Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Căn phòng bổng chốc trở nên tĩnh mịch.
"Mọi người cứ bàn bạc đi." Tôn Bách Thảo thở dài xoay người rời đi.
Tâm lý của lão phu nhân đã gần như suy sụp, bà đau lòng nhìn cháu trai mình: "Tiểu Cửu, ý con thế nào? Bằng không thì phẫu thuật đi, lỡ như..."
Lão phu nhân không dám nói thêm ý sau.
Sau chốt lát im lặng, Tư Dạ Hàn thanh lãnh mở miệng: "Mở hội nghị gia tộc."
Diệp Oản Oản hơi nhíu mày, mở hội nghị gia tộc? Suy tư một chút, cô mới hiểu ý của Tư Dạ hàn.
Hiện tại bệnh tình của Tư Dạ Hàn đã bị tiết lộ hoàn toàn, mọi người trong gia tộc đã hỏi thăm tin tức, nếu phẫu thuật thì chắc chắn sẽ không giấu được.
Nếu tiếp tục giấu chỉ làm bọn họ suy đoán linh tinh, còn không bằng mở đại hội gia tộc, quang minh chính đại bàn bạc với họ.
Hai giờ sau, tại nhà cũ Tư gia.
Các tộc lão đã tập hợp đầy đủ, Tôn Bách Thảo cũng ở đây, Diệp Oản Oản thất thần ngồi một mình trên sofa.
Không ai chú ý tới Diệp Oản Oản, sự chú ý của mọi người hiện tại đều đã rơi trên người Tôn Bách Thảo.
Thấy Tôn Bách Thảo cũng ở đây, sắc mặt của các tộc lão đều có chút vi diệu, cũng đoán ra hội nghị lần này có liên quan tới tin đồn Tư Dạ Hàn bệnh nặng.
Trong khoảng thời gian ngắn, không ai dám thở mạnh, chăm chú dõi theo Tư Dạ Hàn và lão phu nhân.
Lão phu nhân ngồi trên sofa, trong tay cầm quải trượng, nếu không phải có gậy chống đỡ, sợ rằng bà đã không ngồi vững.
Lão phu nhân nhàn nhạt liếc qua mọi người một lượt, sau đó bình giọng mở miệng: "Khoảng thời gian này mọi người quan tâm đến Tiểu Cửu, tôi đều biết hết. Chuyện lớn như sức khỏe của Tiểu Cửu đương nhiên không nên gạt mọi người. Cho nên hôm nay tôi mời bác sĩ Tôn đến đây để giải thích bệnh tình của Tiểu Cửu cho các vị, đồng