Ngay khi Thẩm Hà, Vu Tiểu Uyển và Tư Nhiên đang thoải mái hưởng thụ cuộc sống trường học quý tộc, thì Thẩm Duệ và hoàng tử Joel.
Thẩm Duệ lúc này đang đổ mồ hôi như mưa ở căn cứ.
Không chỉ vừa rèn luyện thể lực, mà vừa còn phải học nhiều loại kiến thức.
Vì Sùng Minh có con gái thôi, thế là anh cứ âm thầm gia tăng gia tăng gia tăng huấn luyện cho Thẩm Duệ.
Thẩm Duệ mệt đến muốn ọc ra máu, Hạ Nhật Ninh mới biết lão đại nhà mình đã chịu nhiều sự ngược đãi.
Thế là, Hạ Nhật Ninh quay lưng đi dạy cho Thẩm Mạch: “Mạch Mạch, ba con tốt hay là dượng tốt?”
Thẩm Mạch năm tuổi mở to mắt, vẻ mặt phân vân và bối rối.
Hạ Nhật Ninh tiếp tục dụ dỗ cô bé: “Nếu dượng không tốt thì sau này Mạch Mạch đừng chơi với chị Tiểu Hà nữa.”
Thế là, Thẩm Mạch năm tuổi dứt khoát bỏ rơi ba ruột: “Dượng tốt ạ!”
“Đúng rồi, tối nay về nói với ba con, trên đời chỉ có dượng tốt, Mạch Mạch có dượng là hạnh phúc nhất.
Rồi tối nay con đừng ăn cơm với ba, ăn với cô và dượng được không?” Hạ Nhật Ninh tiếp tục dụ dỗ cô bé Thẩm Mạch chỉ mới năm tuổi.
“Dạ! Chị Tiểu Hà cũng ăn chung chứ?” Thẩm Mạch hỏi.
“Đương nhiên ăn chung rồi! Buổi tối còn được ngủ chung với chị Tiểu Hà nữa, được không?” Hạ Nhật Ninh cười vẻ gian ác.
“Dạ!” Thẩm Mạch đã dứt khoát phản bội ba mình.
Thế là, người hối hả bay cả ngàn dặm từ nước ngoài về chỉ để thăm con gái như Sùng Minh, chỉ với một cú điện thoại đã bị con gái ruột từ chối.
Chỉ gọi điện video trò chuyện một chút thôi, sau đó từ chối về nhà ăn cơm chung! Vả lại còn nói với anh ta, trên đời chỉ có dượng là tốt nhất, Mạch Mạch có dượng là hạnh phúc nhất!
Sùng Minh ngay lập tức đứng hình.
Sùng Minh trợn tròn mắt nhìn con gái của mình, sà vào lòng Hạ Nhật Ninh như chim non quay về tổ, sau đó hôn lên má của Hạ Nhật Ninh: “Dượng là tốt nhất, tối nay Mạch Mạch phải ăn cơm với dượng, và ngủ với chị Tiểu Hà.”
Hạ Nhật Ninh giả vờ như không biết chuyện gì hết, ẵm Thẩm Mạch ra chỗ khác.
Sùng Minh tắt màn hình trò chuyện, quay đầu nhìn Thẩm Lục, vẻ mặt tức giận: “Em yêu à, Hạ Nhật Ninh cướp con gái mình đi rồi.”
Thẩm Lục từ từ bước qua, nở một nụ cười hiền từ: “Có sao đâu, tối nay chúng ta qua Cảnh Hòa Trang Viên ăn cơm là được chứ gì!”
“Được, đi!” Sùng Minh nghiến răng nói: “Anh ta không để Mạch Mạch về đây, không lẽ chúng ta không thể qua đó ăn cơm sao? Hứ, đúng là nhỏ mọn, anh chỉ vừa cho Thẩm Duệ thêm chút bài huấn luyện, đã bắt anh trả giá thế này! Hứ!”
Thẩm Lục liếc anh ta: “Tiểu Duệ là cháu của em!”
“Biết rồi biết rồi! Thẩm Duệ chỉ bị mệt thôi, đâu có bị bệnh.” Sùng Minh nghiến răng nói: “Bài huấn luyện của anh năm xưa còn nhiều hơn nó!”
“Vậy cũng không được.” Thẩm Lục nhìn anh ta.
“Rồi rồi rồi, em nói sao thì vậy.
Em xinh đẹp như thế, em nói gì cũng đúng.
Không tăng không tăng không tăng nữa! Anh sẽ giảm bớt bài huấn luyện cho nó...” Nhìn thấy Thẩm Lục nhìn mình chằm chằm, Sùng Minh mới chịu thôi.
Và ngay đêm hôm đó, Sùng Minh và Thẩm Lục cùng lái xe đến Cảnh Hòa Trang Viên, không những kiên quyết ăn hết bữa cơm mà còn ở lại qua đêm.
Sau đó Sùng Minh định bồi dưỡng tình cảm với con gái mình, nhưng ai ngờ, Thẩm Mạch khóc lóc, kêu la, nước mắt nước mũi chảy dài, kiên quyết đòi chơi với chị Tiểu Hà.
Vẻ mặt Sùng Minh hết sức đau buồn.
Nếu đây không phải con gái ruột của mình, chắc anh đã bùng nổ rồi chăng?
Nhìn con gái ruột của mình không thân với mình, Sùng Minh quay qua Thẩm Hà: “Tiểu Hà, con không nhớ mợ hả?”
Thẩm Hà nghiêng đầu suy nghĩ rồi nói: “Nhớ...!nhưng, baba nói, phải trả thù cho anh hai! Nên hôm nay không nhớ nữa.”
Sùng Mình: “À...”
Cả cái Cảnh Hòa Trang Viên đột nhiên tràn ngập tiếng cười.
So với việc Thẩm Duệ có người trả thù, thì hoàng tử Joel phải chịu khổ hơn rất nhiều.
Giờ đây hoàng tử Joel, đã mười hai tuổi.
So với lúc cậu còn nhỏ, nhan sắc của cậu lại đi lên thêm một bậc, quả thật không