Kế Hoạch Độc Chiếm Của Cô Vợ Gả Thay

Chú rể đổi người rồi ư?


trước sau

Chương 10: Chú rể đổi người rồi ư?

Tần Giai Nhân hiển nhiên cũng không ngờ hôn lễ lại diễn ra xa xỉ và tôn quý như vậy.

Vừa bắt đầu cô ta còn hơi ganh tỵ, nhưng suy đi nghĩ lại, cho dù hôn lễ có tốt đi nữa thì người đàn ông của Tần Lục Nguyệt chẳng qua chỉ là một tên ngốc thôi!

Chờ lúc cô và Tông Minh Hạo kết hôn, hôn lễ chắc chán còn xa xỉ và long trọng hơn bây giờ!

Huống hồ hôn lễ có long trọng đi nữa thì Tần Lục Nguyệt cũng phải gả cho một tên ngốc!

Suy nghĩ như vậy, Tần Giai Nhân lập tức vui trở lại. Cô nhìn trái ngó phải một vòng cũng không thấy Tông Minh Hạo.

Vừa nghĩ tới mình sắp được ở bên cạnh người đàn ông điểm trai của lòng mình, ngón tay của Tần Giai Nhân hưng phấn và kích động đến run lên.

Cô ta chờ ngày này đã chờ từ rất lâu rồi!

Hôn lễ chính thức bắt đầu, Tần Quốc Dân miễn cưỡng dẫn Tần Lục Nguyệt đi từ từ tới.

Tần Lục Nguyệt cảm thấy bản thân giống như đang bước trên mây. Mỗi bước đi sao lại không chân thật như vậy, cả người trở nên hốt hoảng.

Tần Quốc Dân thấp giọng cảnh cáo: “Tốt nhất cháu đừng giở trò, nếu không Tần Ngọc Phượng không về nhà được đâu!”

Tần Lục Nguyệt nhanh chóng đơ người ra, cô cúi đầu trả lời: “Cháu biết rồi ạ.”

Người đàn ông cao ráo, khí chất tao nhã trước mặt, nếu không sai thì anh chắc là chồng tương lai của mình rồi.

Nhưng nhìn anh có vẻ không giống ngốc nghếch cho lắm.

Trong những năm này, ngay cả những kẻ ngốc cũng có tư thế oai hùng và đẹp trai tới người thần cũng phãn nộ vậy ư?

Tông Minh Hạo nhìn chằm chằn người phụ nữ đang đi tới.

Vừa nghĩ tới  người phụ nữ ngày trở thành vợ anh, máu huyết của anh bắt đầu sôi sục!

Tần Lục Nguyệt ơi Tần Lục Nguyệt, lần này làm sao cô trốn thoát đây!

18 năm trước để cô chạy thoát, lần này thì đừng có hòng!

Chính ngay lúc này, người MC cuối cùng cũng lên tiếng: “Hoan nghênh các vị khách quý đã tới tham dự hôn lễ của người thừa kế đời thứ 3 của nhà họ Tông, Tông Minh Hạo và Tần Lục Nguyệt.”

Lời của người MC vừa nói xong thì cả hội trường đều yên lặng như tờ.

Khoan đã.

Không phải nói người kết hôn là Tông Minh Trạch sao?

Sao lại trở thành Tông Minh Hạo?

Lẽ nào người đứng nghiêm trang lúc này không phải là Tông Minh Trạch, mà là Tông Minh Hạo?

Ánh mắt của mọi người nhanh chóng nhìn lên người của Tông Minh Hạo.

Tông Minh Hạo từ từ lên tiếng: “Vô cùng cảm ơn mọi người có thể dành thời gian trong lịch trình bận rộn của mình để tham dự đám cưới của tôi. Minh Hạo vừa về nước đã yêu cô Tần Lục Nguyệt ngay từ cái nhìn đầu tiên. Chỉ khi về nước thì mới biết mình và Lục Nguyệt đã có hôn ước. Vì đã có hôn ước cho nên mới tiến hành hôn lễ gấp rút, mong mọi người thông cảm.”

Tông Minh Hạo nói xong thì mọi người trong hội trường đều không nói được lời nào!

Tần Lục Nguyệt càng bị sốc.

Khoan đã, anh nói anh là Tông Minh Hạo.

A, là anh! Cái tên khốn đã cướp đi nụ hôn đầu của mình!

Không đúng! Mình lúc nào đã yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên với anh ư?

Rõ ràng cái tên khốn này đã cướp đi nụ hôn đầu của mình không nói đi, còn muốn dùng 500 ngàn sỉ nhục mình!

Còn nữa, mình có hôn ước với anh từ lúc nào?

Tần Lục Nguyệt muốn nhúc nhích thì Tần Giai Nhân ngồi dưới ghế khán giả như phát điên lên, cô ta đột nhiên bùng nổ: “Cái gì? Chú rể hôm nay là Tông Minh Hạo? Không phải Tông Minh Trạch? Không, không thể nào, tuyệt đối không thể nào!”

Ánh mắt của mọi người lại lần nữa nhìn về phía Tần Giai Nhân.

Tần Giai Nhân đã không màng hình tượng của mình, cô ta đứng phắt lên, ngón tay chỉ vào Tần Lục Nguyệt trên sân khấu, cô ta hét lên: “Dựa vào cái gì chứ? Chị dựa vào cái gì mà gả cho anh ấy? Chị …… ưm ưm ưm ……”

Miệng của Tần Giai Nhân bị bà Tần che lại!

Chắc là nhìn thấy dáng vẻ điên cuồng của Tần Giai Nhân, trong lòng của Tần Lục Nguyệt càng có thêm dũng khí, lập tức đứng bên cạnh Tông Minh Hạo.

Tần Giai Nhân nhìn thấy cảnh này thì càng thêm tức tối!

Không, không thể được!

Tông Minh Hạo chỉ có thể là của cô ta! Tuyệt đối không thể dễ dãi cho tiện nhân Tần Lục Nguyệt.

Bà Tần xem xét tình hình, bất đắc dĩ kéo Tần Giai Nhân đi khỏi lễ đường.

Thấy Tần Giai Nhân đi rồi, Tần Lục Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, cô vô thức giữ khoảng cách với Tông Minh Hạo.

Cô đâu ngờ Tông Minh Hạo tiến tới một bước, một tay bắt lấy tay cô, đôi mắt chim ưng nhìn cô rồi cười: “Bà xã, hôn lễ của chúng ta vừa mới bắt đầu mà.”





trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện