Bộ dáng lúc này của Vũ Điệp phải nhu mì hơn nhiều, ngoan ngoãn nâng cao bờ mông cho long đầu dữ dội phá động mà vào.
Mái tóc dài như bay trong gió, vài sợi tóc rối dính tại trên má bởi mồ hôi, cặp ngực đào rung lắc đánh qua đánh lại đẹp mắt.
Cặp mông trắng chìa ra trước mắt, bóng loáng căng mịn va đập cùng bờ eo của nam tử liên tiếp tạo dâm thanh.
“ Ưm… Ư… Sướng quá… ”
“ Gọi phu quân… ”
Dạ Khinh Ưu gồng mình cày cấy trên thân thể thiếu nữ, ánh mắt thủy chung nhìn thân thể non mềm không một tì vết, cái âm động đầy nước cứ nuốt chặt thằng nhỏ của hắn bên trong.
Vũ Điệp đã thấy bên tai bùng bùng, chỉ biết đến thỏa mãn ham muốn hiện tại, cũng không còn rõ hiện tại là muội muội hay là tỷ tỷ, yêu kiều đáp trả.
“ Ư… Phu quân tốt… Chọc thật tốt, muốn chết… Quá sướng, mau đâm mạnh lên… Chiếm lấy thiếp đi… ”
Dạ Khinh Ưu phấn khích vỗ mông nàng, tay bắt lấy một bên chân Vũ Điệp giắt trên vai, để thiếu nữ ngã nửa người, hai tay chống cột giữ thăng bằng, huyệt dâm banh rộng cho hắn nhìn thấy nhục côn ra vào.
Vũ Điệp có thể cảm nhận được ánh mắt nóng rực của nam nhân, đầu óc hỗn loạn một mảnh, xấu hổ lại kích thích, đùi đẹp hiện ra trước mắt tuyệt hảo không gì sánh được.
Nhục côn dữ dằn ra vào đánh cho thể xác thiếu nữ run rẩy, dâm thủy phun ra, đạt đến cao trào, âm tinh bùng nổ lần nữa chảy ra ngoài.
“ Ưm… Thiếp muốn ra… Phu quân tốt… Hảo sướng… ”
Vũ Điệp phun trào một lần, hạ thân phun triều bắn ra thủy dịch như mưa dính lên mặt Dạ Khinh Ưu, hắn kinh ngạc nhìn tình cảnh trước mắt, vừa phấn khích vui mừng, ôm lấy thân thể mềm mại thiếu nữ vào lòng.
“ Phu quân tốt… Hôn thiếp… ”
Vũ Điệp ánh mắt ngập nước, xuân thủy lan tràn, kiều oanh giọng nói như kiều thê làm nũng, Dạ Khinh Ưu cúi đầu cùng nàng hôn môi.
Hai tay hắn bế xốc nàng trên tay, dương vật vẫn liên tục va đập vào trong âm đạo, đem nước nôi chảy đầy bẹn đùi thiếu nữ.
Dạ Khinh Ưu đem thân thể Vũ Diệp ngã ra đất, chỉ để điểm tựa lưng, hai cặp chân dài của nàng nâng cao, để cho hắn đóng cọc ra vào.
Thiếu nữ xuân quang hiển lộ, đạt đến cực khoái nhân sinh, đã ra nhiều lần như vậy nhưng càng khiến nàng thêm mẫn cảm, môi đào hé mở phun ra lưỡi ngọt.
“ Ưm… Phu quân muốn thao chết thiếp… Muốn sướng chết rồi… Cho thiếp đi… Cho thiếp long dịch quý giá của chàng… bắn ngập trong thiếp… ”
Dạ Khinh Ưu nóng máu, hất mạnh hông, nhấp liên tục làm thiếu nữ huyệt nhỏ tiết thân thêm lần nữa.
Hắn gồng mình nhả đạn vào trong người nàng, tử cung vốn hẹp giờ trở nên bành trướng, cất chứa hàng tỷ tinh binh trong đó.
“Si Tâm Quyết” cũng vận chuyển, cắt đứt tình duyên với khí vận chi chủ, đem nữ tử hoàn toàn giải phóng.
Thỏa mãn qua đi, cả hai thân thể trần trụi nằm trên đất dính lấy nhau, cũng không biết hai người đã mây mưa bao lâu, chỉ biết tế đàn nơi nơi đều có vết tích hoan ái của hai người.
Nếu thần bí nhân kia mà biết chỗ linh thiêng của gã bị hai người đem thành nơi giao hoan thì không biết sẽ biểu lộ gì.
Vũ Điệp sau khi tỉnh táo lại, mới nhận thức rõ mọi chuyện, nàng hai má ửng hồng chôn sâu vào trong lòng ngực nam nhân, không dám ngẩng đầu.
Dạ Khinh Ưu cũng tỉnh táo hoàn toàn, ôm lấy thân thể mềm mại trong ngực.
“ Nàng là tỷ tỷ hay muội muội… ”
“ A… Chàng biết? ”
Vũ Điệp kêu lên, ngước nhìn hắn, vẻ mặt khó tin, Dạ Khinh Ưu khẽ cười, bàn tay bóp lấy ngực thiếu nữ làm nàng kêu lên liếc nhìn hắn trách móc, hắn trở nên nghiêm túc rồi nói.
“ Nàng chính là Song Sinh Linh Hồn phải không… Ta cảm giác linh hồn của nàng rất mạnh.
”
“ Ân, Hoa Hoa Thiên Tộc có một đặc tính rất đặc thù chính là “Song Sinh Linh Hồn” nhưng đòi hỏi mức độ tương thích kỳ biệt… Cũng do thiếp và tỷ tỷ từ nhỏ lớn lên, thấu hiểu nhau rất rõ, cho nên có thể dung hợp linh hồn.
”
Dạ Khinh Ưu gật gù, quả nhiên bản thân phán đoán không sai.
Vũ Điệp ngay cả bí mật tối cường nhất cũng nói ra, xem ra nàng đã hoàn toàn chấp nhận hắn.
Chỉ là không biết nửa linh hồn còn lại như thế nào.
Vũ Điệp cảm nhận hương khí của nam tử, người nàng gọi là phu thân, theo bản năng thâm tình chôn trong ngực hắn, thủ thỉ.
“Thiếp chính là linh hồn chủ thể… Còn bên trong là tỷ tỷ của thiếp.”
“Xem ra tỷ tỷ của nàng không chấp nhận ta.”
Dạ Khinh Ưu