Bên trong căn phòng nho nhã thanh lệ, có một vị mỹ lệ nữ tử đang yên lặng ngồi trên giường, dáng vẻ của nàng lúc này hết sức tú lệ động lòng người, có lẽ bởi mang theo thần sắc vui vẻ hòa ái, mà đặc biệt trên người mang theo một phong vị thành thục mê người, có mẫu tính cảm vị.
Nữ tử đúng là Thượng Lan Kỷ Linh, nàng bây giờ so với khi trước không khác, nhưng lại tạo ra cảm giác thu hút hơn xa trước kia.
Thượng Lan Kỷ Linh cẩn thận ngồi trên giường, bàn tay đặt tại trên bụng nhẹ nhàng vuốt ve không ngừng, mặc dù nhìn so với khi trước không mấy khác, nhưng chỉ cần cẩn thận thì có thể cảm nhận tia khí tức sinh mệnh mãnh liệt đang ở bên trong người nàng.
Người tu đạo so với người thường thì thời gian mang thai kéo dài hơn nhiều, thậm chí có thể tốn vài trăm năm thời gian, đều dựa vào thể chất và thiên phú của phụ mẫu.
" Không ngờ ta lại có thể làm mẫu thân, đời này cũng không còn gì luyến tiếc… "
Thượng Lan Kỷ Linh mân mê bụng không nỡ buông tay, nàng dĩ nhiên rõ người tu đạo cảnh giới càng cao thì có thể mang thai hài tử không dễ, đặc biệt Dạ Khinh Ưu có cảnh giới vượt xa người thường, càng khó khăn hơn gấp ngàn lần.
" Không biết là nam hài hay nữ hài… "
Nàng chợt lẩm bẩm, tựa hồ đối với chuyện này cũng rất quan tâm, dù sao thế giới này vẫn trọng thị nam nhân hơn.
Chẳng qua không để nàng suy nghĩ lâu hơn, từ bên cạnh vang lên giọng nói lãnh đạm của nam tử.
" Không quan hệ, chuyện như vậy không cần suy nghĩ… "
Nghe đến giọng nói quen thuộc, làm Thượng Lan Kỷ Linh vốn dĩ bình thường trầm ổn phải run lên, mau chóng ngước đầu lên nhìn.
Dạ Khinh Ưu mỉm cười, ôn nhu nhìn lấy nàng, hắn đi đến ngồi bên cạnh nàng, cẩn thận một chút cầm lấy cổ tay nàng kiểm tra lần nữa, mới an tâm buông lỏng.
" Dạ lang… "
Thượng Lan Kỷ Linh vừa nhìn thấy hắn, không hiểu sao hai mắt ngấn nước, lời nói cũng không ra.
Dạ Khinh Ưu ra hiệu nàng không cần nói, để cho nữ tử ngã vào trong lòng, thâm tình không một lời, cả hai tự hiểu lẫn nhau, lời nói cũng không mấy ý nghĩa nữa.
Tình tứ một hồi với Thượng Lan Kỷ Linh xong, hắn lại cẩn thận đề xuất và luyện phối một số loại đan dược để cho nàng phục dụng giúp hỗ trợ dưỡng thai.
Dù sao Thượng Lan Kỷ Linh từng luyện hóa qua Bạch Thi Thủy, loại Thiên Địa Dị Vật này chỉ sợ làm ảnh hưởng đến hài tử chưa ra đời.
Mà chúng nữ sau khi biết tin hắn quay về, liền ríu rít đến gặp, chẳng qua số lượng hình như so với lần trước ít hơn.
Quả thật bởi vì sự kiện Thiên Trung Hội xảy ra mà một số người đã rời khỏi Phi Nguyệt Đăng đi tham gia.
Nghe các nàng nói mới biết, hóa ra Thiên Trung Hội diễn ra cũng được một tháng, đã đi đến sơ thí vòng loại, mà mấy nữ cũng có người tham gia, đều lọt thẳng vào vòng trong.
Dĩ nhiên nếu không phải đột nhiên nghe tin hắn quay lại, thì mấy nàng đã đi cổ vũ tỷ muội thi đấu rồi.
Trong lúc này, tin tức Vũ Hồ truyền đến cũng làm chúng nữ giật mình, đặc biệt Vũ Điệp nét mặt trở nên u sầu hơn trước, tất nhiên bị tin tức kia đả kích.
Dạ Khinh Ưu có thể lờ mờ nhận thấy, nhân cách hiền lành của nàng dần thu liễm, dường như để cho cái linh hồn của vị tỷ tỷ sử dụng, lộ ra bộ dáng như mang thâm cừu đại hận.
" Họ Dạ, ta muốn quay trở lại Thiên Giới… "
Vũ Điệp mang theo vẻ không khách sáo tìm tới hắn nói, Dạ Khinh Ưu khẽ nhướng mày, dĩ nhiên biết trước mắt là một cái Vũ Điệp khác.
Nghe nàng muốn đi, hắn chỉ suy nghĩ trong chốc lát, liền từ chối.
" Ngươi đi là chết, ngươi thì có ra sao ta không quan tâm… Còn về phần Vũ Điệp thì ta không thích để nàng ấy mạo hiểm.
"
Dạ Khinh Ưu sau một hồi giao hảo, liền trực tiếp đem danh tính đối phương tra hỏi, để dễ xưng hô, biết trước mặt một Vũ Điệp mang dáng vẻ ngang ngược trái ngược với vẻ nhu thuận bình thường là Vũ Yên, cũng là tỷ tỷ cộng sinh linh hồn cùng Vũ Điệp.
Vũ Yên nghe thấy vậy, nhíu mày, dĩ nhiên bất mãn hắn không cho nàng rời đi.
" Ngươi là cái gì của ta? Đây là chuyện của Hoa Hoa Thiên Tộc, muội muội cũng là người của tộc, dĩ nhiên bọn ta đều có chung một cái ý nguyện.
"
" Đi cũng tốt… Nhưng trừ khi ngươi thắng bọn họ đi đã.
"
Dạ Khinh Ưu ngồi ngửa trên ghế, tay nhấp ngụm trà, liền hướng về tam nữ ma tộc bên cạnh mà nói.
Vũ Yên dĩ nhiên cảm nhận được Ma Khí trên người ba vị mỹ nữ kia, nét mặt liền trầm xuống, bản thân nàng đối với Ma Tộc có thành kiến rất cao.
Vũ Yên không nghĩ nhiều liền đồng ý, Lưu Chỉ Tình nghe vậy cười lạnh, không khách sáo lập tức cùng Vũ Yên giao đấu, kết quả Lưu