Đêm đã khuya, toàn bộ giới kinh doanh đều đang náo loạn, đến cả Trâu Hùng Dũng cũng đều bị đánh thức, có vài cú điện thoại gọi tới chỗ của ông ta, hỏi thăm tình huống một chút.
Lục Tam Phong tựa ở đầu giường, hút thuốc, trên gương mặt của Bạch Ngọc Phương mang theo mấy phần đỏ ửng, cả người mệt mỏi nằm ở trong ngực của Lục Tam Phong, tản ra một hương vị thiếu phụ không nói ra được, ngẩng đầu nhìn Lục Tam Phong, hữu khí vô lực nói: “Cậu không phải là lần đầu tiên sao?”
“Thời điểm đại học ôi cũng có bạn gái, sau đó đã chia tay.” Lục Tam Phong dập điếu thuốc vào gạt tàn ở trên tủ đầu giường, không muốn trò chuyện nhiều hơn về đề tài này, mở miệng nói: “Tôi cảm thấy
đối với Tiền Trọng Nam, không thể quá gấp gáp.” “Vì sao không gấp gáp? Tôi hận không thể hiện tại liền ly hôn với anh ta, kết hôn với cậu.” Bạch Ngọc Phương nói chuyện, cọ cọ ở trên thân của Lục Tam Phong.
“Hai người nếu yêu nhau lâu dài, thì chẳng phải cũng là chuyện sớm muộn, đúng không?” Lục Tam Phong trầm ngâm một hồi lâu rồi nói: “Tôi vẫn muốn làm ra chút thành tích, cho ba tôi nhìn xem, lúc này cục diện ở thành phố Bạch Nhiên đang hỗn loạn, có thể có lợi, tuyệt đối là cơ hội tốt để đục nước béo cò.”
“Chỉ cần tôi lấy được quyền khống chế của nhà máy, liền có mấy trăm triệu, mấy tỷ, còn cần nhiều tiền bạc hơn sao?” Bạch Ngọc Phương làm nũng, đôi mắt tựa như một dòng nước dập dờn, nhìn chằm chằm vào Lục Tam Phong: “Đủ xài, chỉ cần cậu ở bên cạnh tôi, tiền của tôi, không phải cũng là tiền của cậu sao?”
Lục Tam Phong phát hiện, hiện tại, người phụ nữ này không thể nghe lọt lời nào cả, mà tay của cô ta lại bắt đầu không an phận, vội vàng dập tắt điếu thuốc, kéo chăn mền ở bên cạnh ra, để cô ta nằm ở chiếc chăn khác, nói: “Không còn sớm, ngủ sớm một chút, ngủ ngon.”
Tắt đèn, Bạch Ngọc Phương cảm giác mình đã đạt được sinh hoạt tha thiết mơ ước, có một người đàn ông có tri thức hiểu lễ nghĩa, trải qua sinh hoạt như trong phim ảnh, sẽ nói chào buổi sáng, ngủ ngon, thậm chỉ là là hôn tạm biệt.
Tại thời đại mà chuyện dắt tay đều có vẻ ngượng ngùng này, loại sinh hoạt như trong phim ảnh phương tây, khiến cho cô ta say mê không thôi.
Ở trong văn phòng, Trâu Hùng Dũng mặc quần áo, nghe Thư ký Lý nói xong mọi chuyện.
Mấy xí nghiệp ở trong nước cũng đều gọi điện thoại tới, muốn hỏi một chút chuyện này, là thật hay giả, cũng có người nói, đừng lộn xộn, hiện tại là thời khắc mẩu chốt, mọi chuyện không thể điều chỉnh kết cấu của các xí nghiệp bản địa nhanh như vậy được.
“Đánh rắm!” Trâu Hùng Dũng chau mày, quát: “Sợ là có người sợ tôi động đến lợi ích của mình đi, chuyện đã đến nước này, ngày mai nhận lời tên kia đi, không rên một tiếng đã làm ra chuyện lớn như vậy.”
“Tên nào?”
“Còn có thể là tên nào? Tên Lục Tam Phong kia kìa!” Trâu Hùng Dũng nói xong đứng dậy. . Truyện mới cập nhật
Thư ký Lý thở dài, nhìn đồng hồ ở trên tường, đã là một giờ sau nửa đêm, bên trong miệng, phát ra âm thanh chậc chậc, giống như là cảm thán, nói nhỏ: “Cải cách rồi! Cải cách rồi!”
Sáng ngày thứ hai, lúc tám giờ, Bạch Ngọc Phương mang vẻ hạnh phúc trên mặt từ trong giấc ngủ tỉnh dậy, mấy năm qua này, đêm này là đêm mà cô ta ngủ ngon nhất, còn đang muốn ôn lại một chút kích tình đêm qua, thế nhưng đưa tay sờ, lại phát hiện bên cạnh đã không còn ai cả.
“Người đâu?” Bạch Ngọc Phương có chút bối rối.
“Đang rửa mặt, đã mấy giờ rồi, nhanh rời giường đi.” Lục Tam Phong nói ở trong phòng vệ sinh.
“Không có chuyện gì cả, cậu rửa mặt xong chưa, mau tới đây.” Bạch Ngọc Phương nói.
“Không đi, chị lại đùa giỡn lưu manh.
Bạch Ngọc Phương bị anh chọc cho cười khanh khách, lề mề đến gần một giờ, hai người mới xuống lầu ăn sáng, tóc của Bạch Ngọc Phương hơi rối, khắp khuôn mặt là vẻ tươi cười, cả người phong tình vạn chủng, vô cùng quyến rũ.
Cho dù là nhân viên phục vụ hôm qua đã gặp cô ta đều nhìn đến sững sở, tưởng như hai người.
Lục Tam Phong không nghĩ tới cô ta lại biến hóa lớn như thế, đang ăn cơm nói: “Chị càng ngày càng đẹp.”
“Tâm tình tốt, trông thấy cậu liền muốn cười.” Bạch Ngọc Phương nói chuyện, cười đến mức đôi mắt cong cong.
Lục Tam Phong nhìn cô ta như vậy, trong lòng đang suy nghĩ sau khi mọi việc xong xuôi, nói với cô ta như thế nào, vừa mới chuẩn bị nói với cô ta chút chuyện một nhân viên phục vụ đi tới nói: “Ngài Ông, quấy rầy một chút, có người đến tìm ngài.”
Lục Tam Phong nhìn lại, Thư ký Lý đang đứng ở cửa của nhà hàng, mở miệng nói: “Bảo anh ta đến đây.”
Thư ký Lý đi tới đánh giá Lục Tam Phong, một nhân vật nhỏ không có danh tiếng gì, lại khuấy động vũng nước đục của thành phố Bạch Nhiên đã đen lại càng đen hơn, anh ta cũng rất bội phục, đã biết chuyện của anh, thì anh ta cũng không dám lãnh đạm.
“Đã ăn xong chưa? Ăn xong thì đi cùng tôi một chuyến.”
“Anh đã ăn chưa?” Lục Tam Phong chỉ chỉ cái ghế bên cạnh nói: “Ngồi xuống đi, ăn một chút, bữa sáng ở nơi này thật sự khá ngon.”
Thư kí Lý tự mình ngồi xuống, Bạch Ngọc Phương lặng lẽ nhìn anh ta, làm bộ rất là tùy ý mà hỏi: “Đi vào thành phố là chuyện gì sao?”
“Không liên quan đến cô.” Thư ký Lý cũng nghe một chút tin đồn, ghét bỏ nói: “Cô không phải là vợ của Tiền Trọng Nam sao? Cả ngày ở bên cạnh anh ta làm gì?”
Sắc mặc của Bạch Ngọc Phương không dễ nhìn, muốn nói lại anh ta vài câu, nhưng do thân phận hạn