Chương 6:
Trong thời gian thi học kỳ, Kiều Cầu không tới cửa hàng làm thêm, Pickett Lý cũng biết điều nên không tới trường học làm phiền cậu nữa.
Sau kỳ thi là đợt nghỉ đông dài dằng dặc, rồi tết lại đến.
Giang Triển Tâm không có người thân, mà ngày tết cũng ít khi về nhà, hình như đang bận chuyện gì đấy.
Kiều Cầu ở nhà cũng chán, nên trở lại quán tính làm thêm tiếp.
Nhưng cô chủ quán áy náy bảo do đang nghỉ đông nên không có sinh viên tới trường, thành thử quán cũng không mở cửa.
Kiều Cầu vô cùng thất vọng.
Hồi trước lúc chưa học đại học, kỳ nghỉ đông nào gần như Kiều Cầu cũng chỉ học bài, làm bài tập.
Cậu rất sợ Giang Triển Tâm nghĩ mình là người không nỗ lực, không biết cầu tiến.
Nhưng bây giờ, cậu lại chẳng biết phải làm gì.
Chần chờ một chút, Kiều Cầu quyết định nhấc điện thoại bàn lên gọi vào di động của Pickett Lý.
Bên phía Pickett Lý rất ồn ào, hắn lớn tiếng hỏi:
"Alo? Ai đấy?"
Kiều Cầu dừng một chút rồi nói: "Cháu là Kiều Cầu..."
"Kiều Cầu? Là cái gì thế?"
Kiều Cầu liền luống cuống tay chân, chậm rãi giải thích thêm: "Cháu là nhân viên trong quán nước ở làng đại học đây."
Giọng điệu Pickett Lý lập tức thay đổi, biến thành cái kiểu Kiều Cầu quen thuộc: "Ôi! Nam chính của tôi.
Cậu tên gì cơ? Kiều Cầu hả?"
"Vâng.
Cháu...!gọi cho chú báo, cháu được nghỉ đông rồi."
"Tôi biết, tôi biết mà."
"Giờ tôi đang ăn cơm với người trong đoàn phim.
Cậu...!À, cậu có muốn tới ăn cùng không?"
"...?"
"Coi như làm quen với nhau trước, " Pickett Lý nói xong, liền lấy tay vỗ lên trán, "Tôi quên mất cậu rất sợ người lạ.
Được rồi, tôi cơm nước xong xuôi sẽ gọi lại cho cậu nhé."
Kiều Cầu nhìn xung quanh một lượt, sau đó hỏi Pickett Lý: "Bây giờ chú đang ở đâu thế?"
Pickett Lý nói ra một cái địa điểm.
Kiều Cầu ngừng một lát rồi xác nhận lại: "Cháu có thể đến không?"
"Đương nhiên được, " Pickett Lý vui vẻ nói, "Đến đây đi."
Kiều Cầu đạp xe đến địa điểm được cho.
Đó là một quán ăn rất nhỏ, bảng hiệu trông vừa cũ vừa bẩn, Pickett Lý cùng một người mập mạp không biết là ai đang đứng ở cửa chờ Kiều Cầu.
Pickett Lý đã uống rượu, mặt hơi đỏ, nhìn thấy Kiều Cầu liền cười toe toét, bảo với người béo kia: "Thế nào? Cậu này có phải...!chuẩn là Giang Dương không?"
Giang Dương là tên nhân vật chính trong "Hợp đồng bốn điều khoản".
Người béo đánh giá Kiều Cầu từ trên xuống dưới, sau đó bật ngón tay cái.
Pickett Lý dẫn Kiều Cầu vào phòng riêng của quán.
Trong phòng có chừng hơn hai mươi người, mặc dù đang là mùa đông, nhưng trong phòng vẫn rất nóng, mặt Kiều Cầu đỏ rần, không biết là do nóng, hay là đang xấu hổ do bị nhiều người nhìn như vậy nữa.
Một cô gái trẻ mặc chiếc áo lông màu đỏ đứng lên, nhìn Kiều Cầu một cái rồi dùng tiếng địa phương nói gì đó với Pickett Lý, sau đó cười phá lên.
Kiều Cầu sau đó mới biết đây là chuyên gia trang điểm.
Đoàn phim này tổng cộng có hai mươi lăm, hai mươi sáu người, đều là đồng hương của Pickett Lý, có vẻ là bạn đại học, sau khi tốt nghiệp thì cùng Pickett Lý đến đây lập nghiệp.
Đoàn đội bọn họ không có công việc, cuộc sống khá vất vả, cũng chẳng quay được bộ phim nào, bởi vậy đa phần đều có công việc riêng bên ngoài.
Hình như chỉ còn mỗi Pickett Lý là vẫn cứ theo đuổi giấc mộng của mình.
Khi người trong đoàn nghe Pickett Lý nói là đã tìm được nam chính phù hợp, mọi người liền lập tức gác lại việc riêng, hè nhau cùng giúp Pickett Lý kêu gọi tài trợ.
"Đều là bạn tốt, bạn tốt hết." Cô gái mặc áo lông đỏ vỗ mạnh lên vai Kiều Cầu, rồi gọi to, "Phục vụ, lấy thêm một bát, một đũa nữa nhé!"
Thấy người trong đoàn làm phim nhiệt tình như vậy, Kiều Cầu cũng không câu nệ nữa, ngồi xuống bàn rồi bắt đầu ăn.
Kiều Cầu nghe không hiểu tiếng địa phương quê của Pickett Lý, nên lúc nhóm người trong đoàn phim trò chuyện đều dùng tiếng phổ thông.
Bọn họ đang bàn chuyện kịch bản, càng nói càng hăng, người nào người nấy đều tranh luận đến đỏ mặt tía tai.
Kiều Cầu vốn luôn cảm thấy Pickett Lý chẳng đáng tin chút nào, song giờ ngẫm lại, kỳ thực cũng không phải vậy.
Có người biết nhau mấy năm trời, ấy vậy mà bẵng cái có thể quên liền, nhưng cũng có người lại chỉ cần thời gian một bữa cơm là có thể trở nên thân quen với nhau.
Từ sau hôm đó, đoàn phim của Pickett Lý hoàn toàn xem Kiều Cầu như người trong nhóm, hễ có tụ hội là lại gọi cho Kiều Cầu.
Có lúc gặp nhau vào buổi tối, Kiều Cầu sẽ về trễ nhưng Giang Triển Tâm cũng không hỏi cậu đi nơi nào.
Buổi tối cuối cùng trước ngày khai giảng, Giang Triển Tâm đứng ở một bên nhìn Kiều Cầu thu dọn đồ đạc, im lặng một hồi, đột nhiên hỏi:
"Tiểu Kiều, em đang quen bạn gái à?"
Trong phòng vốn rất yên tĩnh, đột nhiên có tiếng nói, làm Kiều Cầu sợ nhảy dựng lên, tay run rẩy, suýt chút nữa thì ném hộp cơm xuống.
"Không có đâu."
"Em không cần gạt anh."
Kiều Cầu không hiểu gì hết, khẳng định: "Không có."
Giang Triển Tâm thế mà vẫn cứ chắc như đinh đóng cột, nhìn thẳng vào Kiều Cầu,