Edit: Vân Linh Nhược Vũ
"Ai..." Phương Tú Mẫn vui mừng thở dài: "Nếu con gái của ai đó hiểu chuyện như con thì tốt rồi. Một vài người nào đó coi con gái mình là bảo bối lại không biết tự lượng sức mình."
Lương Uyển Quân bị hai mẹ con này châm chọc đến hô hấp dồn dập.
"Chị hai, em biết gia đình chị cũng không dễ dàng, nhưng nhà em cũng không dễ dàng. Gia Hào mở công ty dễ dàng sao? Những số tiền đó có chỗ nào không phải là chúng em bán mạng kiếm về? Nhà chúng em cũng không phải đại phú đại quý, quả thật không nuôi nổi người rảnh rỗi!" Phương Tú Mẫn lạnh lùng mở miệng.
Khách khứa đã dồn hết về đây.
Tuy họ đều biết gần đây Diệp Thiệu Đình rất sa sút, nhưng lại không ngờ nhà này lại vô sỉ như vậy, xem nhà người khác là nhà mình, ở suốt mấy năm, chẳng những không biết cảm ơn mà thậm chí còn không muốn rời đi.
Nhìn cuộc tranh chấp này, đáy mắt Diệp Y Y thoáng qua một nụ cười, nhưng vẫn ôn hòa mở miệng: "Cháu thay mặt hai bác và Oản Oản xin lỗi cậu mợ. Hôm nay là sinh nhật ông nội, lấy hòa khí làm chủ, mọi người đừng quá tức giận, nếu để ông nội biết được thì lại mất hứng."
Nghe Diệp Y Y nói vậy, sắc mặt của Phương Tú Mẫn đã tốt lên vài phần, lại kiêng kị đại thọ của Diệp Hồng Duy nên cũng không dám làm gì quá ầm ĩ, liền lắc đầu: "Y Y, nhà mợ cũng không dễ dàng gì, mấy năm nay nhà họ đã hành hạ nhà mợ quá mức, con nói xem trên đời sao lại có người vô liêm sỉ như vậy! Bởi vì không có nhà cho nên không muốn rời khỏi nhà người khác, bản thân sống không tốt thì thôi, còn muốn làm liên lụy người bên cạnh!"
Trong lòng Diệp Y Y cười thầm, nhưng trên mặt vẫn là vẻ uyển chuyển cao nhã. Diệp Y Y đang muốn tiếp tục nói gì đó thì đã bị một tiếng thét cắt ngang.
Nghe có tiếng hét, mọi người liền theo bản
năng nhìn về phía đó.
Lúc đó, một bóng người rực rỡ cũng chợt xuất hiện trước tầm mắt họ.
Một cô gái tuyệt sắc mặc một chiếc váy dạ hội màu đỏ rực chậm rãi vào sảnh chính. Dưới ánh đèn trang nhã, khuôn mặt kia hoàn mĩ không có bất kì một tia tì vết, kinh diễm tới mức khiến tất cả mọi người phải thán phục.
Cô gái nở một nụ cười nhẹ làm tim mọi người chợt đập nhanh một nhịp, đôi mắt linh động lướt qua như ẩn chứa cả ngân hà trong đó, tuy vô cùng yểu điệu nhưng khí chất cũng vô cùng thoát tục, giống như một tiên nữ đột nhiên hạ phàm xuống nhân gian.
Chỉ trong nháy mắt, tất cả đều bị cô gái kia hấp dẫn.
"Người này... đây là ai thế? Thật xinh đẹp."
"Hình như không phải người của giới giải trí, trước nay tôi chưa từng thấy."
"Khuôn mặt này... khí chất này... Lúc nãy tôi còn cảm thấy Diệp Y Y xuất chúng lắm rồi, không ngờ còn có người xuất chúng hơn thế nữa! Cô gái này có lai lịch gì thế!"
Tại nơi tiếp khách, bất luận là nam hay nữ đều bị sửng sốt cả.
Đúng là mĩ nhan thịnh thế...
Mọi người đều rối rít suy đoán cô gái đó là ai.
Diệp Y Y cũng chú ý tới cô gái xinh đẹp kia, vốn dĩ Diệp Y Y chính là người đẹp nhất tối nay, nhưng không ngờ cô gái kia vừa đến đã đè cô ta xuống.
Diệp Y Y phức tạp nhìn chằm chằm cô gái kia, nhìn cô ấy ưu nhã bước từng bước về phía này, chân mày không khỏi nhíu lên, trong lòng cũng đột nhiên dâng lên một dự cảm xấu.
Truyện convert hay :
Đô Thị Siêu Cấp Tà Y