Dù sao cũng chẳng phải đang gọi điện thoại, không cần nghe đối phương nói gì, tự nói rồi gửi đi là được rồi.
Da mặt Văn Nhất Phi càng ngày càng dày, gọi ra cũng càng lúc càng thuận miệng.
Lưu Nghĩa cố gắng nghe hết, không còn gì để nói.
Quả nhiên, người đê tiện không ai có thể địch nổi!
Lưu Nghĩa nhịn nửa ngày, cuối cùng nhịn không nổi, gửi một tin nhắn thoại: “Văn Nhất Phi, anh bệnh à?”
Suốt buổi tối, Văn Nhất Phi chăm chỉ gửi không biết bao nhiêu tin nhắn tình cảm, cuối cùng cũng nhận được phản hồi.
Mặc dù bị mắng nhưng Văn Nhất Phi vẫn rất vui!
Bị người trong lòng mắng cũng là một loại hưởng thụ, đám FA mấy người không hiểu đâu, ha ha ha ha.
Văn Nhất Phi lại gửi một tin nhắn thoại: “Đúng vậy đúng vậy, anh có bệnh, em chính là thuốc của anh!”
Bị Phạm Thành, Phạm Ly khiêu khích, Văn Nhất Phi chọn cách mất mặt nhất, nhưng lại đi quá xa.
Lưu Nghĩa nghe xong tin nhắn, không biết nói sao cho phải.
Đêm khuya, mọi người đều ngủ cả rồi.
Nhưng những người thân cách xa nghìn dặm thậm chí mấy chục nghìn dặm đều không ngủ được.
Chập tối, Thẩm Hà nghi ngờ nhìn anh trai mình, hỏi: “Anh, tại sao mọi người trong cô nhi viện hôm nay lại cung kính với chúng ta như vậy?”
Khuôn mặt Thẩm Duệ ánh lên nét lo âu.
Anh nên giải thích chuyện này thế nào đây?
Anh dám chắc bọn họ đối xử kính trọng với anh và em gái là do họ nhìn thấy mami và daddy trong video livestream buổi tiệc đính hôn của nhà họ Phùng?
Ở chốn công khai như vậy, bọn họ muốn thân mật cũng phải tém tém lại chứ?
Tốt xấu gì cũng phải nghĩ tới tâm trạng của đứa con trai đã cố gắng giúp họ giấu diếm sự thật chứ!
Mọi người đều hãm hại ba, tại sao cái nhà này lại hại con trai chứ!
Thẩm Hà nhìn Thẩm Duệ nói không thành lời, vì vậy càng thêm nghi ngờ: “Anh, có phải anh giấu em chuyện gì không?”
Thẩm Duệ phủ nhận theo phản xạ: “Không! Tuyệt đối không có gì!”
Bây giờ không thể để Tiểu Hà biết chuyện của mami và daddy được! Nếu không daddy sẽ thảm cho coi!
Thẩm Hà nghi ngờ nhìn anh trai mình một lúc mới chịu buông tha.
Nhà họ Thẩm lúc này cũng không tốt hơn bao nhiêu.
Đừng nhìn bà cố sắp bước sang tuổi 90 mà nhầm, đầu óc bà vẫn linh hoạt lắm đấy!
“Tiểu Thất nhà chúng ta hiền quá mà! Tên nhóc chết tiệt đó mới nói có hai ba câu đã dỗ được nó rồi! Còn chưa chính thức bước vào cửa nhà họ Thẩm đã đưa người đi khoe mẽ trước đám đông? Lão Tam, nước ta có luật, ở riêng hai năm là coi như đã li hôn phải không?” Bà cố nhà họ Thẩm nhìn cảnh Thẩm Thất và Hạ Nhật Ninh đang ôm hôn thân mật trên vô tuyến, nắm chặt chén trà trong tay: “Trước đây là do chúng ta đến muộn, Tiểu Thất gả cho người ta rồi chúng ta mới tìm được con bé.
Bây giờ, nhà họ Hạ đừng hòng mang con bé đi, cũng đừng hòng đem Tiểu Duệ và Tiểu Hà về nhà họ Hạ!”
Thẩm Tam cười khổ: “Bà nội, không đơn giản vậy đâu.”
Người ta nói tuổi càng già càng giống như một đứa trẻ, bà cố Thẩm cũng vậy.
Thẩm Nhất nói: “Bà nội, không phải bà thích Nhật Ninh lắm sao?”
“Đó là trước đây!” Bà cố Thẩm hừ một tiếng, nói: “Tiểu Hà không thích cậu ta!”
Được rồi, đây mới là nguyên nhân chính!
Bây giờ Tiểu Hà là bảo bối nâng niu trong lòng bàn tay của bà cố Thẩm, người Tiểu Hà không thích, bà cố Thẩm cũng không thích!
“Bà nội, vậy đám cưới cuối năm của anh cả và chị dâu, chúng ta có nên mời người nhà họ Hạ hay không?” Thẩm Tam mở miệng hỏi.
Cuối năm, Thẩm Nhất cũng 40 tuổi rồi, hôn sự này không thể kéo dài được nữa.
Vậy nên hai nhà thống nhất tổ chức lễ cưới và ăn hỏi cùng một ngày.
Nhà họ Thẩm ở thành phố g tuy là gia tộc lớn nhưng họ không muốn tổ chức quá phô trương, hai nhà ngồi lại với nhau ăn bữa cơm cũng coi như xong đám cưới rồi.
Dù có đám cưới có nhỏ hơn nữa, Thẩm Thất cũng phải về nhà chứ nhỉ?
Nếu Thẩm Thất quay về, liệu Hạ Nhật Ninh có đi cùng không?
Câu hỏi này khiến mọi người đều khó xử.
Nếu cậu ta đến đây vậy thì đến đây với thân phận gì?
Bà cố Thẩm trầm ngâm một lát rồi nói: “Từ giờ tới cuối năm còn một khoảng thời gian, đừng gấp.
Đợi đến lúc đó thì tính.”
Trong khi nhà họ Thẩm còn chần chừ có nên mời Hạ Nhật Ninh đến dự đám cưới của Thẩm Nhất hay không thì gia đình Lưu Nghĩa cũng đau đầu không kém!
Lời tỏ tình của Văn Nhất Phi được truyền hình trực tiếp đó.
Từ Vân Khê đang ở sau cánh gà xem học viên luyện tập, sau đó nhìn thấy một màn này.
Cô không nhịn được sặc nước bọt, đứng ngây người tại chỗ một lúc lâu, rồi đột nhiên cười lớn khiến học viên không hiểu chuyện gì xảy ra.
“Cô giáo Từ, có chuyện gì mà vui thế?” Học viên lớn mật hỏi.
Từ Vân Khê vô cùng vui sướng: “Con gái cô cuối cùng cũng có người thèm! Tên nhóc này được! Có dũng khí! Cô rất thông cảm với nó!”
Đám học viên không còn gì để nói!
Cô giáo Từ, cô không có niềm tin vào con gái mình như vậy sao!
Ngược lại với Từ Vân Khê, ba của Lưu Nghĩa không vui chút nào.
Nhà họ Văn có tiền có thế thì sao chứ?
Ông cũng chẳng phải người thích a dua nịnh hót!
Muốn cưới con gái cưng của ông ư?
Qua cửa ông đã rồi tính nhé!
Thằng nhóc chết tiệt, đợi cậu tới nhà, tôi sẽ để cậu biết cái giá phải trả để cưới con gái cưng của nhà họ Lưu lớn thế nào!
Phản ứng của người nhà và cách nhìn của người ngoài có sự khác biệt rất lớn!
Trải qua buổi lễ đính hôn được truyền hình trực tiếp lần này, thân phận tổng giám đốc s.a bại lộ, công ty nhận đơn đến mỏi tay luôn!
Công ty của phu nhân tổng giám đốc tập đoàn tài chính Hạ Thị, ai dám không nể mặt?
Những đối thủ cạnh tranh trước kia, công ty nào công ty nấy đều hạ mình gửi điện mừng tới, dùng mọi cách lấy lòng.
Toàn s.a ngây như phỗng!
Đây rõ ràng là nhịp điệu bài ca hát mừng thoát kiếp nông nô đây mà!
Những đơn hàng trước đây cố gắng thế nào cũng không chốt được giờ đây đều chủ động bay tới trước mắt.
Không chỉ như vậy, đối phương còn đề nghị mua với giá rất cao khiến mọi người trong s.a cũng thấy ngại.
Vậy nên đội ngũ