Vượt qua chướng khí mù mịt, cũng gian nan khổ sở chống lại đàn Huyết Sắt tập kích, chúng nữ cùng nhóm người Vũ Hồ liền đi sâu vào trong U Ám Thiên Sơn.
Bên trong này hoàn cảnh vô cùng khác biệt bên ngoài, linh khí tỏa ra nồng đậm, so sánh bên ngoài phải gấp hơn mấy lần.
Linh thảo diệu dược đều có đủ, nhưng hầu hết đều bị đào đi bởi nhóm người đến trước, đảo mắt nhìn xung quanh có thể thấy tốp ba tụm bảy cúi đầu lần mò tìm kiếm dược liệu.
" Đám người này quá tham lam… Ngay cả linh dược mới nhô lên cũng nhổ đi.”
Vũ Điệp bản tính vốn yêu thương hoa cỏ, nhìn thấy khung cảnh vốn tươi tốt bị đám người này phá tan tành liền vô cùng tức giận.
Cổ Xuân Vân cũng đồng dạng tương tự gật đầu, nàng vốn là mộc hệ linh căn, tương đối mẫn cảm với dược thảo, trông vậy cũng khiến cho nàng khó chịu.
Dạ Khinh Ưu lại lười quản, tiếp tục đi tiếp, mà Vũ Điệp biết chuyện Sinh Mệnh Chi Thủy quan trọng, cũng kiềm nén bực tức đi tiếp.
Vừa vào được một đoạn thì mặt đất run lên, phía mặt đất nứt thành từng mảng vỡ, có thứ gì đang trồi sụp lên…
Đó là một con Thổ U Giác, ngũ cấp yêu thú, tu vi tương đương Thiên Huyền của nhân tộc.
Toàn thân Thổ U Giác bao bọc bởi lớp kim giáp cứng rắn, tứ chi giương ra móng vuốt bén nhọn, chiều cao hơn mười trượng, thái độ dữ dằn nhìn đám nhân loại dám chui vào địa bàn của mình gây sự.
" Tưởng gì… Hóa ra chỉ là một con Thổ U Giác.
"
Đã có tu sĩ bắt đầu khinh thường, dù sao Thổ U Giác tuy lợi hại nhưng ở đây nhiều người như vậy, còn sợ một con yêu thú ngũ giai sao.
Nhưng lời gã vừa dứt thì mặt đất càng rung chuyển dữ dội, bất ngờ hơn chục con Thổ U Giác đồng loạt xuất hiện, có con còn to lớn hơn cả con trước.
Còn chưa kịp để đám người nhận thức thì đã có vài đạo sĩ bị đè chết, hay bị xé thành từng mảnh nhỏ.
Lúc này đám người mới hoàn toàn tỉnh ngộ, lập tức đề phòng giao chiến cùng đàn Thổ U Giác.
Nhưng đám Thổ U Giác này còn hung hãn hơn cả bình thường, vốn tính cách chúng nó không thích gây sự nhưng lần này chủ động tàn sát nhân loại, quả nhiên là chuyện lạ.
" Thay đổi tâm tính, thúc đẩy huyết mạch yêu ma, chẳng lẽ Nghịch Chuyển Càn Khôn thật sự xuất thế… "
Lục Kiều Vân ánh mắt ngưng trọng ghé lại nhìn, sau một lúc liền mau chóng rời đi, tránh xa vùng hoảng loạn.
Nhưng dường như toàn bộ yêu thú trong này như bị điên, hung tính bành trướng gia tăng, tàn sát nhân loại...
Dù có hỗn loạn hơn nữa thì đối với nhóm người Dạ Khinh Ưu vẫn bình an vô sự, hắn không hề ra tay, tất cả là Lam Thanh Y nhẹ nhàng giải quyết hết, còn đâu là để chúng nữ tự rèn luyện…
Mà Vũ Diệp lúc này vẻ ngoài luân phiên biến chuyển, lúc nhút nhát thiện lành, lúc vũ mị hiếu sát.
Cứ như hai linh hồn trong một cơ thể, quả thật vậy, chỉ thấy trong tiềm thức của nàng trao đổi.
" Tỷ tỷ, Nghịch Đảo Càn Khôn quả nhiên xuất thế… "
" Muội muội, nắm bắt thời cơ… không để ai đoạt lấy.
"
Giọng nói kia có phần ướt át, mê mị như câu hồn đoạt phách, hoàn toàn trái ngược giọng nói sủng ngọt, nhẹ nhàng của Vũ Diệp.
Nghe được tỷ tỷ phân phó, Vũ Điệp nhìn một chút tộc nhân, cắn răng liền rời đi, chạy nhanh về phía đỉnh Thiên Sơn.
Hiện không có ai chú ý nàng, ngoại trừ Dạ Khinh Ưu đang nhàm chán đứng ở đó, thấy nàng rời đi cũng không hề có ý tứ ngăn cản, chỉ cười nhạt.
Cho đến khi chiến đấu kết thúc, đoàn người mới thở ra, cũng may không có ai tử thương cả, phải nói nhóm người Vũ Hồ còn phải đa tạ đám nữ tử bên cạnh Dạ Khinh Ưu.
Còn về Dạ Khinh Ưu trước đến giờ chỉ đứng chơi, Vũ Hồ cũng không để ý, đối với nàng mà nói có thể Dạ Khinh Ưu là người lợi hại nhất ở đây.
" Vũ Điệp đâu rồi? "
Vũ Nho, một nam tử trong nhóm Vũ Hồ kêu lên, hắn ái mộ Vũ Điệp từ lâu, nên nàng vừa biến mất, hắn liền chú ý.
Lúc này mọi người mới để ý đến sự biến mất của Vũ Điệp, đặc biệt Vũ Hồ vô cùng hoảng sợ, mắt nhìn xung quanh.
" Muội ấy từ khi nào mà biến mất… Mau, đi tìm muội ấy.
"
Có thể thấy Vũ Hồ rất quan tâm đến Vũ Điệp, có thể là vì tình cảm quan tâm hay địa vị của Vũ Điệp, điều này Dạ Khinh Ưu không hề quan tâm đến.
Sau một lúc tìm kiếm, một tộc nhân Hoa Hoa Thiên Tộc liền tức tốc quay về, nghiêm túc đối với Vũ Hồ.
" Đội trưởng, phát hiện ra vị trí của Sinh Mệnh Chi Thủy...!"
" Ở nơi nào? "
Vũ Hồ kích động hỏi, người kia không chút chậm trễ liền dẫn đường, Vũ Hồ chần chừ nhìn