Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Chu Văn Bân chưa kịp dứt lời đã bị Cung Húc lớn giọng cắt ngang: "Cút đi! Ai mẹ nó cùng ông nói rất tốt? Ông có ý gì, ý ông là tôi ỷ thế hiếp người, lấy quyền thế tư lợi cá nhân, vô sỉ đoạt nhân vật của nghệ sĩ cùng công ty?"
Đáy lòng Cung Húc bày tỏ: Kẻ nào dám bêu xấu tiểu gia trước mặt anh vợ tương lai, tiểu gia liền cào chết kẻ đó!
Thấy Cung Húc trợn mắt nói dối, sắc mặt Chu Văn Bân đen như đáy nồi, ngoài miệng lại chỉ có thể hòa nhã trả lời: "Sao... Sao có thể... Đương nhiên không phải..."
Nghe vậy, Cung Húc mới vừa lòng hừ lạnh một tiếng: "Cho nên, là ông bằng mặt không bằng lòng, tự tiện thay tôi quyết định! Việc do ông tự gây ra, vậy thì tự xử lý đi! Ông lập tức gọi đến đoàn làm phim ngay cho tôi, giải thích rõ mọi chuyện, tôi sẽ không nhận nhân vật này!"
Nhân vật đã tới tay sao có thể làm mất như vậy, còn tự tay đưa cho Lạc Thần?
Sắc mặt Chu Văn Bân càng thêm khó coi. Cưỡng chế sự âm trầm trong đáy mắt, ông ta tới gần Cung Húc, ôn tồn giải thích: "Cung Húc à, đoàn làm phim đã định xong diễn viên, chiều nay công bố danh sách rồi. Bây giờ cậu lại nói không diễn, tôi thật sự không có cách nào giải thích với đoàn làm phim! Chuyện này... Hiện tại không đổi được!"
Chu Văn Bân đương nhiên không chịu dễ dàng nhả vai diễn này ra.
Diệp Oản Oản sao lại không biết tâm tư của ông ta, cô cười cười lên tiếng: "Chu tổng giám thật khiêm tốn. Tôi chân trước bàn xong việc hợp tác với đoàn làm phim, chân sau vừa bước vào công ty liền được tin bị đổi vai. Hiệu suất làm việc của Chu tổng giám, ai mà không biết!"
Chu Văn Bân đang bực bội, nghe Diệp Oản Oản châm chọc thì càng bực hơn, ông ta tức giận mắng to: "Tôi đang nói chuyện cùng Cung Húc, ai