“Rina, cậu ở đây lúc nào vậy?” – Anders mở cửa ra, thì thấy Rina đã chờ sẵn bên ngoài.
“À, mới đây thôi. Cậu ổn chưa? Vết thương có nặng lắm không?”
“Không. Khỏe như trâu. Còn cậu, tay cậu...”
Tay của Rina đã được băng bó. Cô vui vẻ nở nụ cười: “Ừm, không sao hết. Chúng ta đi thôi, Ondo và Roy đang chờ chúng ta đó”.
Rina đi bên cạnh Anders, trong lòng vẫn còn canh cánh về chuyện hồi nãy. Trước khi đến gặp Anders, cô đã tới gặp Sylvanus, để tìm cho mình câu trả lời.
“Ngài đã cố tình để Anders đi gặp anh Ethan sao ạ?”
Rina đứng trước mặt Sylvanus, khuôn mặt kiên định hỏi ông. Hoàng đế đệ tứ không thể tới kịp lúc một cách ngẫy nhiên như vậy được. Hẳn là có sự sắp xếp ở đây.
“Ngươi đến để hỏi câu này sao, Rina?”
“Xin người hãy trả lời câu hỏi của tôi. Tôi bây giờ đã trở thành một pháp sư thuộc đội cảnh vệ, chưa kể sự việc lần này cũng liên quan trực tiếp đến toàn đội, nên tôi muốn nghe người giải thích”- Rina cúi đầu cầu xin.
Sylvanus im lặng một lúc, rồi nói: “Phải, là do ta đã sắp xếp, mục đích là để kiểm tra chính xác lại lần nữa sức mạnh bên trong nó”.
“Chuyện này...không phải đã được xác nhận qua trận chiến với công chúa đế quốc Kerma rồi sao ạ? Tại sao bây giờ lại...”
“Vậy ngươi có nghĩ, gia tộc Riller muốn thâu tóm sức mạnh đó không? Nếu như đó là sự thật, thì đất nước này sẽ lâm vào cảnh bi kịch như 17 năm trước! Ngươi là tộc nhân của gia tộc Lowry, hẳn là phải hiểu thời cuộc đúng chứ?”
Rina ngẩn người...Đúng vậy, hiện thực vẫn luôn tàn khốc như thế. Không ai có thể biết chuyện gì xay ra ngày mai.
Ethan cũng vậy...
Từng ấy năm thân thiết với cô, với chị gái cô, lại còn là một pháp sư có triển vọng lên ngôi hoàng đế trong tương lai, ấy vậy mà bây giờ, anh lại trở thành một kẻ mang trong mình tội danh phản nghịch, lại còn khiến bạn bè của cô bị thương...
“Thứ lỗi cho tôi, vì đã tự tiện như vậy”- Rina cúi người hành lễ. Sylvanus lập tức trấn an:
“Ngày trước, do ta đã quá nhu nhược, nên gia tộc Riller mới có cơ hội để tạo phản. Nên giờ đây, ta cần phải quyết liệt hơn. Nhưng ngươi