Lý An sững sờ.
Tổng giám đốc Lệ đang muốn làm cái gì vậy?
Không phải, không phải, làm sao mà tổng giám đốc Lệ lại biết hôm nay trợ lý Anna cần được nghỉ ngơi chứ?
Anna không hề đi theo nhóm bọn họ đi công tác ở nơi khác, tối qua hai người họ không thể nào mà gọi video được...
Lý An nhanh chóng lắc đầu và vội vàng ném những suy nghĩ lộn xộn ra khỏi đầu mình.
“Vâng ạ tổng giám đốc Lệ.”
Thật sự không biết rốt cuộc là bây giờ tổng giám đốc Lệ và trợ lý Anna có quan hệ gì với nhau, hôm nay ngay cả việc trợ lý Anna cần được nghỉ ngơi đã vô cùng rõ ràng rồi.
Lý An gửi một tin nhắn Zalo cho Hứa Nhược Phi.
“Anna, tổng giám đốc Lệ nói rằng hôm nay cô có thể ở nhà nghỉ ngơi, không cần phải đến công ty đâu.”
Gửi đi.
Lý An suy nghĩ một chút, nhưng vẫn nhịn không được buôn chuyện thêm vài câu.
“Tối hôm qua cô và tổng giám đốc Lệ đã xảy ra chuyện gì vậy? Rốt cuộc hai người đã tiến triển đến mức độ nào rồi?”
“Lý An, đi thôi.”
Lý An vội vàng cất điện thoại đi: “Đến ngay đây thưa tổng giám đốc Lệ!”
Lý An đi theo phía sau người đàn ông và đến nhà hàng của khách sạn. Vừa bí mật quan sát biểu hiện của Lệ Đình Nam, vừa suy đoán tối hôm qua chuyện gì đã xảy ra giữa người đàn ông này và Hứa Nhược Phi.
“Tổng giám đốc Lệ, làm sao anh biết hôm nay trợ lý Anna cần được nghỉ ngơi vậy?”
Lệ Đình Nam khẽ đưa mắt liếc Lý An một cái: “Tỉnh rượu rồi à?"
Nhất thời Lý An không phản ứng lại được “À” lên một tiếng.
Một lúc sau, cậu ta mới hoàn hồn lại, hóa ra hôm qua người đàn ông này đang nói hôm qua tửu lượng cậu ta kém nên đã uống say mất.
“Tỉnh rồi ạ.” Lý An đáp.
“Tỉnh rồi thì tốt, một lát nữa sắp xếp nội dung đàm phán công việc với tổng giám Vương cho tốt rồi gửi đến phòng tôi.” Nói xong, Lệ Đình Nam lạnh lùng dặn dò nhân viên phục vụ: “Cháo trứng muối và thịt nạc, sủi cảo Quảng Đông.”
......
Hứa Nhược Phi dụi dụi
mắt, ngáp một cái.
Tối hôm qua cũng không biết là mình đã ngủ quên mất lúc nào, Hứa Nhược Phi tháo dây tai nghe trên cổ mình xuống, có chút uể oải dựa vào đầu giường.
Bây giờ là mấy giờ rồi nhỉ? Hứa Nhược Phi lấy điện thoại ra, vừa định kiểm tra thời gian thì thấy nhật ký cuộc gọi giữa mình và Lệ Đình Nam.
Chín tiếng đồng hồ.
Hứa Nhược Phi nhìn chằm chằm vào những con số trên màn hình và trở nên im lặng, tối hôm qua cô đã trò chuyện với Lệ Đình Nam lâu đến như vậy sao?
Chắc là bình thường cô ngủ cũng rất yên lặng đúng không nhỉ? Không có ngáy đâu chứ?
Hứa Nhược Phi nhẹ nhàng vén mái tóc rối bù của mình lại, vén chăn bước ra khỏi giường.
Cô cúi đầu, điều chỉnh điện thoại đến giao diện thời gian, vậy mà đã là mười giờ rồi.
Trong khu nhà trọ chỉ còn lại duy nhất một mình cô, hai đứa nhỏ Hứa Đình Phong và Hứa Nhược Hy đã đi học rồi.
Hứa Nhược Phi thở dài, bây giờ cô đến công ty cũng đã muộn rồi, hay là ăn cơm trước rồi hẵn tính.
Sau khi tùy tiện làm một bữa sáng đơn giản, Hứa Nhược Phi vừa kiểm tra Zalo của mình, vừa nghe tin tức.
Tin nhắn Zalo của Lý An đập vào trong mắt.
Tin nhắn đầu tiên khiến Hứa Nhược Phi vui vẻ một hồi, vừa hay là đã lâu cô đã không chơi cùng Hứa Đình Phong và Hứa Nhược Hy rồi.
Khi nhìn thấy tin nhắn Zalo thứ hai, cánh môi Hứa Nhược Phi khẽ giật lên một chút.
“Trợ lý Lý, cậu nhiều chuyện đến như vậy sao?”
Truyện convert hay :
Đô Thị Cuồng Kiêu