Hai cô gái mặc váy lụa màu xanh lam cũng từ từ bước tới bàn của bọn họ, hai người này khiến Triệu Tĩnh không thể rời mắt, chỉ nói về ngoại hình, cả hai chắc cũng được xếp hạng hai trong số những người đẹp mà hắn từng gặp, chỉ sau Tiêu Linh Linh thôi.
Vương Tam ôm lấy eo mỹ nhân, người còn lại ngồi xuống bên cạnh Triệu Tĩnh bắt đầu rót rượu, Vương Tam cười tủm tỉm: “Lúc này đại nhân sẽ không cảm thấy rượu nhạt, thức ăn vô vị nữa chứ?”
“Thật là đáng kinh ngạc”. Triệu Tĩnh cười gượng, có chút xấu hổ khi nhận lấy ly rượu từ tay cô gái, trong lòng lại kêu to.
Cô gái này rõ ràng đang dùng hung khí ám sát bản quan mài
Vừa uống rượu, Triệu Tĩnh do dự một lúc mới lên tiếng: “Vương công tử, điều này có hơi...”
Vương Tam nhướng mày, nhìn thấu suy nghĩ của Triệu Tĩnh: “Triệu đại nhân đang muốn hỏi, hoàng thượng đã quy định không cho phép quan chức đến những nơi mua vui này rồi mà sao chúng ta còn ở đây phải không?”
Triệu Tĩnh không nói gì, ngầm thừa nhận.
Thấy vậy, Vương Tam cười lớn: “Triệu đại nhân, chúng ta đây chỉ là uống rượu ăn cơm bình thường, có gì là mua vui? Tất nhiên, nếu Tiên Nhi cô nương này có ý với đại nhân, muốn tự nguyện dâng hiến, sau đó đại nhân tặng cho cô nương ấy chút bạc để mua quần áo trang sức thì cũng là chuyện bình thường mà thôi, Triệu đại nhân thấy có đúng không?”
Chết tiệt, đúng là nhân tài! Triệu Tĩnh kinh ngạc.
Tiên Nhi cô nương mà Vương Tam nhắc đến cũng cười tươi, tiếp tục hành hung” Triệu Tĩnh, kiêu ngạo nói: “Đại nhân phong độ, Tiên Nhi sao có thể không động lòng? Chỉ là không biết Tiên Nhi có phúc phận đó hay không”.
Triệu Tĩnh nghĩ trong lòng, vẫn là người kinh thành biết hưởng thụ, hắn cũng không cần phải giả vờ làm người quân tử nữa.
Mặc dù hắn đã mở một tửu lầu, cũng thường xem các cô nương khiêu vũ ở đó, nhưng hắn thực sự không làm gì khác. Một là vì chất lượng của các cô nương không quá ổn, chỉ có thể xem.
Mặt khác, hắn cũng cảm thấy không thể khiến bản thân phải ấm ức chịu đựng.
Giờ đây, có một mỹ nhân ở bên cạnh, không