Ninh Tiểu Xuyên ở trong mắt Ngự Thiến Thiến, cũng chỉ là một thiên tài tương đối đặc thù mà thôi, mà Kim Bằng vương phủ, không thiếu nhất chính là thiên tài.
...
Ninh Tiểu Xuyên tung người nhảy lên bức tường Hầu Phủ cao vút, rơi xuống đất. Trở về Kiếm Các Hầu Phủ mà không kinh động bất kỳ kẻ nào trong Hầu Phủ.
Ninh Tiểu Xuyên vốn định trực tiếp bỏ đi, không bao giờ quay về Kiếm Các Hầu Phủ nữa, chạy khỏi nơi thị phi đó, dù sao thì hắn cũng không có nhiều lòng trung thành lắm với Kiếm Các Hầu Phủ.
Thế nhưng, một khi hắn đào tẩu, ngược lại sẽ đả thảo kinh xà, với thế lực to lớn của Kiếm Các Hầu Phủ, nếu thật sự muốn đối phó với hắn, cho dù hắn chạy trốn tới chân trời góc biển, cũng chỉ có con đường chết.
Ninh Tiểu Xuyên bình ổn tâm tình, cuối cùng quyết định quay trở về Kiếm Các Hầu Phủ, tiếp tục giả làm một kẻ bệnh lao.
Bây giờ đã là giữa trưa, Ninh Hinh Nhi vẫn đang ở Diễn Võ Trường tu luyện, lúc trở về thì trên mặt ướt đẫm mồ hôi, toàn thân ướt sũng, nói:
- Ca, tại sao đầu huynh cũng đổ đầy mồ hôi thế? Huynh vừa từ đâu trở về?
Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên là từ Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng trở về, không ngờ lại vừa vặn gặp Ninh Hinh Nhi ở đây, liền đưa tay lên trán vuốt mồ hôi một phen, thở hổn hển nói:
- Vừa chạy quanh một vòng… phù… phù… Mệt quá… mệt quá.
Ninh Tiểu Xuyên lấy tay chống vách tường, không ngừng th ở dốc, giả vờ suy yếu, giống như thở ít một hơi là sẽ tắt thở.
Ninh Hinh Nhi biết thân thể ca ca rất yếu, vội vàng đỡ lấy hắn, đưa tay vuốt nhẹ ngực hắn, cho đến khi Ninh Tiểu Xuyên thở đều mới nói:
- Ca, khá hơn chút nào không?
- Tốt hơn nhiều rồi, tốt hơn nhiều rồi, cảm ơn muội, Hinh nhi!
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Ninh Hinh Nhi một cái thật sâu, cảm thấy tiểu muội muội này thật sự quan tâm đ ến mình.
Ninh Tiểu Xuyên lấy ba trăm đồng tiền lớn từ trong người ra, đưa cho Ninh Hinh Nhi, nói:
- Đây là tiền của muội, ca ca giữ lời, vay tiền khẳng định sẽ trả.
- Đây là… Ca, huynh lấy tiền này ở đâu?
Ninh Hinh Nhi tò mò hỏi, cảm thấy không thể tin nổi, đôi mắt chớp chờp nhìn Ninh Tiểu Xuyên.
Nàng sớm đã cho rằng Ninh Tiểu Xuyên đã tiêu sạch tiền trong thanh lâu.
Lúc trước Ninh Tiểu Xuyên đã nghĩ ra rất nhiều lý do, liền bịa một câu chuyện, nói:
- Hai ngày trước không phải ta mượn muội ba vạn đồng tiền nhỏ sao, ta lấy 10 đồng tiền nhỏ trong đó ra mua một vạn tờ giấy.
- Ca, huynh mua nhiều giấy như vậy, chẳng lẽ muốn thay người khác viết thư kiếm tiền?
Ninh Hinh Nhi tò mò hỏi.
- Viết thư chỉ có thể kiếm đồng tiền nhỏ, không kiếm được đồng tiền lớn.
Ninh Tiểu Xuyên lại nói:
- Ta lại lấy 100 đồng tiền nhỏ, nhờ người khác viết một vạn chữ số trên một vạn tờ giấy. Sau đó ta liền đem một vạn tờ giấy này gửi bán ở cửa hàng bên đường, mỗi một tờ bán… 20 đồng tiền nhỏ.
- Một tờ giấy viết một vạn chữ số có thể bán được 20 đồng tiền nhỏ?
Ninh Hinh Nhi cắn môi, khẽ lắc đầu, tỏ vẻ không tin.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Quả thật có rất nhiều người mua, hơn nữa cuối cùng còn tranh nhau mua.
Ninh Hinh Nhi lại càng giật mình hơn, nói:
- Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, ca, huynh nói cho ta biết đi mà!
Ninh Tiểu Xuyên cười nói:
- Bởi vì ta nói với bọn họ, chỉ cần người nào mua được tờ giấy có viết số “một” hoặc “một vạn”, đều sẽ nhận được một vạn đồng tiền nhỏ. Lúc người rút được tờ viết số “một” nhận được một bao tiền lớn từ chỗ ta, những người còn lại đều giống như phát điên, ào ào đổ xô mua, tranh nhau mua. Muội nghĩ xem, bỏ ra 20 đồng tiền nhỏ là có thể kiếm về một vạn đồng tiền nhỏ, việc này hấp dẫn như thế nào chứ?
- Như vậy… Như vậy cũng có thể kiếm tiền sao?
Ninh Hinh Nhi nghẹn họng trân trối, cảm thấy đầu óc ca ca quả thật như thần.
- Tất nhiên… là có thể kiếm tiền rồi.
Ninh Tiểu Xuyên ban đầu cũng nghĩ tới phương pháp kiếm tiền này, thế nhưng đây là thế giới dùng võ vi tôn, thực lực vẫn là Vương đạo, tất cả những trò đó chỉ là tiểu xảo mà thôi. Hơn nữa, bây giờ hắn đã là Dưỡng Tâm Sư, muốn kiếm tiền thì rất dễ dàng, không cần thiết phải phiền toái như vậy.
Sau khi ăn cơm trưa xong, Ninh Tiểu Xuyên lại nhốt mình trong phòng, sau khi xác định Ninh Hinh Nhi đã đi tu luyện, mới lấy gói đồ chứa Huyền dược và Huyền thạch ra.
- Luyện chế một gốc Uẩn Huyết thảo nhất phẩm, đã k1ch thích Huyết khiếu truy đuổi Tâm khiếu, khiến tu vi của ta đột phá đến Huyền Khí tầng thứ sáu. Bây giờ ta lại luyện chế một gốc Uẩn Huyết thảo nhị phẩm thử xem, không biết có thể tăng tu vi hay không?
Ninh Tiểu Xuyên luyện chế gốc Uẩn Huyết thảo nhị phẩm thành ba giọt Uẩn Huyết dịch, mỗi một giọt Uẩn Huyết dịch đều tản mát ra hồng quang nhàn nhạt, giống như huyết dịch vậy.
- Ầm...
Đột nhiên, Ma kiếm trong Huyết khiếu chợt phát ra một luồng huyết quang nhàn nhạt, không ngờ lại muốn cướp lấy ba giọt Uẩn Huyết dịch trong Tâm khiếu.
Huyết khiếu và Tâm khiếu lại truy đuổi nhau, hóa thành một cái đồ án Thái Cực đỏ trắng.
Lúc này, Ninh Tiểu Xuyên lập tức chú tâm quan sát, phát hiện lúc Huyết khiếu và Tâm khiếu truy đuổi, một tia Võ Nguyên khí nhàn nhạt trong máu sẽ bị “đồ án Thái Cực” hấp thu, sau đó hóa thành càng nhiều Huyền Khí Võ Đạo hơn, dung nhập vào Võ Đạo Tâm Cung.
Lúc Huyết khiếu và Tâm khiếu bình ổn lại, quả nhiên ba giọt Uẩn Huyết dịch trong Dưỡng Tâm đỉnh lại biến mất, đã bị Ma kiếm hấp thu.
Hơn nữa, bên trong Ma kiếm lại tràn ra một luồng lực lượng đặc thù, trở về trong khí huyết của Ninh Tiểu Xuyên, khiến phẩm cấp khí huyết của Ninh Tiểu Xuyên lại tăng lên mạnh mẽ.
Tu vi của Ninh Tiểu Xuyên lại tăng lên.
- Ta hiểu rồi, tất cả là nhờ thanh Ma kiếm này. Ma kiếm rất thích phệ huyết, một khi ta luyện chế ra Uẩn Huyết dịch, sẽ k1ch thích nó, điên cuồng đánh cướp Tâm khiếu, cướp lấy Uẩn Huyết dịch. Mà trong quá trình Huyết khiếu và Tâm khiếu truy đuổi, sẽ kích phát ra Võ Nguyên khí tiềm tàng trong máu của ta, khiến tu vi của ta đột nhiên tăng mạnh. Võ Nguyên khí này hẳn là lực lượng mà lão Hầu gia của Kiếm Các Hầu Phủ để lại trong cơ thể ta.
- Ta hiểu rồi, tất cả là nhờ thanh Ma kiếm này. Ma kiếm rất thích phệ huyết, một khi ta luyện chế