Sự xuất hiện đột ngột của Tề Thiên khiến Thẩm Thu Thủy hoàn toàn không ngờ tới.
Thẩm Thu Thủy hất tay Tê Thiên ra, thuận tay lau nước mắt: “Anh đến đây làm gì?”
Tề Thiên liếc nhìn vào bên trong cửa: “Có người ức hiếp vợ chưa cưới của tôi, tôi đương nhiên phải tới.”
"Tầ Thiên, anh suy nghĩ quá nhiều rồi." Thẩm Thu Thủy không hề hòa nhã với Tê Thiên: "Không cần anh xen vào chuyện của tôi, chẳng phải bây giờ anh nên ôm người phụ nữ kia nằm trên giường sao?”
"Còn giận à?" Tê Thiên cười nói: "Có một số việc sau này tôi sẽ từ từ giải thích cho cô."
Tê Thiên nói xong, nắm lấy cổ tay Thẩm Thu Thủy, sải bước đi vào sảnh lớn của nhà họ Thẩm mà không nói lời nào.
"Các vị, ai ức hiếp vợ tôi, đứng ra nói chuyện chút đi!"
Mặc dù tất cả mọi người trong sảnh, ngoại trừ Thẩm Sơn và ông cụ Thẩm, những người còn lại đều chưa từng gặp Tê Thiên, nhưng thông tin về Tê Thiên đã được đặt trên bàn làm việc của họ từ lâu.
Bây giờ nhìn thấy một người như vậy đi tới sảnh lớn của nhà họ Thẩm hô to gọi nhỏ, Thẩm Hỏa nói: “Một kẻ không có phép tắc thì thôi đi, bây giờ lại tới thêm một kẻ không có phép tắc nữa, cậu cho rằng nhà họ Thẩm của chúng tôi là chỗ nào? Một người không hiểu lễ nghĩa mà cũng dám bước qua cửa của nhà họ Thẩm chúng tôi sao?”
Tê Thiên cau mày: “Ông là ai?” Thẩm Hỏa hừ lạnh một tiếng: “Không biết lớn nhỏ.”
Tê Thiên đi thẳng đến ghế chính, sau đó kéo Thẩm Thu Thủy ngồi xuống bên cạnh ông cụ Thẩm.
Thẩm Hỏa vỗ một cái lên tay vịn của ghế, quát to: “Ai cho cậu ngồi ở chỗ đó?”
Vẻ mặt Tề Thiên khó hiểu: "Tôi thay mặt tập đoàn Văn Tôn đến đây để thảo luận về dự án hơn một tỷ với Chủ tịch Thẩm, ông đang làm gì mà mà ầm ï ở đây?”
"Đại diện cho tập đoàn Văn Tôn?" Thẩm Hỏa hừ lạnh: "Tề Thiên, một tên tội phạm lao động cải tạo, dám ra oai trước mặt tôi à? Cậu nghĩ mình là ai?"
Vẻ mặt Tề Thiên rất nghỉ hoặc: “Tôi là người đại diện của tập đoàn Văn Tôn, có vấn đề gì sao? Nếu ông có ý kiến, có thể gọi điện cho chủ tịch công ty chúng tôi, khiếu nại về thái độ làm việc của tôi, ông tự tìm số điện thoại hay để tôi nói cho ông?"
“Đừng giả vờ giả vịt với tôi nữa!” Thẩm Hỏa xua tay:
“Tôi có số điện thoại của Cố Văn!”
“Ồ” Tê Thiên gật đầu: “Vậy ông có thể tự nói chuyện.”
Ánh mắt Tề Thiên liếc nhìn về phía Thẩm Sơn: “Tôi không thích ánh mắt mà ông đang nhìn tôi.”
Thẩm Sơn bĩu môi nói: "Không thích thì cũng phải chịu, một tên