Quân Trầm ngồi thẳng dậy đưa tay lên béo cái má mềm mại của Mộc Y rồi nói.
" Lần sau nếu đánh được thì em cứ thẳng tay cho anh "
Cô chớp chớp mắt nhìn anh khó hiểu .
Anh nhìn cô thở dài rồi buông một câu.
" Em sợ bị đánh lại sao ? "
Cô lắc đầu ,hai cánh tay đặt trên đùi, ánh mắt lơ đãng nhìn lên phía cửa xe.
" Không , tôi sợ sẽ đánh họ bị thương "
" Haha được, nếu muốn họ biến mất nói anh một tiếng, đảm bảo ngày mai người đó sẽ biến mất mãi mãi "
Nghe anh nói xong cô liền gật mấy cái, vẻ mặt vô cùng thanh thản. Quân Trầm hơi nhếch mép cười rồi nhấn ga chạy về phía trước.
Một tay của anh cầm vô lăng tay kia đưa lên điều chỉnh tai nghe rồi nói.
" Kêu nhà Nike lập tức đến gặp tôi "
Anh thư ký vừa nhận được cuộc gọi từ anh liền nói.
" Nhưng cậu ấy đang ở bên Luân Đôn "
" Lấy trực thăng qua đó đón hắn ta về "
Nói xong anh liền cúp máy rồi tiếp tục lái xe.
Anh thư ký phiền não gãi đầu than thở.
" Tổng Tài thật là, ngày càng bá đạo mà "
----------------
Chiếc xe BMW vừa dừng trước biệt thự xa hoa của anh, người hầu liền chạy ra mở cửa cho Mộc Y xuống.
Quân Trầm đi lên trước ,Mộc Y cứ thế chạy theo sau. Vừa tới cửa chính anh liền kéo tay cô lôi lên thư phòng.
Cánh cửa vừa mở ra thì liền xuất hiện một dáng người cao ráo, ăn mặc có chút lòe loẹt. Khí sắc lại rất tốt.
Anh ta vừa thấy Quân Trầm thì liền gắt giọng nói.
" Hắc tổng, người ta đang bận việc anh lại gọi về là sao"
" Cậu có muốn nhận lương hay là khỏi"
Anh ta vừa nghe anh nói đến tiền lương mắt sáng bừng lên. Miệng cười tươi như hoa, chân tay hơi ẻo ẻo.
" Hừm ....đáng ghét mà . Nào, muốn người ta phục vụ cho vị nào đây "
Quân Trầm lôi Mộc Y đang đứng đằng sau lên, chìa tay về phía người đàn ông ẻo lả kia rồi nói.
" Đây là nike, nhà thiết kế và phụ trách trang điểm của tôi"
Cô cúi đầu chào rồi mỉm cười.
Nike vừa nhìn thấy cô liền chạy lại ôm lấy hai bả vai của cô xoay một vòng, nhìn cẩn thận từng li từng tí trên khuôn mặt đến thân hình mảnh mai của cô.
Hắn ôm đầu buồn phiền nói.
" Hắc tổng tôi là nhà thiết kế nổi tiếng nhất nhì thế giới đó. Ngài đừng nói vì một cô gái thôi mà đem tôi từ xa về đây, mà còn cho tôi ngồi hẳn cái trực thăng ngàn vàng của anh đó chứ "
" Không sai " anh lại gần chiếc ghế ngồi