Kiếm sĩ mặt sẹo bị thương được đặt trên hai chiếc bàn rượu ghép lại với nhau, vết thương sau lưng hắn đã có dấu hiệu thối rữa, da dẻ xung quanh vết thương đang biến từ màu trắng thành màu xám, sau đó lại chuyển sang màu đen sẫm. Trong một thời gian ngắn này, mắt hắn đã trở nên đỏ đậm, hắn đã bắt đầu vùng vẫy.
Lúc này ánh mắt mọi người đều tập trung lên người Geriferry vừa xuống lầu, chỉ cần vị "Thánh võ sĩ" này đưa một chút đấu khí thần thánh vào trong thân thể kiếm sĩ mặt sẹo là những năng lượng tà ác đã bắt đầu ăn mòn thân thể và thần kinh của kiếm sĩ mặt sẹo này sẽ bị khu trừ. Nếu như đấu khí thần thánh đủ mạnh mẽ thì sẽ có thể triệt để tịnh hoá luồng tử khí này.
Geriferry cũng là không trâu bắt chó đi cày, bất luận là khu trừ hay là tịnh hoá đều không phải thứ năng lực gã ngụy thánh đồ như hắn có thể có. Nếu như không phải vẫn nhớ đến thành phố ngầm thần bí thì lúc này hắn đã phá cửa mà ra, che mặt mà chạy rồi.
Tham lam quả nhiên là nguồn gốc của tội lỗi!
Geriferry nhắm mắt lại, đưa tay xoa vết thương của kiếm sĩ mặt sẹo, trong lòng cầu khẩn: "Nại Hà, giúp ta!"
Lúc này, một quầng sáng màu trắng chói mắt chợt phát ra từ lòng bàn tay hắn, trong không gian tương đối tối tăm này, nó lập tức làm đau mắt tất cả mọi người. Tử khí trên người kiếm sĩ mặt sẹo hội tụ về phía vết thương như nước thủy triều, cùng lúc đó, Geriferry cảm ứng được dấu vết màu xám trong cơ thể lại xoay tròn, một sợi tơ màu xám theo kinh mạch của hắn kéo dài đến lòng bàn tay. Tử khí tụ tập quanh miệng vết thương dưới lòng bàn tay hắn lập tức xuyên qua bàn tay, bị hút vào dấu vết màu xám hình giọt nước trong người hắn dọc theo sợi tơ màu xám.
Hết thảy chỉ xảy ra trong thời gian rất ngắn, dưới sự che chắn của vầng sáng màu trắng như có thực chất, không ai thấy rõ đã xảy ra chuyện gì. Khi vầng sáng trắng muốt đại biểu cho đấu khí thần thánh tản đi, bộ phận đã thối rữa sau lưng kiếm sĩ mặt sẹo lũ lượt hóa thành máu loãng màu đen rồi rơi xuống, lộ ra máu thịt đỏ tươi. Thần trí hắn từ từ trấn tĩnh, hắn đã không còn vùng vẫy.
Thần tích!
Đây là tiếng lòng của tất cả mọi nhà mạo hiểm.
Đây đã không còn là khu trừ đơn thuần nữa, cho dù là tịnh hoá thì thời gian tịnh hoá này cũng nhanh đến mức quá đáng.
Ít nhất có một điểm bọn họ có thể khẳng định, đây là một thánh võ sĩ đã đột phá ngưỡng cửa cao cấp, đã tiến bước vào thánh vực. Toàn bộ bọn họ dùng một loại vẻ mặt cuồng nhiệt nhìn Geriferry.
Đây không phải khu trừ, cũng không phải tịnh hoá, chỉ có Geriferry biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì. Đây là cắn con bà nó nuốt! Cũng giống như lúc hắn bị ánh sáng hóa đá của rắn gà bắn trúng, tử khí trong cơ thể kiếm sĩ mặt sẹo bị bản nguyên sức mạnh trong thân thể hắn cắn nuốt sạch sẽ.
"Nại Hà, lần này ngươi chơi hơi quá rồi đấy!" Nhìn vô số ánh mắt sùng bái xung quanh, trong khi lòng hư vinh được thỏa mãn cực độ, đồng thời Geriferry còn cảm thấy lo sợ bất an. Hắn không thể biết việc chứa đựng những năng lượng chết này trong thân thể có mang đến tổn thương cho mình sau này hay không.
"Ngươi lại không nói cần thi triển tới mức độ nào". Không ngoài dự liệu, ý thức của Nại Hà rõ ràng vang lên trong đầu Geriferry.
Geriferry vẫn luôn không rõ, khi bọn họ xuống lầu, rõ ràng Nại Hà vẫn đang nằm trên giường, nhưng tại sao đột nhiên nàng lại xuất hiện trong mắt phải hắn? Chỉ có một điểm hắn rất rõ ràng, không có sự giúp đỡ của Nại Hà, hắn tuyệt đối không thể thi triển ra đấu khí thần thánh.
Bởi vì quá nhanh nên thậm chí Geriferry còn không kịp để ý xem Nại Hà chuyển đổi sức mạnh bản nguyên thành đấu khí thần thánh như thế nào.
Sau khi băng bó xong vết thương, kiếm sĩ mặt sẹo quỳ một gối xuống trước mặt Geriferry: "Đại nhân Gerry tôn kính, ta tên là Jack, đa tạ ân cứu mạng của ngài, ta sẽ..."
Xem ra Jack là một người không giỏi ăn nói, được Geriferry cướp về từ trong tay thần chết, hắn nhất thời kích động không biết nói gì cho phải.
"Được rồi!" Geriferry đưa tay nâng Jack dậy, trước khi lên lầu, hắn ra lệnh: "Các chiến sĩ chú ý che chở lẫn nhau, cố gắng không được bị thương. Còn nữa, không có mệnh lệnh, không cho phép các pháp sư ra tay, cho dù một đốm lửa cũng không được".
Không còn có người nghi ngờ quyền uy của Geriferry nữa. Một nháy mắt hoa lệ vừa rồi đã làm tất cả mọi nhà mạo hiểm chấn động.
Geriferry lên lầu đẩy cửa phòng ra, nhìn thấy Nại Hà đang nằm ngủ say trên giường, hắn giật mình suýt nữa nhảy dựng lên. Hắn rõ ràng cảm thấy ý thức của Nại Hà vừa rồi còn tồn tại trong mắt phải của hắn, tại sao chỉ thoáng cái đã...
Trong lúc Geriferry đang nghi hoặc, Nại Hà trên giường đột nhiên mở mắt, nghịch ngợm chớp chớp với Geriferry, sau đó móc một cái đùi gà phía dưới tấm chăn ra nhét vào trong miệng.
Còn Amie theo sát Geriferry tiến vào thì vừa vặn nhìn thấy màn này. Cô ta vẫn còn nghi vấn đối với thân phận của Geriferry, đồng thời cảm thấy tò mò với Nại Hà bên cạnh hắn. Đây tuyệt đối không phải phỏng đoán và trực giác vô cớ, là một pháp sư cao cấp hoa lan bạc một sao, cô ta có cảm giác rất nhạy cảm đối với bất cứ thuộc tính năng lượng nào. Sự thật là cô ta không cảm thụ được bất cứ dấu vết rung động của thuộc tính thần thánh nào trên người Geriferry, còn đối với Nại Hà, tất cả mọi cảm giác của cô ta bất ngờ lại là trống rỗng...
Nhưng bây giờ cô ta đã tin rằng Geriferry là một cao thủ giấu kỹ không lộ, còn đối với Nại Hà, cô ta vẫn giữ lại cái nhìn của mình. Cảm giác trống rỗng, đó chỉ có thể nói rõ, Nại Hà không có tính mạng. Nhưng một tồn tại không có tính mạng, vì sao lại phải không ngừng ăn? Lòng hiếu kỳ của Amie càng ngày càng lớn.
Vong linh vẫn đang tàn phá trấn nhỏ, tiếng gào thét vẫn không ngừng vang lên khắp nơi.
Có sự hậu thuẫn của thánh võ sĩ, đám nhà mạo hiểm không còn sợ hãi khi đối mặt với lũ skeleton. Bọn họ phối hợp trật tự đánh tan từng đám skeleton vây quanh quán rượu, sau đó lại đánh tan một đám khác. Ngoài kiếm sĩ mặt sẹo Jack bị thương một lần lúc đầu, mãi cho đến nửa đêm, vậy mà không còn có người bị thương giống như kì tích, điều này cũng gián tiếp giảm bớt không ít phiền phức cho Geriferry.
Geriferry không còn sử dụng thuật tinh tường để tìm kiếm tung tích tử linh pháp sư nữa, bởi vì thuật tinh tường thật sự tiêu hao tinh thần lực quá lớn. Hắn phải bảo tồn đầy đủ tinh thần lực để chuẩn bị cho cuộc chiến đấu quyết liệt hơn có thể sẽ xảy ra tiếp theo.
"Mặc dù triệu tập skeleton chỉ là ma pháp vong linh cấp thấp nhất, nhưng liên tục một đêm không gián đoạn triệu tập nhiều skeleton như vậy, cho dù là một tử linh ma đạo sư cũng không làm được". Có lẽ đã phát hiện nghi hoặc của Geriferry, Amie đứng bên cạnh Geriferry mở miệng nhắc nhở hắn.
"Ta có thể tưởng tượng được, có điều vẫn cảm ơn