Lúc chạng vạng tối, một vài ngọn đèn ở bên đường đã được bật sáng, thỉnh thoảng lại có âm nhạc vang lên từ bên trong hộp đêm, nơi này chính là nơi nổi danh nhất ở đây.
Tiền lương một tháng của người bình thường cũng chỉ bằng mấy giờ ở đây, thậm chí còn không bằng.
“Cậu Ông, xin mời!” Tiền Trọng Nam ra dấu tay xin mời nói: “Tôi sẽ thanh toán toàn bộ chi phí của đêm hôm nay.”
“Vậy thì phải cảm ơn tổng giám đốc Tiền rồi.” Lục Tam Phong cất bước đi vào, Bạch Ngọc Phương đi theo sát ở phía sau lưng.
Mặc dù thời tiết rét lạnh, nhưng mà ở bên trong lại ấm áp như mùa xuân, vẫn có một cô bé chân trần ngồi ở ghế ngay cửa đang hút thuốc, nhìn qua rất có mùi vị từng trải.
Nơi này không chỉ là hộp đêm, mà còn là quán bar, quán karaoke, bên trên tầng còn có phòng đánh bài, tính tổng hợp cực kì mạnh, dưới ánh đèn chập chờn, có không ít người đang khiêu vũ và nhảy disco, cách đó không xa chính là quán bar.
Bạch Ngọc Phương có chút hứng thú, lôi kéo Lục Tam Phong hỏi: “Cậu có biết nhảy disco không?”
“Nhảy disco sao?”
Lục Tam Phong khẽ nhíu mày, ở trong ấn tượng của anh thì đây là điệu nhảy của các ông bà, cũng có cùng cấp bậc với đại ương ca, có chút lúng túng nói: “Cũng không tốt lắm.”
“Không sao cũng không có nhiều người, tùy tiện nhảy, uống rượu gì?”
Một chỗ ghế dài xa hoa nhất ở quầy bar đã được bao hết, một lúc sau, bảy tám cô gái nhỏ được sắp xếp ngồi ở vị trí đó, toàn bộ các loại rượu tây đều được để lên trên bàn, động tác lớn như thế lập tức đã thu hút được tất cả mọi người ở đây.
Lục Tam Phong nhìn về phía những loại rượu tây này, nếu như anh nhớ không lầm, bây giờ cũng chưa có đồng ngoại hối để mua được những thứ này, một ngàn phần trăm chính là đồ giả, ở bên cạnh Lục Tam Phong đã có năm sáu cô gái nhỏ ngồi ở đó, không ngừng kêu gào gọi ông chủ, người này so với người kia còn điệu đà hơn.
Hai ba cô ngồi bên cạnh tổng giám đốc Tiền, nhưng mà điều kì lạ chính là, Bạch Ngọc Phương nhìn đến cô gái đang ngồi bên. cạng Lục Tam Phong thì lộ ra vẻ không vui, mở miệng nói: “Mấy cô mau ngồi sang bên kia, đừng ngồi sát vào người anh Ông.”
“Chúng tôi muốn uống rượu cùng anh ấy!”
“Đúng vậy, cũng không muốn ngồi ở chỗ đấy?”
“Mấy cô mau bồi tiếp tổng giám đốc Tiền đi, tổng giám đốc Tiền có tiền.” Bạch Ngọc Phương khó chịu nói.
“Cô là ai? Tổng giám đốc Tiền bảo chúng tôi đến bồi rượu cậu chủ này. Liên quan gì đến cô? Cô là người yêu của anh ấy hay sao?”
“Vừa rồi cũng không nhìn thấy được hai người cùng nhau đi vào, cô muốn đoạt mua bán sao?”
Lục Tam Phong bị líu ríu hỏi, vô thức nói: “Cô ấy chính là vợ của giám đốc Tiền.”
Ngay lúc Lục Tam Phong nói xong, anh có thể rõ ràng cảm giác được, một mảnh bầu không khí này trong nháy mắt đọng lại một chút, mấy cô gái nhỏ đầy nghi vấn, đi chơi còn mang theo vợ coi như xong.
Mấu chốt là, vợ của giám đốc Tiền bảo mấy cô đi bồi rượu cho tổng giám đốc Tiền, không muốn mấy cô đi quấn lấy anh đẹp trai trẻ tuổi này.
Mọi người ở loại địa phương phong nguyệt này còn chưa thấy qua trường hợp gì, thế nhưng mà loại quan hệ này lại khiến cho bọn họ có chút khó hiểu.
“Các cô ngồi sang bên này!” Lục Tam Phong vội vàng mở miệng nói.
“Các cô đang làm gì vậy? Mau mở rượu ra.” Tiền Trọng Nam cũng kịp phản ứng, mấy người ngồi ở bên cạnh hướng về phía Lục Tam Phong nói: “Đêm nay không say không về!”
“Tôi không quen uống rượu tây, bia là được rồi.” Lục Tam Phong nói chuyện, ảnh mắt liếc về phía mấy người ở sau lưng vẫn luôn đi theo Tiền Trọng Nam, phát hiện ra bọn họ vẫn ngồi ở chỗ kia, phía sau lưng lại có hai cái cặp văn kiện, mờ tối rất khó phát hiện ra.
Giống như là một loại văn bản hợp đồng nào đó.
Lục Tam Phong âm thầm trở nên cảnh giác, tự mình cầm lấy một chai bia uống, những cô gái làm vui bầu không khí tuyệt đối có một tay, cho dù là một người buồn tẻ như Lục Tam Phong ngồi ở bên trên ghế dài đều cảm thấy có chuyện vui.
“Anh Ông, tôi muốn nhảy với anh một điệu như thế nào?” Một cô gái vươn tay về phía Lục Tam Phong, cô ta chính là cô gái xinh đẹp nhất ben trong bảy tám cô gái nhỏ kia.
Mắt to, tóc dài, còn mặc một bộ váy trắng, khiến cho người ta có một loại cảm giác không nhiễm nước bùn so với những cô gái vừa mới phì phèo điếu thuốc ở chỗ ‘ cửa quả thực ngây thơ làm cho người khác muốn bảo vệ.
Có thể khẳng định, những người đang ngồi ở đây chính là những quân bài tốt nhất.
“Hãy tiếp đãi cậu Ông thật tốt, để cậu ấy cẩm nhận điệu nhảy disco của thành phố Bạch Nhiên một chút.” Tiền Trọng Nam hưng phấn kêu lên.
“Tôi thật sự không biết nhảy!” Lục Tam Phong từ chối nói.
“Không sao, tôi có thể dạy cho anh, anh rất hiếu học, trừ khi cậu Ông xem thường tôi, vậy nên mới không nói.” “Không đến mức đó! Lục Tam Phong
đứng dậy kéo lấy tay của cô ta tiến về phía sân nhảy.
Cô gái này căn bản đã dán lên trên người Lục Tam Phong, nhẹ nhàng đung đưa, quần áo của cô ta có chút mỏng manh, đôi mắt to điềm đạm đáng yêu, mang theo ủy khuất nói: “Cậu Ông, thật ra tôi cũng không muốn nhảy, hôm nay tôi vừa mới đến, thật ra tôi là học sinh, buổi tối hôm nay đã nhảy tưởng ra khỏi trường.”
“Tới đây để chơi sao?” Lục Tam Phong buồn bực nói.
“Không phải, để kiếm tiền, nhà của tôi rất nghèo, ba còn tàn tật, một mình mẹ tôi đi kiếm tiền, đi học cần rất nhiều tiền, tôi học tập cũng cực kì tốt, năm ngoái đã trúng tuyển vào một trường đại học trọng điểm thế nhưng mà không có tiền để đóng học phí, đành phải học lại một năm.
Cô ta nói cô ta tên là Tiểu Tuyết, là một học sinh cấp 3, tới đây