"Một năm rồi mà vẫn còn lễ phép thế à?" Tôi vu'ốt ve khóe mắt hồng hồng của anh rồi vòng tay ôm eo anh.
"Vậy thì..."
"Lên giường đi, nằm ở đây mà anh cũng chịu được hở?"
Anh lập tức bế tôi lên, còn chưa kịp phản ứng thì tôi đã thấy mình nằm trên giường cùng anh hôn môi rồi.
Đầu lưỡi chúng tôi quấn quýt lấy nhau, nước bọt tiết ra quá nhiều không kịp nuốt.
Trong bóng tối mông lung tôi nghe thấy anh nói: "Hay là không cởi q/uần áo nhé, sợ em ốm."
Anh cầm tay tôi rồi hôn lên khóe miệng, trước mắt tôi tựa như có sương mù không nhìn rõ được anh, lời anh nói nghe thật mơ hồ: "A Ninh, giúp anh cởi q/uần nhé?"
Tôi nuốt nước bọt, hai tay lần theo eo anh trượt xuống, đến khi chạm vào kim loại lạnh như băng rồi kéo xuống khóa kéo thì cảm nhận được một thứ cực nóng hoàn toàn khác biệt.
Tôi không khỏi nghĩ: Không biết đã bao lâu chúng tôi chưa làm rồi, hình như việc này đã cách đây xa thật xa.
Hầu như chúng tôi luôn dừng lại ở những nụ hôn sâu, cứ tới lúc cả hai bị kíc/h thích đến cươ/ng cứng thì tôi lại choáng váng vì thiếu oxy rồi ngủ mất.
Thấy tôi ngủ thì anh cũng không tiếp tục nữa, bởi vì đối với tôi giấc ngủ rất quan trọng.
Tôi luôn cảm thấy có lỗi với anh về phương diện này, ham mu.ốn của tôi tựa như bị thuốc và những cảm xúc tiêu cực ngăn chặn, rất ít khi muốn giải tỏa d.ục vọng.
Điều này không liên quan tới tình cảm mà chỉ đơn thuần là tôi không quá ham thích nó, hầu hết chỉ là cảm thấy vô vị và không chút hứng thú.
Nhưng hôm nay thực sự khác biệt.
Tay tôi làm anh lạnh run, tôi định rút tay về thì anh ngăn lại nói không sao đâu, qua một lát là sẽ nóng lên thôi.
Tôi lắc lắc đầu: "Anh chờ chút nha."
Tôi hà hơi vào hai bàn tay để làm chúng ấm áp hơn, thế nhưng vẫn cảm thấy hơi lạnh.
"Hay anh có muốn em dùng miệng không?"
"Không...!Không cần..." Anh ngăn tôi lại.
"Sao vậy?"
"Muốn hôn em."
"Được."
Tôi vu/ốt ve vật c.ứng của anh, nhiệt độ nơi đó và tay tôi chênh lệch quá nhiều, tôi cảm thấy người anh run lên khi những ngón tay tôi lướt dọc theo cán.
Anh kéo đầu tôi lại, bắt đầu hôn sâu như thể muốn nuốt trọn lấy tôi, hơi thở ẩm ướt giao hòa ở bên nhau.
Không khí quanh chúng tôi nóng rực, từng mạch máu trong người đang quay cuồng, tôi vừa tuốt nhanh hơn vừa hỏi bên tai anh: "Bạn trai có thoải mái không?"
Anh tựa cằm mình lên vai tôi, hơi thở tạm dừng một chút.
Tôi như đoán được điều gì, tiếp tục thầm thì: "Sao bạn trai lại không nói gì thế, có thoải mái không nào?"
Trên tay tôi dính nhớp, chơi xấu mà niết nhẹ chóp mũ rồi cọ qua lỗ sáo.
Cả người anh run rẩy, cùng với tiếng th/ở dốc dồn dập là chất lỏng hơi tanh vương đầy trên tay tôi.
Anh vừa định lấy khăn giấy lau tay cho tôi thì tôi đã tự tháo cúc rồi cởi qu/ần mình ra dưới cái nhìn chăm chú của anh, hai tay đặt trước ngực, th/ân dưới trầ/n trụi cọ lên vật c.ứng rắn nóng bỏng: "Bạn trai à, hôm nay em...!rất muốn được anh thỏa mãn đó."
Không phải là đòi hỏi mà là đang yêu cầu.
Hơi thở của anh trầm đục hơn, duỗi tay cởi nốt phần quần đang vướng ở bắp chân tôi ra.
"Hình như bôi trơn...!hết mất rồi, hay là lần sau đi?"
Anh luôn lo lắng tôi bị thương.
Tôi kéo ngón tay anh ngậm vào miệng rồi nói ngắc ngứ: "Ngón tay này phải mở rộng phía sau em cho tốt nha bạn trai."
Lưỡi tôi li/ếm qua ngón tay hơi thô ráp của anh, sự lạnh lẽo dần dần bị độ ấm trong miệng tôi thay thế.
Dường như anh cũng thấy rất thú vị, cọ quậy ngón tay quấy nhiễu đầu lưỡi tôi, sau khi rút ra còn kéo theo cả một sợi chỉ bạc.
Anh dịu dàng hôn lên môi tôi còn ngón tay thì chạm vào phía sau: "Thả lỏng, chỉ có vậy nên vẫn sẽ đau đấy."
Tôi cố gắng thả lỏng nhưng cả người vẫn co rụt lại khi ngón tay tiến vào, khó khăn siết lấy bả vai Đường Phong Hành: "Đa...!Không đau, không đâu, em không đau.
Anh tiếp tục đi."
Tôi vô thức mà nói lời mâu thuẫn, Đường Phong Hành nghe vậy thì dừng lại.
Tôi cắn môi anh đến khi nếm được vị máu tanh mới nhả ra: "Đừng cẩn thận quá thế, em không bị ngón tay làm chết dễ vậy đâu, thêm...!thêm một ngón nữa đi."
Mùi máu tươi giống như phá tan lý trí của Đường Phong Hành, động tác anh mau hơn, lại thêm một ngón tay chen vào nơi nhỏ hẹp của tôi, cọ xát lên tường thịt mẫn cảm.
Thật sự tôi chỉ cảm thấy đau mà không có sung sướng.
Nước mắt chảy xuống tôi không nín lại được, tôi không thể kìm nén nước mắt của đau đớn.
Mà cũng không hẳn vậy, chỉ có ở trước mặt Đường Phong Hành thì tôi mới dám bộc phát như thế này, chỉ cần đau một chút là sẽ không ngần ngại khóc lên.
Không cần sợ quở trách, còn được anh an ủi.
Đường Phong Hành dịu dàng hôn tôi, hôn môi là cách dễ dàng nhất giúp tôi thả lỏng.
Cả người tôi cứng còng như sợi dây bị căng ra, không thể tiếng cũng chẳng thể lùi.
Nụ hôn êm dịu ngọt ngào tựa như mưa xuân phủ xuống, mùi hương khoan khoái nhẹ nhàng lan tỏa vương vấn quanh mũi tôi, trên người tôi là mùi sữa tắm hương cây sung giống với hương vị trên người anh.
Hơi ấm của anh bao bọc lấy tôi, cơ thể tôi dần trở nên mềm mại.
Lại có thêm ngón tay lặng lẽ thâm nhập, lối vào của tôi vô thức co rụt lại.
Đường Phong Hành nhéo nhéo phần thịt mềm sau gáy tôi, động tác giống như đang vuốt lông thú cưng nhưng lại đem tới sự vỗ về không ngờ.
Phía sau truyền đến cảm giác xon xót căng đầy, tôi thở hắt hỏi: "Bao...!bao nhiêu ngón vậy..."
Đường Phong Hành bật cười bên tai tôi: "Hai ngón."
Tôi cảm nhận được rõ ràng không phải là hai ngón, vội vàng nói: "Anh gạt em, anh...!Ít nhất phải ba ngón tay, có đúng không?"
"A Ninh rất là giỏi, có thể ăn được bốn ngón."
Khó trách lại vừa đau vừa xót.
Anh .liế.m hôn cổ tôi ngưa ngứa, những ngón tay cử động cọ xát lên vách trong, tôi có thể cảm thấy anh đang vu/ốt ve những nếp uốn ở sâu bên trong mình.
Vừa nghĩ đến là tôi đã mềm hết cả eo, cơ thể run rẩy, ngón tay anh nhanh chóng đâm thọc khiến dịch ruột non bắt đầu tiết ra.
Tôi hít sâu một hơi, vô thức nâng eo dán sát vào người anh, gắt gao ôm lấy tấm lưng vững chãi của anh rồi hổn hển nói: "Nhanh...!nhanh quá, em đau."
Anh cọ cọ mặt tôi: "A Ninh, nhịn một chút, sẽ nhanh thôi."
Thật ra tôi lừa anh đấy.
Giữa những đợt nghiền mài đâm sâu ngoại trừ đau thì còn sung sướng nữa, nhưng tôi lại bắt đầu cảm thấy không thỏa mãn chỉ với ngón tay.
Phía trước của tôi cũng ngẩng đầu, hôm nay bừng bừng phấn chấn dán sát bên cạnh nơi đó của Đường Phong Hành.
Theo động tác tay không ngừng của anh mà lối vào nhỏ hẹp hoàn toàn bị mở rộng, kho/ái cảm dần dần át đi cả đau đớn.
Thân dưới cư/ơng cứng, tôi vươn cánh tay đang nhàn rỗi xuống chăm sóc vật nóng bỏng của cả hai, bàn tay dính nhớp bao bọc lấy chúng an ủi dụ/c vọng đang sắp trực dâng trào.
Đến khi tôi cảm thấy bản thân đã suýt chạm đến đỉnh điểm của khoá/i cảm thì Đường Phong Hành lại đột ngột duỗi tay chặn tôi lại.
Hơi thở tôi nghẹn lại, cheo leo mắc kẹt ở bên bờ dụ/c vọng, cơ thể run rẩy vì cả khó chịu lẫn sung sướng: "Sao...!Sao anh không cho em bắn, cho em bắn đi..."
Anh rút ra những ngón tay đang quấy đảo ở bên trong tôi, nước bọt và dịch trơn dính đầy trên ngón tay được anh tuốt lên vật cứ/ng của mình.
Anh mở hai chân tôi ra còn tay kia thì vẫn luôn chặn lại phía trước của tôi, mông tôi cũng run lên, co rút chỉ muốn xuất tinh: "Để em bắn đi mà, em khó chịu quá."
"Bây giờ còn đau không?" Đường Phong Hành nhìn thấu trò lừa nhỏ vừa nãy của tôi rồi, cứ như dỗi hờn vì tôi chỉ lo sung sướng một mình.
Mỗi lần bị gạt thế này thì anh đều phải bắt nạt tôi một lát rồi mới chịu bỏ qua.
Tôi ôm lấy đầu anh kéo lại gần, hôn lên vết rách mà tôi vừa cắn ra trên môi anh: "Em không đau nữa rồi, còn anh có thấy đau nữa không?"
Vật c/ứng của anh đột ngột xông vào lỗ nhỏ giờ đã được chăm sóc đến mềm mại co giãn, cả nửa cây chôn ngập trong cơ thể tôi, phía trước được thả ra khiến cho cơn sóng kho/ái cảm như cuốn phăng tôi đi, đưa lên trời cao rồi lại mạnh mẽ rơi xuống.
Chất lỏng màu trắng đục vương vãi từ gốc đùi cho đến tận cẳng chân.
Tôi đau đến run lên nhưng đồng thời cũng sướng đến mức không thể ngừng t/hở dốc, thật sự không thể nhịn lại tiếng rê/n rỉ, chính mình nghe cũng thấy quá nũng nịu.
"Anh...!đánh lén..." Giọng tôi mềm nhũn, lời nói ra yếu ớt tới mức tôi chỉ muốn dứt khoát câm miệng.
Đường Phong Hành thưởng thức cả quá trình, tôi thẹn thùng vùi mặt vào gối đầu.
Anh siết lấy vòng eo đang nhũn ra của tôi: "Lâu rồi chúng mình không làm, vẻ mặt cao trào của A Ninh chỉ có anh mới được nhìn thấy đúng không?"
"Vâng vâng, chỉ có đồ ngốc là anh mới được nhìn thấy thôi." Thật ra tôi thấy rất hạnh phúc với tính chiếm hữu này của anh.
"Hôm nay anh làm vài lần được không?"
"Được chứ, xem ai sợ ai." Tôi quyết định ném gối sang một bên rồi trả lời anh.
Tôi nhéo đầu ng/ực anh, kéo tay anh áp lên mặt mình để anh chạm lên đôi mắt, mũi, môi, lướt qua từng nơi trên cơ thể rồi cuối cùng là sờ lên phía sau đang ngậm chặt lấy anh: "Đêm nay nơi nào trên người em cũng đều là của anh, tùy ý anh quyết định."
Vừa dứt lời, nụ hôn sâu mãnh liệt ập