Thời gian một ngày, trong linh tuyền hiện ra hoàn cảnh xuân sắc vô bờ, hai đại mỹ nữ trần trụi chìm trong mặt nước, tẩy trôi từng chút dâm dịch dính trên thân thể.
Linh tuyền có tác dụng khôi phục thể lực cực tốt, chẳng mấy chốc cả hai nữ tử đã trở lại trạng thái bình thường, thậm chí so với trước còn sung sức hơn.
Nhưng Dạ Khinh Ưu không có ý định dành hết thời gian để làm tình, hắn sớm mặc lại y phục, chờ đợi hai nữ nhân tẩy rửa xong, liền đem cái linh tuyền này thu vào trong Dị Giới Châu.
Hắn nhổ luôn cả linh mạch bên dưới, khiến cho thoáng chốc vùng xung quanh trở thành bãi đất hoang tàn, bị đào xới kinh khủng.
Dạ Khinh Ưu thu xong linh tuyền, liền cùng hai nữ nhân bước tiếp.
Có cảm tưởng chiều dài cầu thang xa hàng vạn dặm, bước đi lên tầng tiếp theo cũng không phải dễ dàng, một phần cũng vì nơi này có áp chế đối với người đi vào, chỉ có thể dùng thể tu, trừ khi bước vào không gian dị biệt mới có thể bộc lộ hoàn toàn hết bản lĩnh.
Bên trong hàng vô số không gian dị điểm kết nối, làm cho Dạ Khinh Ưu trầm tư, hắn không hiểu làm thế nào tại nơi này có thể kết thông qua nhiều nơi như vậy.
Nghe nói trước kia Địa Đàng chỉ là những tầng không gian vô tận, tràn ngập linh khí, chủ yếu để nuôi trồng linh thảo dược liệu mà thôi.
Nhưng nay từng tầng không gian rối loạn, kết nối với nhau, tạo ra một mê cung phức tạp.
" Khinh Ưu, hình như ta cảm giác phía bên kia đang có gì thu hút ta… "
Cơ Ngọc Nữ sau khi cùng hắn chung đụng, quan hệ cũng tốt hơn nhiều, xưng hô cũng thân thiết hơn chút, Dạ Khinh Ưu nghe nàng nói nhìn qua một bên phương hướng.
Hiện tại, hắn đang ở bậc thang thứ tám mươi chín, phía đằng trước có vài lối đi riêng, tượng trưng cho các loại bí cảnh riêng biệt.
Mà Cơ Ngọc Nữ chỉ đúng là phương hướng một trong những lối đi đó, Dạ Khinh Ưu không hề từ chối, gật đầu dẫn hai nữ tử đi tới.
Vừa bước chân lên tầng thứ chín mươi, theo con đường Cơ Ngọc Nữ chỉ dẫn, bọn họ tiến nhập một khung cảnh hoa lệ.
Nơi này toàn bộ xung quanh đều bao phủ bởi linh hoa rực rỡ, ở trước mặt là một cánh đồng hoa bát ngát, từng luồng gió nhẹ, hương thơm dịu ngọt mê hoặc, như tiên cảnh trong tranh, mang đến cho người ta cảm giác ấm áp, hạnh phúc trào dâng.
" Thật đẹp… "
Lâm Di Ảnh trầm mê, ánh mắt lưu ly ngắm nhìn không rời mắt, ngửa cổ hít thở hương thơm nhẹ nhàng, làm cho người ta quên đi cuộc sống tranh đấu.
Dạ Khinh Ưu đồng dạng cũng cảm thấy kinh ngạc, hắn bước chân tiếp tục, nhìn xung quanh, toàn bộ đều là một màu sắc trắng tinh khôi, cánh hoa nhẹ bị gió thổi đi cuốn trong không trung nhìn giống như những con hồ điệp.
" Phía đằng trước… "
Cơ Ngọc Nữ sắc thái mê man tỉnh lại, bất chợt lồng ngực đập thình thịch, nàng chạy nhanh về phía trước.
Nơi đó, xuất hiện trong tầm mắt là một tông môn sừng sững đứng vững, trên ngọc thạch đặt ngay ngắn giữa lối, hiện ra dòng chữ Âm Hương Tông tinh túy như phượng múa hoa rơi, cũng là nói ngay trước mặt tông môn có tên như vậy, mà dựa vào hương sắc chứng tỏ nơi này chủ yếu đa phần là nữ tử xuất thân.
" Đi vào bên trong… "
Cơ Ngọc Nữ nhanh chóng đi vào bên trong cửa môn, cánh cổng rập rờn trắng tinh, được xây thành biểu tượng cánh hoa bạch khôi bên ngoài cánh đồng kia.
Hiện tại cánh cổng bung mở, lại không có ai đứng canh cổng.
Đi nhanh vào, lối đi vẫn tràn ngập bạch hoa, làm cho nơi này lúc nào cũng tràn ngập hương sắc, tuy nhiên càng vào trong thì một cảm giác bất an, đe dọa càng lan tỏa.
Dạ Khinh Ưu lướt nhanh vào, khi đi thêm một đoạn đã thấy trên đất vài cỗ thi thể của vài thiếu nữ nằm ngã trong vũng máu, làm cho bạch hoa thành màu huyết sắc.
Bên cạnh có rải rác vài cái xác kỳ lạ, những cái xác này như đám tro bụi màu đen, bốc cháy như than tro tùy thời tan biến, lại lan tỏa cảm giác tà ác tang thi.
Dạ Khinh Ưu nhíu mày, đây chỉ là cảm giác, cũng không phải chân chính tiếp xúc, hình như mấy cái xác này chỉ là hư ảo vậy.
Càng đi vào, hắn nghe thấy âm thanh giao phong dữ dội, bên trong nữ đệ tử Âm Hương Tông đang cùng một đám dị nhân giao chiến, đám dị nhân này cũng tương đồng những cái xác ngoài kia.
Chẳng qua bọn chúng mang đến cảm giác đe dọa chân chính, ngay cả Dạ Khinh Ưu cũng cảm thấy không dễ chịu.
" Không… không được… "
Cơ Ngọc Nữ đi đằng sau, nhìn thấy tràng cảnh trước mắt, toàn thân run lên, hai mắt tràn ngập bi lệ, liền lao tới, hướng ngay vị trí giao tranh của một tộc nhân dị tộc và nữ đệ tử Âm Hương Tông ra sức muốn ngăn cản dị tộc kia ra