Hạ Hầu Vô Giang đi thẳng, trực tiếp lừa Đồng Khai Thái ở lại nơi này.
Với thực lực của Sở Hưu, cho dù giờ y trọng thương, Đồng Khai Thái cũng không chắc mình có thể thắng Sở Hưu, huống hồ còn ba người Lạc Phi Hồng đứng ngoài nhìn chằm chằm.
Đợi tới khi bốn người hồi khí vây công, mình muốn đi cũng chẳng được.
Cho nên Đồng Khai Thái lập tức quyết định, trốn!
Nhưng dưới Trí Quyền Ấn của Sở Hưu, không gian xung quanh bị phong tỏa, bản thân hắn như lâm vào vũng bùn, không cách nào trốn thoát.
Hồng Tụ Đao trong tay Sở Hưu rời vỏ, Huyết Luyện Thần Cương như cuồng phong vũ bão trút xuống, khí thế ầm ầm bộc phát khiến Đồng Khai Thái chỉ có thể đau khổ chèo chống.
May mà giờ Sở Hưu không phải ở trạng thái đỉnh phong nên Trí Quyền Ấn của y cũng không kéo dài được lâu. sau khi thoát khỏi phong tỏa của Trí Quyền Ấn, toàn thân Đồng Khai Thái bùng lên ma khí, ngay cả thân hình cũng hoàn toàn bị ma khí che lấp, như hóa thân thành quỷ thần man hoang trong truyền thuyết, vô cùng kinh khủng.
Một trảo kéo dài mấy trượng đánh xuống, cương khí toàn thân Đồng Khai Thái ngưng tụ vào nhát trảo này, uy thế vô biên, ầm ầm đánh xuống Sở Hưu.
Một trảo này vừa giống Tu La Trảo của Đồng Khai Thái vừa có khác biệt, trong nhát trảo này ngưng tụ ma khí vô cùng cường đại đồng thời xen lẫn một luồng khí huyết sát nồng đậm.
Hồng Tụ Đao trong tay Sở Hưu cũng bùng lên ma khí, đao thứ hai của A Tỳ Đạo Tam Đao chém xuống, dùng ma đao đấu với ma trảo. Chỉ trong chớp mắt ma khí tỏa ra khắp nơi, toàn bộ lôi đài đều trở nên âm lãnh.
Đao thế chém tan ma trảo, nhưng cùng lúc A Tỳ Đạo Tam Đao của Sở Hưu cũng bị phá vỡ. Thân hình Đồng Khai Thái trước mặt hóa thành một cái bóng màu đen lao nhanh về phía xa, ngay khi xuất thủ hắn đã bắt đầu trốn, nên nói hắn căn bản không định liều mạng với Sở Hưu.
Người xung quanh đều sửng sốt, tên Đồng Khai Thái này biểu hiện sao lại kém cỏi như vậy, thật sự khác hẳn tác phong điên cuồng của hắn.
Sở Hưu tay nắm Nội Phược Ấn, tốc độ lập tức bùng lên tới cực hạn, vừa đuổi theo Đồng Khai Thái vừa lạnh lùng nói: “Kính Hồ Sơn Trang đã bị trận pháp khóa kín, cho dù ngươi có trốn thì trốn được đến đâu?”
Lúc này đám người Lạc Phi Hồng cũng dần khôi phục sau khi giao thủ cùng Hạ Hầu Vô Giang, đều tập trung về phía Đồng Khai Thái.
Đồng Khai Thái cười hắc hắc nói: “Đương nhiên là trốn ra bên ngoài rồi. Ngươi nhìn kìa, ông trời cũng đang giúp ta!”
Ngay lúc Sở Hưu cùng Đồng Khai Thái giao thủ, Vô Tướng Ma Tông cùng Tàng Kiếm Sơn Trang cũng đã phân thắng bại.
Trình Đình Phong của Tàng Kiếm Sơn Trang không địch nổi Tư Đồ Lệ, thủ hạ của hắn cũng bị người của Vô Tướng Ma Tông áp chế, lần này sợ rằng bọn họ không giữ nổi ma kiếm.
Nhưng cho dù bọn họ có giáo ra ma kiếm, Vô Tướng Ma Tông sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
Ngày xưa, trong số các thế lực tham gia vây công Côn Luân Ma Giáo có cả Tàng Kiếm Sơn Trang, hơn nữa Tàng Kiếm Sơn Trang còn tham gia vây giết Vô Tướng Ma Tông, hai bên đã thành tử thù, cho nên có giao ma kiếm ra không thật ra cũng chẳng khác gì.
Có điều bên Tàng Kiếm Sơn Trang lại vô cùng quả quyết, Trình Đình Phong thấy người của mình đã dính bẫy, trực tiếp lựa chọn thiêu đốt tinh huyết vận dụng bí pháp của Tàng Kiếm Sơn Trang đánh vỡ trận pháp, mình thì ở lại phía sau yểm hộ cho những người khác giết ra ngoài.
Lúc này trận pháp đã có lỗ hổng, người của Tàng Kiếm Sơn Trang có thể ra ngoài, Đồng Khai Thái đương nhiên cũng có thể.
“Sở Hưu, ta để tạm trái tim của ngươi lại, chờ lúc nào có cơ hội ta sẽ đến lấy!”
Dứt lời tốc độ Đồng Khai Thái lại nhanh thêm vài phần, bỏ chạy về phía lỗ hổng trận pháp.
Nhìn bóng lưng Đồng Khai Thái, ánh mắt Sở Hưu lại lóe lên sát khí bừng bừng.
Trạng thái hiện tại của y không được tốt, trước đó khi giao chiến cùng Thẩm Bạch đã tiêu hao quá lớn, hơn nữa còn bị thương nhẹ.
Lại thêm tốc độ của Đồng Khai Thái phía trước cũng không chậm, nếu đổi lại là người khác chắc chắn Sở Hưu đã từ bỏ truy sát, sau này tìm cơ hội giải quyết sau.
Có điều kẻ này lại là Đồng Khai Thái, hắn còn phát hiện điểm lạ thường trên trái tim mình. Điểm này Sở Hưu tuyệt đối không thể bỏ qua.
Đồng Khai Thái đã biết bí mật này, khó đảm bảo hắn sẽ không nói cho người khác. Mà việc Sở Hưu lo lắng nhất là chuyện này bị Miêu Cương Bái Nguyệt Giáo biết được.
Khả năng liên tưởng của con người luôn rất mạnh, trên giang hồ khá nhiều người biết Lưu Ly Kim Ti Cổ nhưng lại ít người biết đặc tính của nó, Miêu Cương Bái Nguyệt Giáo chính là một trong số đó.
Nếu người của Miêu Cương Bái Nguyệt Giáo biết trái tim Sở Hưu có điểm dị thường, lại thông qua các dấu vết biết những ‘thiên phú’ kỳ lạ của y, vậy có liên tưởng với Lưu Ly Kim Ti Cổ không? Mặc dù tỷ lệ rất nhỏ nhưng Sở Hưu không dám cam đoan.
Bóp ch ết nguy cơ ngay lúc nó chưa bắt đầu mới là phương án đảm bảo nhất. Cho nên hôm nay Đồng Khai Thái nhất định phải chết!
Chỉ trong chớp mắt Sở Hưu đã quyết định, hai tay kết thành Nội Phược Ấn, cương khí xung quanh bộc phát, quanh người lại có sương máu tỏa ra, tinh huyết không ngừng thiêu đốt. Thân hình Sở Hưu như mũi tên rời cung, chỉ trong chớp mắt đã tới sau lưng Đồng Khai Thái!
Thấy hành động này của Sở Hưu, Đồng Khai Thái lập tức biến sắc!
Hắn thật sự không hiểu