Tần Vũ: "Bánh ngô không có vấn đề, không có nghĩa là nàng làm những thứ khác cũng không có vấn đề.
”
Tần Mục vẫn lắc đầu: "Vợ nhỏ không phải người xấu.
”
Đại ca làm người rộng lượng, không muốn nghĩ người ta quá xấu.
Tần Vũ đành phải xuất ra chứng cớ cho đai ca xem.
"Đây là khế ước bán thân của Đường Mật, đại ca anh tự mình xem một chút."
Khi mẹ của anh còn chưa qua đời, Tần Mục từng theo mẹ học qua một ít chữ thường dùng.
Anh mở ra khế ước bán thân, đọc kỹ.
Trình độ văn hóa của người viết phần khế ước bán thân này hiển nhiên cũng không cao, đều dùng những từ dễ hiểu lại rất thường dùng.
Tần Mục nhìn thấy khoản tiền cuối cùng, tầm mắt không khỏi dừng lại: "Cái tên trên đó..."
Tần Vũ: "Không phải Đường Mật.
”
"Nhưng nàng nói với chúng ta, tên của nàng là Đường Mật."
"Khế ước bán thân không có khả năng giả dối, nàng nhất định là lừa gạt chúng ta."
Thần sắc Tần Mục nhất thời trở nên ảm đạm.
Anh vốn tưởng rằng Đường Mật đã tiếp nhận thân phận vợ Tần gia, nguyện ý cùng bọn họ kiên định sống qua ngày, không nghĩ tới nàng cư nhiên lừa gạt bọn họ.
Một người phụ nữ ngay cả tên thật cũng không muốn nói cho bọn họ biết, còn trông cậy vào nàng ta có thể sống theo bọn họ?
Tần Vũ thủy chung rất bình tĩnh: "Đại ca, trên người Đường Mật có quá nhiều điểm đáng ngờ, ai cũng không biết nàng mang đến cho Tần gia rốt cuộc là phúc hay họa.
”
Tần Mục cầm khế ước bán thân, ở trong phòng đi qua đi lại hai vòng.
Bây giờ anh rất khó chịu.
"Lời nói của đệ không phải không có đạo lý, nhưng Đường Mật cho tới bây giờ, còn chưa làm ra chuyện thương tổn người Tần gia chúng ta, hơn nữa..."
Nói đến đây, biểu tình Tần Mục có chút không được tự nhiên: "Hơn nữa huynh đệ chúng ta đã ngủ với nàng, tuy rằng chỉ là đơn thuần ngủ, chuyện gì cũng chưa từng làm, nhưng dù sao nàng cũng là một cô nương, nếu chúng ta không cần nàng, tương lai nàng làm sao bây giờ? Những người khác sẽ nghĩ gì về nàng ra sao? Chúng ta không thể làm những điều thiếu đạo đức vô lương tâm.
”
Từ nhỏ mẹ đã dạy anh, muốn trở thành một nam tử hán có trách nhiệm, chỉ cần là trách nhiệm của anh, anh nhất định phải phụ trách đến cùng.
Sau khi mẹ qua đời, bốn người đệ đệ là trách nhiệm trên vai anh.
Hiện tại, Đường Mật cũng là trách nhiệm trên vai anh.
Tần Mục hạ quyết tâm.
Anh đem khế ước bán thân trả lại cho Tứ Lang: "Thứ này đệ thu lại, không cần lấy ra, chúng ta coi như chuyện này chưa từng xảy ra.
Trước kia nàng là loại người gì chúng ta đều mặc kệ, nếu nàng nói mình là Đường Mật, vậy sau này nàng chính là Đường Mật! ”
Tần Vũ rất hiểu tính tình của đại ca nhà mình, đối với quyết định này của anh cũng không ngoài ý muốn.
"Đại ca, anh nếu thật sự muốn đem nàng lưu lại Tần gia, vậy thì cầm cái khế ước bán thân này, đi huyện nha làm hộ thiếp cho nàng."
Bọn họ tuy rằng đã cùng Đường Mật thành thân, nhưng còn chưa kịp đi làm hộ tịch, chỉ cần đem hộ tịch của nàng nhập vào Tần gia, về sau nàng liền sinh ra là người Tần gia, chết cũng là quỷ Tần gia.
Tần Vũ dặn dò: "Anh phải nhớ kỹ, chuyện làm hộ tịch tạm thời không nên nói cho Đường Mật biết.
”
"Tại sao?"
"Anh nếu nói cho nàng biết, nàng khẳng định không muốn, đến lúc đó không thể thiếu lại muốn gây ra rất nhiều chuyện."
"Nhưng mà..."
Tần Mục rất do dự, anh không muốn lừa gạt Đường Mật.
Tần Vũ: "Anh nếu thật sự muốn nói cho nàng biết, cũng có thể chờ sau khi làm xong hộ thiếp mới nói với nàng.
”
Đến lúc đó gỗ đã đóng thuyền, nàng muốn phản đối cũng vô dụng.
Tần Mục chần chờ nói: "Sau đó nàng nhất định sẽ rất tức giận..."
Tần Vũ: "Anh đến lúc đó liền nói là đệ đưa ra chủ ý, nàng cho dù tức hận, cũng chỉ biết hận một mình đệ.
”
"Anh không phải ý tứ này..."
"Đệ hiểu anh là có ý gì, "Tần Vũ cắt ngang lời đại ca, " Anh chỉ cần dựa theo đệ nói đi làm, nàng cho dù sau này tức giận, cũng sẽ không tức giận quá lâu, qua một thời gian chờ nàng tức giận, tự nhiên cũng không có việc gì.
”
Tần Mục do dự nhiều lần, cuối cùng vẫn cắn răng đáp: "Được rồi.
”
Cửa phòng bị người đẩy ra, Tần Lãng thò đầu vào, chớp chớp mắt hỏi: "Đại ca, khi nào chúng ta xuất phát? ”
Không đợi Tần Lãng trả lời, Tần Vũ liền mở miệng hỏi một câu: "Ngũ Lang đi đâu vậy? ”
"Đệ muốn cùng đại ca đi trấn chơi."
"Không được, thân thể đệ vừa mới khỏi hẳn, không biết có thể có di chứng gì hay không, nhất định phải lưu lại quan sát một thời gian."
Vừa nghe nói như vậy, Tần Lãng nhất thời