Kì Tài Giáo Chủ

Đại Cục Đã Định


trước sau

Đối mặt với lựa chọn như vậy, mỗi người lại có quyết định khác nhau.

Sở Hưu tin chắc lợi ích mới là cơ sở để duy trì tất cả, mỗi người cầm nhược điểm của nhau đáng tin cậy hơn nhiều so với chuyện nghĩa khí hứa hẹn.

Tỷ như Sở Hưu âm thầm thành lập Cửu Phân Đường cũng là như vậy, duy trì tất cả theo lợi ích cộng đồng, mà tính chất của Cửu Phân Đường tương đương với mỗi người nắm được nhược điểm của nhau.

Lần trước Sở Hưu đối phó với Dương Lăng cũng dùng thủ đoạn tương tự, khi đó Dương Lăng quả quyết lựa chọn thỏa hiệp lưu lại nhược điểm, gia nhập dưới trướng Sở Hưu.

Còn giờ Sở Hiếu Đức lại không, hắn thà bị giết cũng không muốn nửa đời sau làm chó săn cho Sở Hưu, bị Sở Hưu tùy ý sai khiến. Tính cách này quả thật cương liệt hơn Dương Lăng nhiều.

Nhìn Sở Hiếu Đức, Sở Hưu hơi nhíu mày, ngay bản thân y cũng không ngờ Sở Hiếu Đức lại lựa chọn cự tuyệt. Có điều sau đó Sở Hưu cũng bình thường trở lại, Sở Hiếu Đức phản ứng kịch liệt như vậy phân nửa là do thân phận của hắn, xuất thân dị tộc Tây Vực, đương nhiên tự ti mẫn cảm rồi.

Nghĩa phụ hắn Sở Tư Ma từng là nô lệ Tây Vực, cho nên dù có trở thành chưởng hình quan, trong Quan Trung Hình Đường cũng bị người ta chỉ trỏ, âm thầm mỉa mai. Sở Hiếu Đức cũng do điểm này mà bị không ít người sỉ nhục kỳ thị.

Theo hắn thấy, nếu Sở Hưu thật sự coi hắn là nô bộc tùy ý sai khiến, vậy chẳng bằng giờ liều mạng với Sở Hưu.

Sở Hưu thản nhiên nói: “Ai nói với ngươi sau khi ta nắm được nhược điểm sau sẽ sai khiến ngươi? Ta cũng không định coi ngươi là nô bộc.

Lòng dạ của ta lớn hơn tưởng tượng của ngươi, một vị trí tuần sát sứ sao đã khiến ta hài lòng, thậm chí cả chưởng hình quan cũng vậy!

Trong Quan Trung Hình Đường, ngươi cùng nghĩa phụ của ngươi đều bị người ta kỳ thị, ngươi cam tâm cả đời đều như vậy ư?

Giang hồ này không dùng huyết mạch hay xuất thân để cân nhắc, mà dùng nắm đấm cùng đao kiếm trong tay.

Ta nắm nhược điểm của ngươi là muốn chính ta an tâm, cũng muốn chính ngươi an tâm. Nhưng thứ ta có thể cho ngươi tuyệt đối nhiều hơn tưởng tượng của ngươi.”

Sở Hiếu Đức sửng sốt, dường như hắn cũng không ngờ Sở Hưu lại nói vậy với mình.

Đúng lúc này Sở Hưu lại đột nhiên ném một viên Cửu Long Tệ cho hắn, có điều phía trên thiếu mất một góc, còn có một vết đao mang theo ma khí đỏ máu.

“Ngày trước tại Thần Binh Đại Hội, ta liên hợp với Mạc Thiên Lâm của Thương Dương Mạc gia, Lạc Phi Hồng của Ngô Quận Lạc gia, Tạ Tiểu Lâu của Thiên Hạ Minh. Bốn chúng ta liên thủ tổ chức Cửu Phân Đường, không dùng nghĩa khí kết bái mà lấy lợi ích kết minh, cùng phát triển quan hệ tài nguyên.

Cầm viên Cửu Long Tệ đại biểu cho ta này, ngươi cũng là một thành viên của Cửu Phân Đường. Tương lai chỉ cần ngươi trả giá xứng đáng, bọn Mạc Thiên Lâm cũng sẽ giúp ngươi trong thời khắc mấu chốt, lễ vật này đủ lớn chưa?”

Sở Hưu cầm viên Cửu Long Tệ kia, ánh mắt lộ vẻ khiếp sợ.

Bất luận Mạc Thiên Lâm hay Tạ Tiểu Lâu đều là người đứng hạng trước hai mươi trên Long Hổ Bảng, ai cũng là đệ tử tinh anh trong đại thế gia đại môn phái, thậm chí là người đứng đầu thế hệ trẻ trong thế lực sau lưng, cũng như Sở Hưu tại Quan Trung Hình Đường.

Những người này liên thủ xây dựng tổ chức, vậy sẽ kinh khủng tới mức nào? Không cần phải nói nhiều, tùy ý chọn một người cũng có sức ảnh hưởng kinh người.

Thế nhưng giờ mình có thể dùng lợi ích nhất định đổi lại đối phương ra tay giúp đỡ, đây quả thật là chuyện mà Sở Hiếu Đức trước kia không dám tưởng tượng.

Dù sao thực lực của hắn ngay đó, nếu trong tình huống bình thường, thậm chí hắn không chạm tới bên người Mạc Thiên Lâm.

Cầm Cửu Long Tệ, Sở Hiếu Đức chần chờ nói: “Những thứ ngươi nói là thật chứ?”



Sở Hưu thản nhiên nói: “Việc gì ta phải lừa ngươi? Vừa hay lần này ngươi có thể cầm viên Cửu Long Tệ này tới Thương Dương Quận tìm Mạc Thiên Lâm của Thương Dương Mạc gia, bảo hắn giúp ta điều tra tên Thu Đông Mậu kia.”

Sở Hiếu Đức nghi ngờ nói: “Điều tra Thu Đông Mậu làm gì?”

“Tiểu tử kia có vẻ không thành thật, ta nghi ngờ hắn có liên quan tới chuyện người của Thu gia trúng độc.” Sở Hưu trầm giọng nói.

Trước đó Lục tiên sinh đã nói hắn chỉ tới giết người, Thu Chấn Thanh chết không liên quan tới bộ công pháp mà hắn nhận được, tất cả là do hắn chọn phe quá sớm cùng hiệu ứng hồ điệp do Sở Hưu gây ra.

Đã vậy, môn công pháp kia chắc chắn vẫn còn ở Thu gia, nhưng giờ người Thu gia đều đã chết, chỉ mình Thu Đông Mậu còn sống, Sở Hưu không tra xét hắn thì tra ai?

Sở Hiếu Đức gương mặt lộ vẻ đắn đo nhưng vẫn lặng lẽ nhét viên Cửu Long Tệ mà Sở Hưu đưa cho vào trong lòng.

Không đáp ứng là chết, đáp ứng thì còn sống được, quan trọng nhất là sống được còn tốt hơn hiện tại. Sở Hiếu Đức lựa chọn ra sao cũng không cần nghĩ nhiều.

Trong Quan Trung Hình Đường, Sở Hiếu Đức thậm chí không có bằng hữu trong cùng thế hệ.

Trước đó ai cũng như Lệ Thiên Hào, châm chọc khiêu khích, xem thường hắn.

Còn như Trình Chu Hải và Chung Bình, bọn họ không đến mức coi thường Sở Hiếu Đức nhưng cũng không muốn liên hệ gì cùng hắn.

Giờ nếu gia nhập Cửu Phân Đường của Sở Hưu, ít nhất trong Quan Trung Hình Đường hắn cũng được Sở Hưu duy trì, ra ngoài Quan Trung Hình Đường lại được càng nhiều người ủng hộ, trao đổi lợi ích luôn đáng tin cậy hơn những thứ khác.

Thấy hành động này của Sở Hiếu Đức, khóe miệng Sở Hưu nhếch lên thành một nụ cười.

Đúng như hắn đã nói với Sở Hiếu Đức lúc vừa rồi, lòng dạ của y, rất lớn.

Lôi kéo một Sở Hiếu Đức chẳng tính

là gì, trong thế hệ trẻ tuổi của Quan Trung Hình Đường, thực lực Sở Hưu không phải xuất sắc nhất.

Điều Sở Hưu thật sự coi trọng là Sở Tư Ma sau lưng Sở Hiếu Đức.

Quan hệ giữa Sở Tư Ma và Sở Hiếu Đức vô cùng mật thiết, gần như cha và con trai ruột, không phải đệ tử hay thuộc hạ như những người khác.

Chỉ cần Sở Hưu lôi kéo được Sở Hiếu Đức, vậy Sở Tư Ma chắc chắn cũng sẽ đứng về phía y.

Sau khi đã quyết định, Sở Hiếu Đức cũng để Sở Hưu lưu lại Thánh Hỏa Ấn trên cánh tay mình.

Thánh Hỏa Ấn của Côn Luân Ma Giáo ra sao. Sở Hưu đã xem nội dung cốt truyện từ kiếp trước, đương nhiên biết rõ.

Giờ Côn Luân Ma Giáo còn chưa khôi phục, Sở Hưu cũng chẳng để ý giương cờ Côn Luân Ma Giáo ra.

Sau khi khắc dấu Thánh Hỏa Ấn lên người Sở Hiếu Đức, Sở Hiếu Đức cũng biết đời này hắn đã bị cột vào chiến xa của Sở Hưu.

Cho nên hắn cũng lập tức đổi lại thân phận, hỏi Sở Hưu: “Chuyện Khương Văn Nguyên ngươi định xử lý ra sao? Dù sao kẻ ra tay giết người là Vô Tướng Ma Tông, là người mình. Ngươi cũng không thể bán người mình đổi lấy chứng cứ được.”

Sở Hưu thản nhiên đáp: “Khương Văn Nguyên lúc này đã điên rồi, đối phó với hắn không cần chứng cứ.



Trước kia Khương Văn Nguyên có làm náo loạn quá đáng đến đây, hoàng tộc Đông Tề cũng chỉ coi như trò trẻ con, không đặt trong lòng.

Đừng nói Khương Văn Nguyên mời chào môn khách thực lực chỉ coi như không tệ, cho dù hắn mời chào được một vị tông sư võ đạo, triều đình Đông Tề cũng chẳng sợ. Bởi vì triều đình Đông Tề chẳng thiếu gì tông sư võ đạo.

Nhưng giờ hắn lại từ tìm đường chết, còn dám nhúng tay vào tranh đấu nội bộ của hoàng tộc Đông Tề, điểm này đã là tối kỵ. Hoàng thất Đông Tề không giết hắn mới gọi là lạ.

Quan Trung Hình Đường lần này chỉ tới làm nhiệm vụ, chỉ cần Đông Tề hài lòng với kết quả này, nhiệm vụ của chúng ta coi như hoàn thành. Ta không cần chứng cứ hắn giết Thu Chấn Thanh, ta chỉ cần chứng cứ hắn cấu kết với Thái tử ý đồ châm ngòi nội loạn trong hoàng thất Đông Tề. Vậy là đủ!”

Theo Sở Hưu, nhiệm vụ lần này của hắn đã coi như hoàn thành, về phần người hoàn thành nhiệm vụ người ư, vậy phải nhờ vào tham tướng Phương Trấn Kỳ của Phá Phong Doanh.

Lục tiên sinh về tới Tụ Long Các, Khương Văn Nguyên hỏi: “Giải quyết xong Sở Hưu kia rồi?”

Lục tiên sinh lắc đầu: “Giải quyết Sở Hưu rất đơn giản, nhưng Vương Cẩn lại một mực đi theo bên cạnh Sở Hưu. Vương gia cũng biết mà, Vương Cẩn dù sao cũng là cao thủ đại nội hoàng cung, mặc dù là hoạn quan nhưng cũng là tâm phúc của hoàng đế, không dễ đối phó.

Vạn nhất nếu ta thất thủ, bại lộ bản thân, chỉ sợ sau này ta không thể ra tay nữa.”

Khương Văn Nguyên nhỏ giọng mắng một tiếng: “Tên thái giám chết tiệt này quả nhiên là chướng ngại!”

Khương Văn Nguyên trước nay không có hảo cảm gì với thái giám, lý do là khi hoàng tộc họ Lữ đuổi hoàng tộc họ Khương xuống khỏi ngai vàng, đám thái giám trong đại nội hoàng cung là những kẻ đầu tiên phản bội, trực tiếp đầu hàng đối phương.

Từ đó trở đi, Khương Văn Nguyên đã biết, đám thái giám chết tiệt đó vốn không đáng tin cậy.

Khương Văn Nguyên khoát tay áo nói: “Được rồi, đã vậy sau này tìm cơ hội ra tay là được.”

Lục tiên sinh gật nhẹ đầu, ung dung bước xuống, có điều lúc này ngọc giản truyền tin bên hông hắn lại đột nhiên sáng lên. Đọc nội dung bên trên, ánh mắt Lục tiên sinh không khỏi lộ ra ánh sáng quỷ dị.

Khương Văn Nguyên vô thức hỏi: “Ai vậy?”

Lục tiên sinh điềm nhiên như không trả lời: “Là đồng môn trong Vô Tướng Ma Tông.”

Khương Văn Nguyên tùy ý khoát tay áo, không hề để ý.

Hắn cùng Vô Tướng Ma Tông chỉ là liên thủ, không phải quan hệ chủ tớ. Hắn cũng không muốn biết mấy chuyện nội bộ Vô Tướng Ma Tông, mà chắc hẳn Vô Tướng Ma Tông cũng sẽ không nói cho hắn.

Đi xuống Tụ Long Các, Lục tiên sinh nhíu mày, trực tiếp phân phó các đệ tử Vô Tướng Ma Tông lặng lẽ rời khỏi Tụ Long Các cùng An Nhạc Vương Phủ.

Tin tức vừa rồi do Sở Hưu gửi tới, bảo Vô Tướng Ma Tông y muốn chứng cứ Khương Văn Nguyên liên hợp với Thái tử, đồng thời y còn nói mình đã chuẩn bị động thủ với Khương Văn Nguyên. Nếu như chuyện này thành công, Vô Tướng Ma Tông bọn họ có thể nhân cơ hội kiếm bộn.

Lục tiên sinh rất hài lòng với thái độ của Sở Hưu, mặc dù theo Lục tiên sinh tất cả đều là ‘người mình’, nhưng hỗ trợ không công so với chia sẻ lợi ích rõ ràng là hai khái niệm khác hẳn nhau.

Giờ Lục tiên sinh giúp Sở Hưu tìm chứng cứ về Khương Văn Nguyên, còn Sở Hưu đưa lợi ích nhất định cho Lục tiên sinh, như vậy mới là công bằng. Chuyện này cũng khiến Lục tiên sinh cảm thấy vị truyền nhân trực hệ của ‘Côn Luân Ma Giáo’ này cũng biết cách cư xử.

Trước mắt thân phận của Lục tiên sinh tại An Nhạc Vương Phủ là khách khanh, hơn nữa còn là người cực kỳ quan trọng, hắn muốn tìm chút dấu vết làm chứng cũng rất đơn giản.

Sau khi lấy được chứng cứ, Lục tiên sinh âm thầm giao cho Sở Hưu, còn Sở Hưu lại bỏ qua bọn Trình Chu Hải, một thân một mình tới điền trang của Thu Chấn Thanh gặp Phương Trấn Kỳ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện