“Thành chủ!”.
Tiêu Phong máu vãi trường không, trên trời, dưới đất đều không thiếu tiếng kinh hô, làm Thiên Lang thành cường giả mạnh nhất, Tiêu Phong một khi bại thì Thiên Lang thành cũng không còn hi vọng.
“Giữ vững đội hình! Kéo dài thời gian”.
Tiêu Phong phun ra một ngụm máu còn sót lại trong miệng lạnh lùng quát.
Sau đó cũng quay trở lại vòng chiến, hắn tuyệt không để Sư Hồng có thời gian rảnh đi giết những Động Thiên cảnh cường giả khác, bằng không Thiên Lang thành sẽ thật xong.
“Mới vào Động Thiên cảnh chín tầng lại vẫn có thể cùng ta kéo dài như thế, ngươi trước kia nên cũng là một vị thiên tài”.
Sư Hồng đã hiện ra bản thể Hoàng kim sư, bên mép nhếch lên cười lạnh liếm liếm môi mở miệng nói tiếng người.
“Giết ngươi cũng là một phần không sai công lao”.
“Hừ! Bản thành chủ chết thì ngươi cũng đừng hòng có tương lai tốt, đã dám lộ diện thì Nhân tộc cường giả sẽ truy đuổi ngươi đến chết mới thôi”.
Tiêu Phong hừ lạnh đáp trả.
“Ha ha, điểm này các ngươi nghĩ tới, Yêu Vương đại nhân há lại không nghĩ tới? Các ngươi Thánh Nguyên Đế quốc cường giả đừng mơ động đậy quá nhiều”.
Sư Hồng cười lớn quát, thanh âm vang vọng khắp Thiên Lang thành.
“Yêu Vương?”.
Tiêu Phong đồng tử co rụt, trong miệng Sư Hồng Yêu Vương nhưng không giống như trong Thiên Lang sơn mạch xưng Hung thú Vương giả, Yêu Vương là tồn tại tương đương với Nhân tộc Phong Vương cảnh cường giả, Thánh Nguyên Đế quốc mặt nổi cũng chỉ có một vị Phong Vương cảnh là Đoạn gia lão tổ mà thôi.
“Không có cường giả viện trợ?”.
Bên dưới chiến trường đang phấn chiến võ giả nghe được Sư Hồng tiếng gầm thét thì đều giật mình, nội tâm không nhịn được mà chút thất lạc.
“Chúng ta đều sẽ chết sao?”.
Có người khác tự mình hoài nghi, khắp nơi võ giả Nhân tộc chiến ý giảm sút.
“Ngu xuẩn! Yêu tộc là công kích nhân tâm, cầu người không bằng cầu mình, giết hết đám súc sinh này”.
Có người khác nhưng không nghĩ như thế tức giận gầm lên.
“Đúng thế, cao đoan chiến trường để cao đoan cường giả lo lắng, giết chết đám súc sinh trước mặt mà được rồi”.
Cũng có người khác đồng ý cao giọng quát.
“Thánh Nguyên Đế quốc cường giả không đến thì còn có Tinh Thần môn cường giả”.
Bên kia Mạc Vô Song cũng đột ngột mở miệng nói, thanh âm của hắn dưới chân nguyên hùng hậu vang vọng khắp nơi.
“Nói hay lắm, ha ha! Nhân loại tất thắng, giết!”.
Sĩ khí vừa mới giảm sút qua một chút người nói thì lại được nâng cao lên rất nhiều, có hi vọng chiến thắng, bọn hắn tất nhiên sẽ càng thêm cố gắng đem nắm bắt.
“Ha ha, nói không sai, Yêu tộc làm sao có thể thắng được chúng ta”.
Tiêu Phong cười dài lao vào Sư Hồng tiếp tục chém giết.
Hắn mới không tin tưởng Sư Hồng, mà lại cho dù đối phương nói thật đi nữa thì có làm sao? Hắn như không phản kháng thì sẽ bị Sư Hồng đánh chết, trừ khi hắn rút lui bỏ chạy.
“Chống cự vô ích”.
Sư Hồng quát lạnh, sau đó cũng lại cùng Tiêu Phong đánh thành một đoàn.
— QUẢNG CÁO —
“Oành...”.
“Đùng...”.
Cũng không qua bao lâu, Tiêu Phong một lần nữa lại bị Sư Hồng đánh bay, miệng phun máu tươi, khuôn mặt trắng bệch.
“Hừ! Vận dụng bí thuật cũng chỉ đến như thế mà thôi, ngươi chết sẽ càng nhanh”.
Sư Hồng hừ lạnh, tiếp tục lao vào truy sát.
Tiêu Phong liền có chút chật vật ứng đối, so với trước đó dĩ nhiên là đã không bằng, liên tục bại lui.
Trên không đám Động Thiên cảnh cường giả đang cùng Tứ giai Yêu tộc, Hung thú thấy vậy thì liền biến sắc, lúc này mới giật mình hiểu được Tiêu Phong hóa ra là vận dụng bí thuật nâng cao thực lực trong lúc nhất thời mới có thể cùng Sư Hồng chém giết, hiện tại bí thuật thời gian đã hết, Tiêu Phong không những bị đánh về nguyên hình mà còn bị thương nặng.
“Thành chủ...!thua...”.
Ban đầu còn không nhiều người nhìn thấy được trên không chiến trường, thế nhưng theo thời gian trôi qua, Tiêu Phong cơ hồ chiêu chiêu thất bại, Sư Hồng đã hoàn toàn áp đảo, tự thân Tiêu Phong cũng là nguy trong sớm tối.
“Ha ha, cường giả mạnh nhất của các ngươi đều bại, các ngươi một cái đều không thể sống”.
Một vị Tứ giai hậu kỳ Yêu tộc cười lớn quát, đang vây công hắn một vị Động Thiên cảnh bảy tầng cùng một vị Động Thiên cảnh sáu tầng biến sắc, tự thân đều có tính toán.
Bên trong Thiên Lang thành lúc này chỗ kia Thiên Lang phòng đấu giá trên lầu cao đang đứng ba người Linh Nguyệt, Nguyệt lão cùng Phượng phu nhân.
“Nguyệt lão, Phượng di, hai người không thể đi giúp một trận sao?”.
Linh Nguyệt ánh mắt hiện lên vẻ lo lắng nhìn hai người bên cạnh mình hỏi.
“Nếu để Hung thú giết vào thành thì sẽ có rất nhiều người bị chết, ta không muốn nhìn thấy cảnh tượng này”.
“Chúng ta phải ở lại đây bảo hộ Tiểu thư”.
Phượng phu nhân lắc đầu.
“Một vị Phong Hầu cảnh, một vị Động Thiên cảnh, cần phải hai người mới có thể bảo vệ ta?”.
Linh Nguyệt mắt mở to ra nhìn Phượng phu nhân phẫn hận hỏi.
“Tiểu thư, ngươi nhìn thấy chỉ là bề ngoài, trong thành còn có Phong Hầu cảnh cường giả”.
Phượng phu nhân ngưng trọng nói.
“Phong Hầu cảnh cường giả? Điều này làm sao có thể?”.
Linh Nguyệt hoa dung thất sắc kinh hô.
“Không sai, đúng là có Phong Hầu cảnh, hắn đang khóa chặt lão phu”.
Nguyệt lão gật đầu.
Suy nghĩ một chút thì nói thêm.
“Đối phương hẳn không phải Yêu tộc, bất quá hắn không nguyện ý hiện thân, lại âm thầm khóa chặt lão phu khí tức, ta một khi động hắn cũng sẽ động”.
“Nguyên lão, ý của ngài hắn là Yêu Nhân?”.
Linh Nguyệt ánh mắt biến hóa, thấp giọng nói khẽ.
Nguyệt lão gật đầu.
“Lão phu xuất thủ cũng không có gì, bất quá kể từ đó sẽ là Phong Hầu cảnh cuộc chiến, đối phương tu vi hẳn là chỉ có Phong Hầu cảnh sáu tầng tả hữu, thật động thủ ta cũng không sợ, thế nhưng Thiên Lang thành e là sẽ gặp tai ương”.
— QUẢNG CÁO —
Linh Nguyệt âm thầm cắn răng, ánh mắt nhìn về phìa Phượng phu nhân, người sau cũng không đợi nàng nói đã liền lắc đầu.
“Tiểu thư mới là quan trọng, Yêu Nhân kia một khi cùng Nguyệt lão đánh lên thì sẽ không có người bảo hộ ngươi, quay về ta cũng không tiện bàn giao với phụ nhân ngươi”.
“Không lẽ chúng ta cứ đứng nhìn đém Hung thú,