Mất cả mấy ngày đại chiến, Dạ Khinh Ưu mới tạm thỏa mãn buông tha, ôm lấy ngọc thể của Hàm Sương.
Nữ nhân thân thể trắng mềm, màu da như tuyết đông, tưởng chừng như lạnh lẽo nhưng thật ra mềm mại càng ôm càng có cảm giác.
" Ưm… "
Hàm Sương mệt mỏi mở mắt, cơ thể dù đã đạt đến Thiên Huyền cảnh nhưng không cách nào đủ sức chống chọi lại hùng dũng của nam tử.
Dạ Khinh Ưu vẫn luôn chú ý, nhìn thấy nàng tỉnh lại, nhẹ nhàng vén tóc mai vươn trên mặt, khẽ cười.
" Nàng có nằm mộng thấy ta hay không… "
" Ân, thiếp không ngờ chính là nhìn thấy tình kiếp của chúng ta kiếp trước… "
Hàm Sương lời nói phát ra làm Dạ Khinh Ưu khẽ run, hắn còn không tin, không ngờ ngoài hai kiếp trước kia, còn có thêm một kiếp nữa, trong chốc lát hắn khó có thể chấp nhận sự thật như vậy.
Hiện tại thân thể Hàm Sương mềm mại không mảnh vải, bộ ngực lớn cọ sát ngực trần nam tử làm hắn khí huyết cuộn trào, vội vàng đè ép lại.
Nữ tử dường như vô tình, hai tay vòng qua ôm chặt lấy tấm lưng hắn nói.
" Dạ lang, không ngờ kiếp trước chúng ta lại có một đoạn tình cảm… Dù chàng kiếp trước rất hoa tâm, nhưng không sao, thiếp không hối hận.
"
" Ách… "
Dạ Khinh Ưu giật giật khóe môi, đây là lần thứ hai hắn bị nói như vậy, xem ra quả thật kiếp trước của hắn phong lưu có thừa rồi.
Xem vẻ thâm tình của nàng xem ra kiếp trước tình trường của hắn phải vượt xa vạn dặm rồi.
" Kể nghe chút đi? "
Dạ Khinh Ưu tùy tiện hỏi, Hàm Sương lắc đầu lại không muốn nói, vẻ mặt càng có điểm đỏ, xem ra có phần xấu hổ không muốn nói.
Dạ Khinh Ưu cũng không ép buộc, cả hai mặc lại y phục, đứng dậy rời giường.
Tính theo suy nghĩ của Dạ Khinh Ưu hiện giờ, hắn sẽ hảo hảo tra khảo hai nữ nhân Thượng Quan Vân Ngọc và Cung Nguyệt Kha.
Nếu theo đúng như hắn nghĩ, thì kiếp trước của hai nàng đều là nữ nhân của hắn, kiếp này không ngờ lại biến thành nữ nhân của kẻ địch bản thân.
Mặc dù nói kiếp này và kiếp trước khác nhau, nhưng là một nam nhân, hắn hoàn toàn cảm thấy khó chịu.
Đặc biệt hận ý kẻ nào dùng cách này trêu đùa trên đầu hắn, nếu biết được hắn sẽ cho tên đó sống còn kinh khủng hơn cả chết gấp ngàn lần.
Tuy nhiên, Dạ Khinh Ưu còn chưa kịp thực hiện tra khảo thì đã bị chúng nữ oanh oanh yến yến vây lại, tuy nói hiện tại số lượng cũng không tính là nhiều, nhưng tuyệt đối không phải là ít.
Nghĩ đến thời gian này ít khi đụng vào các nàng, có thể khiến cho tâm tư thiếu nữ bị đả kích, trong lòng hắn cũng không an tâm.
Tuy nhiên nghĩ thì nghĩ vậy, khi thị tẩm thì chính hắn cũng dần thấy chịu không nổi, ôn nhu hương diễm khiến nam nữ nào cũng phải đỏ mắt ghen tị, nhưng tốn khí lực và dương nguyên thật nhiều.
Dù nói tu vi của hắn siêu thoát thân thể phàm tục rồi, nhưng chuyện nam nữ thì không cách nào áp chế được, xem ra một trong lục dục ngay cả khi đạt được đại đạo cũng khó tránh.
Lần đầu tiến hành Nhất Long Đa Phụng, một mình Dạ Khinh Ưu tại một chiếc giường lớn chiến liền chục mỹ nữ.
Sau khi làm các nàng điên đảo cùng nhau nằm sấp trên giường, cả phòng dâm khí mấy chốc bị hắn xóa sạch, cẩn thận nhìn lại rồi bước ra khỏi phòng, cũng hơn cả tháng không nghỉ xuân sắc một trận lâu như vậy, hắn suýt chút quên luôn mục tiêu chính.
Nghĩ đến bản thân còn sắp phải phục thị hai nữ tử xa lạ, Dạ Khinh Ưu đột nhiên lại thấy đau nhức chỗ nào đó.
Tuy nhiên tinh lực của hắn dư thừa, dù cả đời không ngừng nghỉ cũng không có vấn đề, chỉ là làm ít thì vui sướng, làm nhiều thì sẽ dần thấy mất hứng thú.
Thượng Quan Vân Ngọc và Cung Nguyệt Kha đều bị nhốt vào trong một phòng riêng, dù có thể tự do di chuyển nhưng hoàn toàn bị phong bế đạo lực.
Dạ Khinh Ưu bước vào gây ra hai nàng chú ý, khi nhìn thấy hắn vẻ mặt trở nên ác liệt.
Dạ Khinh Ưu không chú ý ánh mắt như muốn giết người của hai nàng, đi đến kéo đến một cái ghế ngồi xuống, hai chân bắt chéo, tỏ ra thản nhiên, để ý nhìn hai nàng nhẹ cười.
" Hai ngươi là nữ tử của tên nam tử kia? "
" Phải hay không thì liên quan tới ngươi sao… "
Cung Nguyệt Kha vẻ mặt ác liệt, ánh mắt có phần hung tàn, Thượng Quan Vân Ngọc thì trực tiếp ngó lơ không thèm để ý đến hắn.
Dạ Khinh Ưu không thèm để ý hai nữ nghĩ gì, tay nâng niu tách trà trên tay không uống một ngụm, chợt bàn tay bóp nát, nét mặt từ vui tươi trở nên sầm lạnh.
" Nếu là nữ nhân của hắn thì khó thoát, còn không phải thì ta sẽ thả hai ngươi ra… "
" Ngươi là đang có ý gì? "
Nghe hắn nói vậy, hai nữ cẩn thận dò xét, Dạ Khinh Ưu lắc đầu nhẹ nhàng nói.
" Chỉ cho hai ngươi cơ hội mà thôi, đối với ta mà nói, nữ tử thì ta không thiếu… Cho nên các ngươi cũng chỉ có giá trị tạm thời thôi, muốn nắm các ngươi ta có vô vàn