Đoạn Ngọc thông qua Hắc Hỏa xà chân thân nhìn thấy ba con Hung thú Nhị giai kết đội mà đi, bọn nó không cùng một tộc đàn, ở giữa cũng không có phân thứ bậc, cả ba đều đang hướng về một phía cùng đi.
“Bình thường Hung thú đều có lãnh địa kiếm ăn riêng, rất ít khi tập hợp lại với nhau, ba con Hung thú này có cổ quái”.
Đoạn Ngọc cảm thấy không bình thường nên để Hắc Hỏa xà chân thân âm thầm đi theo ba con Hung thú kia.
Đi theo bọn nó không được bao lâu thì Hắc Hỏa xà chân thân lại thấy được hai nhóm Hung thú khác cùng ba con Hung thú này hội hợp, tổng cả mười con Hung thú có hai con Tam giai sơ kỳ Hung thú đều di chuyển về một hướng nào đó.
Hắc Hỏa xà chân thân có Hắc dạ thiên phú nên cũng không lo lắng đám Hung thú này phát hiện bản thân, bất quá vì để đề phòng vạn nhất hắn quyết định sử dụng tinh thần lực âm thầm quan sát, khoảng cách đến mười con Hung thú kia cũng kéo dài đến nửa dặm.
“Đám Hung thú này...”.
Tiếp tục theo phía sau mười con Hung thú kia thì Đoạn Ngọc lại bắt gặp bốn nhóm Hung thú khác di chuyển cùng một hướng với nhóm Hung thú mà hắn đang để Hắc Hỏa xà chân thân đi theo.
Quan sát một chút thì Đoạn Ngọc có cảm giác bọn nó tất cả phảng phất như đang bị một thứ gì đó hấp dẫn, trong lúc di chuyển cho dù đụng phải mặt khác Hung thú cũng không để ý.
“Không lẽ là sắp có thú triều phát sinh?”.
Đoạn Ngọc nhớ đến một chút điển tịch liên quan đến Hung thú thì chợt nghĩ tới một cái khả năng xấu.
Bình thường thú triều cũng không phải tự nhiên bộc phát, Hung thú công thành đều có nguyên nhân, có là Yêu tộc ở phía sau thao túng, có là Hung thú cường đại xua đuổi cấp thấp Hung thú, mỗi một lần như thế thì đều sẽ có một giai đoạn Hung thú bị thứ gì đó hấp dẫn mà tập hợp lại với nhau.
Điển tịch ghi chép cùng trước mắt Hắc Hỏa xà chân thân thấy được tình huống là có chút tương tự.
“Ban ngày ở trong Thiên Lang sơn mạch chỗ sâu phát sinh Thú Vương đại chiến dẫn tới Hung thú bạo động, đến buổi tối lại muốn phát sinh Thú triều, cái này có phải hay không trùng hợp?”.
Ở chỗ Thiên Vận thương đội tập hợp, Đoạn Ngọc chân thân chợt mở mắt ra nhìn hướng Hắc Hỏa xà chân thân thầm nói.
Vừa nói xong thì hắn ánh mắt hơi đổi, ban ngày bọn hắn lúc mới vào Thiên Lang sơn mạch liền đã đụng phải bầy Hung lang, lúc đó Sở Vũ nghi ngờ từng nói rất có thể là có người ở phía sau giở trò quỷ.
Những điều này có thể là trùng hợp được sao?
“Suy đoán cũng không có kết quả, nhìn xem đi”.
Đoạn Ngọc cảm thấy chuyện này e là không đơn giản, lại tiếp tục thông qua Hắc Hỏa xà chân thân ánh mắt nhìn đến đám Hung thú kia.
Kết quả nhưng đều không khác Đoạn Ngọc suy đoán bao nhiêu, hắn âm thầm đi theo đám Hung thú kia thì thấy đến càng nhiều Hung thú, theo phương hướng càng vào sâu Thiên Lang sơn mạch thì hắn thấy đến Hung thú cường đại càng nhiều, ban đầu ít thấy Tam giai Hung thú thì về sau đã thấy đến Tam giai hậu kỳ Hung thú, số lượng đã vượt qua mười con.
Đoạn Ngọc biểu hiện ra càng lúc càng ngưng trọng, lúc ở Thiên Lang thành biết đến Yêu tộc Trảm mầm kế hoạch thì hắn đã phải âm thầm đề phòng, đám Hung thú này hội tụ lại một chỗ nếu như thật là chuẩn bị phát động Thú triều thì bản thân hắn sợ là cũng có nguy hiểm.
Yêu tộc hiện tại chưa phát hiện ra sự tồn tại của hắn nhưng ở trong Thú triều hắn cũng khó bảo toàn, không thể không bộc phát tất thảy thực lực.
— QUẢNG CÁO —
Đại khái đi theo đám Hung thú nửa canh giờ thì Hắc Hỏa xà chân thân đến được nơi bọn nó muốn tới, chỗ này là một cái thạch bích cao tới ba mươi trượng, mặt bích giống như là do một vị cường giả sử dụng lợi khí bổ dọc sườn núi tạo thành, dĩ nhiên là phẳng giống như một tấm gương.
Từng cái Hung thú đi đến trước mặt bích đụng đụng một chút thì cũng lùi lại ở một bên nằm sấp xuống, phía trên thạch bích thì chợt lóe lên từng đạo hồng quang quỷ dị, Hắc Hỏa xà chân thân ở chỗ xa nhìn tới thì có cảm giác cái này thạch bích giống như một cái vật sống.
“Hấp dẫn Hung thú đến đây là chỗ thạch bích này?”.
Tất cả Hung thú hành động giống nhau để cho Đoạn Ngọc không nhịn được mà thầm nghĩ, ý nghĩ này cho dù không hoàn toàn đúng nhưng chắc hẳn là không xê xích gì nhiều.
“Rống!”.
Chợt một tiếng rống giận từ phương xa truyền đến, Hắc Hỏa xà chân thân theo bản năng vận dụng Hắc dạ thiên phú đến cực hạn, ánh mắt hướng theo chỗ thanh âm vang lên nhìn lại thì thấy một đầu tử sắc Hung báo đạp không mà đến, hung lệ khí tức tỏa ra để cho xung quanh Hung thú đều phủ phục xuống run rẩy.
“Tứ giai Hung thú!”.
Hắc Hỏa xà chân thân xà nhãn biến đổi thầm niệm, đây nhưng đã là Thiên Lang sơn mạch Thú Vương, số lượng hẳn là không quá mười tôn.
Con tử sắc Hung báo này sau khi đi đến thì cũng không đụng vào thạch bích, hai con ngươi tử sắc giống như bảo thạch ẩn giấu không giống Hung thú hoang dại chi ý, hiển nhiên, nó tuy rằng vẫn là Hung thú nhưng cũng đã ra đời một ít linh trí.
“Lệ!”.
Chợt lại một tiếng ưng khiếu vang lên, Hắc Hỏa xà chân thân ngẩng đầu lên thì thấy một cái bóng đen lướt qua, hung lệ chi khí bá đạo nhưng có phần quen thuộc để Đoạn Ngọc ngay lập tức nhận ra được đây đúng là con Hắc Lân Ưng lúc ban ngày gây nên đại chiến trong Thiên Lang sơn mạch chỗ sâu, Hung thú bạo động cũng là vì nó mà ra.
Nhìn đến một chút thì Đoạn Ngọc Hắc Hỏa xà chân thân xà nhãn liền híp lại, trong đêm tối nhưng hắn vẫn thấy được trên lưng Hắc Lân Ưng đang đứng mấy ‘người’, con Hắc Lân Ưng này vốn là Thiên Lang sơn mạch Thú Vương, nơi này có kẻ nào tư cách để nó trở ở trên lưng?
Hắc Hỏa xà chân thân tiếp tục