Khế Ước Hào Môn

Chương 282


trước sau

“Kít ——!” Tiếng phanh xe bén nhọn vang lên, dừng lại trong con hẻm tối ở phía Tây thành phố.

Khu vực này chỉ sau khi bóng tối bao phủ mới trở nên xa hoa truỵ lạc, lúc này đang là ban ngày chỉ còn lại cảnh tượng xơ xác tiêu điều, ở nơi này vàng thau lẫn lỗn, câu lạc bộ đêm cao cấp hay hạ đẳng đều tập trung ở đây, ban ngày, nơi này trở thành cấm địa.

Thượng Quan Hạo đi lại gần chiếc xe phía trước, đèn xe thiếu chút nữa đâm vào đuôi xe chiếc xe đó!

Đôi mắt anh đỏ như máu, nhưng không xuống xe, chỉ từ từ lái xe lại gần, lạnh lùng nhìn cửa bên ghế lái phụ mở ra, điện thoại vẫn còn ở vị trí gần cửa.

Trong lòng anh chấn động, bàn tay đột nhiên siết chặt chốt mở cửa xe, giãy dụa giữa lý trí và việc mất kiểm soát cuối cùng vẫn là mở cửa xe ra, lấy chiếc điện thoại trong chiếc xe đó ra, phía trên, vẫn còn lưu lại chút nhiệt độ.

—— Cô còn chưa đi xa!

“Đoàng!” Tiếng súng vang lên, đột nhiên bắn qua chỉ cách cánh tay anh chưa đến 5cm!

Thượng Quan Hạo nắm chặt điện thoại, mở cửa xe ô tô ra để chặn những viên đạn đang bay tới, tiếng “đoàng đoàng” vang lên tiên tục! Mấy phát súng, tất cả đều găm vào thân xe và cửa sổ!

“...” Tay anh đỡ lấy cánh cửa, bị đạn cọ sát bên trên nóng rực!

Lũ khốn chết tiệt này!

Thượng Quan Hạo nghiến răng nghiến lợi, đã biết mục đích của đám người này. Cô chẳng qua chỉ là mồi nhử, mục tiêu của bọn họ chính là anh chứ không phải cô! Ngọn lửa lạnh lẽo thiêu đốt đôi mắt sâu thẳm, ngón tay thon dài của anh bị bỏng đã trở nên đỏ thẫm, từng giọt máu tươi rơi xuống.

Thượng Quan Hạo không tiếp tục do dự, nắm chặt chốt cửa kéo trở về, không ngoài dự đoán những tiếng súng vang lên đạn bay vào cửa xe, thủng lỗ chỗ, những mảnh vụn rơi đầy đất. Trong đôi mắt hẹp dài sâu thẳm của anh đầy sát khí, nhanh chóng lăn lên trước mui xe, đi vào xe từ phía bên kia, lại là một đợt tiếng sung vang lên!

Tại cái nơi hỗn loạn này không tồn tại luật pháp và công
lý, cho dù anh có chết ở đây cũng không ai có thể truy xét ra cái gì!

Thượng Quan Hạo nắm chặt vô lăng, khuôn mặt tuấn tú lạnh lẽo đáng sợ, đột nhiên đạp mạnh chân ga, lao nhanh đi, sau đó, đôi mắt sắc bén nhìn gương chiếu hậu-----

Viên đạn bay tới từ phía sau, anh đã nhanh chóng tìm ra nơi phát ra tiếng súng! Đó là phía trên một toà nhà đang bị phá bỏ!

Rất tốt….

Ánh mắt anh lạnh lùng như băng, đột nhiên cua gấp rẽ vào con hẻm nhỏ ở bên cạnh, những con hẻm ở đây cắt nhau ngang dọc, ở giữa có một tòa nhà cao chót vót nên không thể bị phát hiện dễ ràng, nếu như bọn họ muốn đuổi theo sẽ bị bại lộ ngay lập tức, còn Tần Mộc Ngữ, chắc chắn bị bọn họ nhốt trong tòa nhà đó! Anh siết chặt tay lái khớp xương nổi lên rõ ràng, lại hung hang quay đầu!

Lốp xe ma sát với mặt đường phát ra âm thanh chói tai trong con hẻm nhỏ------

Chỉ có âm thanh chói tai như vậy, mới khiến Thượng Quan Hạo nhận ra sự khác biệt, trong đôi mắt của anh hiện lên ánh sáng lạnh lẽo. Phía trước chính là cửa sau của toà nhà, đằng sau đạn vẫn bắn tới không ngừng, trong lòng anh lạnh lùng cảm khái lá gan của Rolls thật lớn có thể làm ra chuyện lớn như vậy, mắt nhìn chằm chằn toà nhà đó.

Xe tiếp tục chạy về phía trước, không hề ngừng lại, anh lại mở cửa xe ra, chiếc xe đang lao đi với tốc độ tối đa, đột nhiên anh từ trong xe lăn xuống, tốc độ của xe quá nhanh khiến anh lăn lộn trên đất mấy chục vòng, khi va vào cột bê tông mới dừng lại!

“...” Thượng Quan Hạo cắn chặt môi khẽ rên một tiếng, cố gắng chống lại sự đau đớn kịch liệt vì cánh tay phải xương cốt vỡ vụn!

Viên đạn, bay xượt qua xe!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện