Tiêu Huyền Sách trở tay vỗ một cái lên đầu hắn ta: Đừng ngắt lời!”
“Sau đó, ta trượt một cú...”
Triệu Tĩnh nói xong ánh mắt liếc nhìn lão thái sư vừa chen vào ở cửa, vội vàng ngậm miệng, nhìn quan phục của lão già này là đã biết phẩm cấp rất cao.
“Tiếp tục đi, sao không nói nữa?”, Tiêu Huyền Sách sững SỜ.
Lúc này, Dương lão Thái sư mới ho một tiếng, thu hút sự chú ý của mọi người. Các cung nữ thái giám vội vàng chạy đi, vì ông ta là thầy dạy dỗ các hoàng tử công chúa, từng răn dạy họ nhiều năm qua.
Thấy ông ta vẫn đang thúc giục Triệu Tĩnh, những người nghe kể chuyện cũng vội vàng quay lại chỗ ngồi của mình, vỏ hạt dưa và vỏ trái cây ngổn ngang trên đất đều là những thứ mà các hoàng tử đã ăn khi nghe chuyện trước đó.
Lão thái sư tức giận tới mức không nói nên lời, dùng vẻ mặt phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Triệu Tĩnh: “Thật là hỗn xược, đây là nơi các hoàng tử học tập! Nhìn xem bây giờ nó đã trở thành cái gì!”
Vẻ mặt Triệu Tĩnh tỏ ra vô tội, rống lên với hắn thì được tích sự gì chứ?
Sau khi cho người dọn dẹp một lượt, lão thái sư bắt đầu dạy học. Triệu Tĩnh làm sự thừa chỉ có thể đứng bên cạnh lắng nghe. Tuy nhiên, chẳng mấy chốc, Triệu lão gia đã bị giọng điệu “thanh cao, uyên bác” của lão thái sư làm cho đầu óc choáng váng, buồn ngủ.
Nhìn xuống dưới, Tiêu Huyền Sách đã gục mặt xuống bàn, ch ảy nước dãi. Những người khác cũng không thể tập trung tinh thần.
Được rồi, quả nhiên dù là ở đâu, bàn học ở lớp học luôn thoải mái hơn giường ngủ.
Dương lão thái sư cũng đã quen với việc này, nhưng một tiếng ngáy bất ngờ khiến ông ta đột nhiên ngẩn người, quay đầu lại thì thấy Triệu Tĩnh đang dựa vào tường ngủ thiếp đi.
Lão thái sư lập tức sửng sốt, tên này tối qua không ngủ sao?
Ngay lập tức, lão thái sư nổi giận, đập thước kẻ xuống bàn: “Triệu Tĩnh!”
“A? Sao thế? Cuối cùng cũng tan học rồi à? Đi, đi ăn cơm, ăn cơm!”
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà.
Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc