Long Uy Chiến Thần

Trì hoãn


trước sau

"Ra thế, quá muộn rồi, đến nước này rồi thì anh có thể làm gì khác nữa? Anh thấy mình không đủ khả năng lo cho đám cưới nên muốn chạy trốn trong đêm phải không?" Chu Nhược Mai nổi giận và cho rằng Uy Long đã “nổ” quá to mà hoàn toàn không thể thực hiện được, nên đang muốn trốn chạy trách nhiệm.

Mồ hôi của Uy Long bắt đầu đổ ra, anh biết Nhược Mai đang lo sợ điều gì, nhưng anh cũng thực sự không còn cách nào khác trong tình thế này, bèn nói: "Tôi thực sự có việc rất quan trọng và cấp bách nên không thể giải thích ngay bây giờ được. Ngày mai em sẽ biết tất cả.”

"Được lắm, nếu anh đã muốn đi thì cứ việc đi, cho dù là anh lừa gạt tôi và không bao giờ quay lại, tôi cũng không ngăn anh nữa." Chu Nhược Mai trong khoảnh khắc Uy Long dường như thấy mắt cô ấy đỏ lên như sắp khóc.

Uy Long lau mồ hôi, nắm lấy vai Nhược Mai và nói: "Tôi không phải là loại người như em nghĩ đâu. Vợ tôi là người đẹp nhất Quốc Hòa, lại đôn hậu khoan dung, tôi sao có thể để lại một người phụ nữ như vậy mà bỏ đi chứ!”

"Hứ, ai mà biết được! Anh đã bị kìm chân trong nhà này suốt ba năm, chắc là anh muốn thoát khỏi đây lắm chứ gì? Bên ngoài đó còn cả tá cô gái xinh đẹp, anh còn có thể nhớ đến tôi sao?" Chu Nhược Mai nói xong, đỏ bừng mặt. Đang lúc nửa đêm, tại sao cô lại thấy động lòng với tên khốn này?

"....." Uy Long im lặng không thể trả lời. Nhìn Chu Nhược Mai lúc này, người đang mặc một bộ đồ ngủ mỏng manh với khuôn mặt ửng đỏ, trong lòng đầy lo lắng và tâm trí rối bời. Trông cô ấy thực sự quyến rũ vô cùng khiến anh chẳng muốn đi nữa!

Chu Nhược Mai thấy ánh mắt khác lạ của Uy Long , và mặt cô càng đỏ hơn: "Anh nhìn cái gì đó, đi đâu thì đi đi!"

"Được, tình hình khẩn cấp lắm rồi, tôi phải đi trước. Nhớ đợi tôi vào ngày mai, tôi nhất định sẽ mang đến cho em một bất ngờ lớn!" Uy Long không muốn lãng phí quá nhiều thời gian liền rời đi ngay sau khi dứt lời.

Uy Long thực sự không muốn ra đi vào thời điểm này, nhưng tình hình tiền tuyến đang ngàn cân treo sợi tóc, các chiến sĩ ở đó rất cần anh. Để bảo vệ lãnh thổ quốc gia, anh nhất định phải tới mặt trận phía nam kịp thời.

Uy Long chạy ra khỏi con phố, anh thấy Thiên Thành cùng tám hộ vệ của anh ta đã chờ sẵn bên ngoài.

Nhìn Uy Long rời khỏi nhà giữa đêm, Chu Nhược Mai có chút không yên tâm. Cô đang nghĩ tới những kịch bản tồi tệ nhất nếu Uy Long tới muộn hoặc không thể quay trở lại đón cô vào ngày mai. Trong lòng đầy hoài nghi và lo lắng, Nhược Mai bèn đến cửa sổ và nhìn xuống bên dưới nhà nơi có thể trông ra cả khu nhà, để xem anh ta sẽ làm gì.

Và Chu Nhược Mai đã chứng kiến những chuyện vô cùng kỳ lạ. Ba chiếc xe jeep đang đậu ở ngoài con đường, Thiên Thành và tám người mặc đồng phục đứng bên cạnh những chiếc xe và ngay khi trông thấy Uy Long thì họ

nghiêm mình giơ tay lên chào anh theo kiểu quân đội.

Sau đó Uy Long leo lên chiếc jeep của Phạm Cương, rồi họ lập tức đi khỏi, nhanh chóng biến mất vào trong màn đêm.

Nhìn thấy cảnh này, Chu Nhược Mai rất ngạc nhiên. Tại sao những người này lại có vẻ kính trọng Uy Long đến vậy, họ định đưa Uy Long đi đâu?

Chu Nhược Mai rất bối rối, phải trằn trọc một lúc rất lâu sau đó mới có thể ngủ lại. Dù sao Uy Long cũng đã nói rằng mọi chuyện sẽ được sáng tỏ vào ngày mai, vì vậy cô sẽ đợi đến ngày mai xem sao!

...

"Soái Tướng , quân địch đột nhiên phát động một cuộc tấn công, có ý định vượt biên. Anh có muốn đi phi cơ chuyên dụng về phía tây không?" Thiên Thành hỏi gấp khi họ vừa ngồi lên xe.

"Không, tôi đã ở khu biên giới phía Tây trong nhiều năm. Tôi có thể tường tận tất cả mọi thứ về nơi

đó. Chúng ta chỉ cần đến căn cứ địa phương này để chỉ huy họ từ xa. Tôi đã lập sẵn một kế hoạch lớn. Sau khi kết thúc đám cưới vào ngày mai, tôi sẽ đích thân đến biên giới phía Tây và xử lý dứt điểm chuyện này." Uy Long nói.

"Soái Tướng quả là một nhà chiến lược, chẳng điều gì có thể làm ngài nao núng được!" Thiên Thành hớn hở.

"Những kẻ dám cả gan động tới quốc gia của tôi chắc chắn phải trả giá!" Uy Long lạnh lùng nói.

...

Chẳng mấy chốc họ đã đến căn cứ phía Nam thành phố Quốc Hòa . Những đồng chí ở đây đã được thông báo về sắc lệnh bí mật do Tổng chỉ huy ban hành. Họ đều đã biết rằng một vị Long thần chiến sắp tới.

Đối với họ, Uy Long là một nhân vật huyền thoại, một vị thần.

Đại đội trưởng của căn cứ- Vũ Hải biết rằng Uy Long đã đến liền vội vã ra ngoài gặp anh.

Vừa trông thấy Uy Long , Vũ Hải đã lập tức chào và nói lớn: “Vũ Hải tôi cuối cùng cũng có cơ hội được làm việc với Uy Tướng , chào mừng anh đến căn cứ Nam Quốc Hòa , mong anh có thể nhanh chóng đưa ra những chỉ dẫn hỗ trợ và chỉ đạo trận địa phía Tây!"

"Tôi không ở đây để hướng dẫn. Tôi chỉ đến đây để mượn trang thiết bị của anh tiện chỉ huy những anh em của ta ở phía Tây." Trận chiến phía Tây quả thực rất khốc liệt. Uy Long không muốn nói chuyện vô nghĩa gây lãng phí

thời gian. Anh ta chỉ mở cửa và nói ngay mục đích của chuyến đi.

"Được, Long thần chiến, xin hãy đi với tôi." Tất nhiên, Vũ Hải cũng biết tình thế hiện giờ không phù hợp để nói dông dài, nên ngay lập tức dẫn Uy Long đến văn phòng chỉ huy.

Vừa tới nơi, anh lập tức liên lạc với Trương Văn Kiệt, chỉ huy đội biên phòng phía Tây, để nắm bắt tình hình.

Trương Văn Kiệt là một chiến hữu cũ của Uy Long . Khi biết tin Uy Long đã quay trở lại quân đội, lại tự mình chỉ huy trận chiến, đột nhiên sự tự tin của anh ta được tăng cường đáng kể.

Sau khi nghe ngóng được tình hình, Uy Long ngay lập tức đã thu xếp, phân phó các binh lính, bắt đầu triển khai kế hoạch của mình. Anh yêu cầu Trương Kiệt rút quân của mình về khoảng năm mươi dặm để kích thích sự hiếu thắng của kẻ thù, lùa chúng vào vùng chiến lược của quân ta.

Dưới sự chỉ huy của Uy Long , quân lính tại biên giới phía Tây bắt đầu rút lui một cách có trật tự, những tên địch lần đầu tiên đặt chân vào lãnh thổ.

Bầu trời đang ngày càng sáng hơn.

Những người lính mặt trận phía Tây đã hoàn thành cuộc rút lui về khu chiến lược của họ. Khi Uy Long trực tiếp

đến đó, anh ta sẽ một lần nữa quét sạch kẻ thù xâm lược.

Mặc dù Uy Long đã thức suốt đêm, anh vẫn cảm thấy tràn đầy năng lượng. Làm sao anh dám cho phép bản thân được nghỉ ngơi khi đang chỉ huy hàng ngàn quân, khi mà những người lính ngoài kia đang cận kề cái chết?

Trời sắp sáng, ngày 26 chính thức đã đến. Đám cưới của Uy Long và Chu Nhược Mai sẽ diễn ra vào hôm nay.

Đại tướng tối cao đã gửi một tin nhắn chúc mừng tới Uy Long vào sáng sớm, ông chúc lễ cưới của anh và cô Chu diễn ra suôn sẻ, hai người có thể trăm năm đầu bạc.

Sau khi Uy Long cùng Thiên Thành và những người khác dùng bữa sáng trong khu căn cứ xong, họ nhanh chóng lái xe đi.

Tất cả những người lính trong căn cứ đều có mặt, họ xếp hàng để tiễn Uy Long .

Nghĩ đến việc sẽ có một đám cưới hoành tráng với Chu Nhược Mai vào hôm nay, Uy Long cũng rất phấn khích.

Hôm nay, anh sẽ khuấy động cả thành phố Quốc Hòa . Nó sẽ là ngày khiến người dân thành phố này phải ghi nhớ mãi mãi!




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện