một bữa cơm xong, kế hoạch sau khi đưa mặt nạ dưỡng da tám ly nước vào hoạt động cũng đã được xác định, làm nhà đầu tư kiểu như Chương Nghệ và Trịnh Hi Vận cũng rất hiếm.
Mặt nạ dưỡng da vận hành thuận lợi, Trịnh Hi Vận bắt đầu xem xét dự án đầu tư khác của cô, thuận tiện chờ La Hiểu Lệ đem chuyện của Khang Minh Hồng kết thúc
Không nghĩ tới Trịnh Hi Vận không chờ được tin tức tốt, ngược lại nhận được điện thoại của La Hiểu Lệ nói: "Khang Minh Hồng tìm luật sư đem hắn ra ngoài chờ thẩm vấn rồi."
"Đem ra ngoài chờ thẩm vấn? " Trịnh Hi Vận mày nhăn lại: "Không phải chứng cứ rất xác thực sao? Làm sao có thể đi ra? "
"Vẫn chưa mở tòa đâu, hơn nữa luật sư thật lợi hại, người nhà cô hình như cũng có liên quan." La Hiểu Lệ thanh âm nghe có chút sốt ruột: "Nhà cô có ai đang ngăn cô tố cáo hắn sao? "
Trịnh Hi Vận hiểu rõ: "Có thể đúng là vậy "
Editor: Mấy bữa nay mê coi phim quá nên lười edit, có bạn nào ở đây coi bộ này chưa nhỉ, tựa phim là LOST GIRL chuyện tình yêu của một cô bác sĩ loài người và một cô gái là Succubus (cô này không phải là con người) cũng hay lắm. Giờ mình có couple mới để cuồng rồi, chắc đổi hình nền quá, hehe.truyenwikiz.com bị sao ấy nhỉ, chương 20 mình vừa đăng bị mất tiêu rồi giờ mình post lại nè, mấy bạn nếu đọc không được nhớ comment hay ib cho mình biết nha.