Đám nam học viên thì ánh mắt hiện ra vẻ si cuồng, còn nữ học viên Thủy Tâm Học Viện liền lập tức nhận ra là Linh Lung sư muội, đối với các nàng rất quen thuộc.
Tứ Trưởng Lão sắc mặt như đưa đám, dĩ nhiên hiểu rõ nha đầu này ý tứ chính là châm chọc câu nói trước đó của Chương Tử Liệt.
Ánh mắt lão nhìn lên cao, thật không ngờ Tam Sắc Lôi Kiếp thật sự đánh xuống, mà thần thức thăm dò lại không phát hiện ra điều gì khác thường khiến lão nhíu mày không hiểu.
" Lão đầu tử, đừng nghĩ nữa.
Kẻ họ Chương này ăn nói không chút thành thật, làm sao có thể thích hợp với tỷ tỷ của ta? "
Linh Lung phiêu nhiên nhẹ nhàng lướt đến bên cạnh Mạc Thủy Dao, lập tức ôm chầm lấy nàng, cười khúc khích nói.
" Mạc tỷ tỷ, tỷ xem… Tên họ Chương đó không phải là loại gì tốt, ngay cả ông trời cũng không ưng ý hắn.
Tỷ gả cho hắn ta thật là ủy khuất.
"
" Cảm ơn muội.
"
Mạc Thủy Dao khẽ cười, bàn tay đặt lên đầu Linh Lung khẽ xoa nhẹ, nàng dĩ nhiên hiểu đây chính là do tiểu sư muội này bày trò.
Trong lòng nàng hết sức cảm động, bình thường nhìn Linh Lung đối với nàng luôn có một bộ dáng nhí nhảnh của trẻ con nhưng hiện tại lại hết sức đáng tin cậy.
" Tiểu oa nhi, ngươi đừng tưởng sẽ qua mặt được lão phu.
Không biết nữ oa ngươi giở trò gì, mau mau dừng tay lại.
"
Tứ Trưởng Lão tức giận, trong lòng nóng như lửa đốt nhìn Chương Tử Liệt bị đánh cho đen thui cả mặt mũi, da thịt cháy khét bốc ra mùi thịt nướng, nhìn vô cùng thảm hại nhưng lão lại không dám tiến đến trợ giúp.
Bởi lẽ chính lão cũng sợ vào đó sẽ bị Lôi Kiếp làm cho liên lụy.
Linh Lung bĩu môi, không chút khách sáo trả lời.
" Lão già, sống chết của hắn thì liên quan gì đến ta.
Hắn chết càng tốt, hắn chết thì Mạc sư tỷ sẽ không cần phải gả cho hắn nữa.
"
" Ngươi… Giỏi lắm, muốn đắc tội với Thánh Địa sao? "
Gương mặt của Tứ Trưởng Lão nhăn nhúm hết sức khó coi, tức giận đến đỏ bừng cả mặt.
Lão chỉ vừa mới dứt lời, một tiếng hét thảm thiết liền vang lên, lão hoảng sợ quay đầu lại nhìn, đã thấy Pháp Bảo hộ thuẫn của Chương Tử Liệt bị đánh cho vỡ nát, lôi đình vạn thế đánh thẳng vào đầu, mái tóc của gã bị đốt cho trọc lóc, toàn thân y phục vỡ vụn không còn một mảnh vải, từ trên xuống dưới đen như than, nằm trên mặt đất co giật liên hồi.
" Hì hì, bộ dáng như vậy mà còn dám tự xưng là thiên tài.
"
Linh Lung che miệng cười khẽ, tỏ ra chán ghét nói, một chút cũng không muốn nhìn bộ dạng của Chương Tử Liệt.
Đám nữ tử xung quanh đều quay đầu đi, xấu hổ không dám nhìn.
Chương Tử Liệt thảm trạng quả thật không nỡ nhìn, da thịt đen như than, lông tóc bị đốt cho trụi lủi, đặc biệt là bên dưới tiểu dương căn dài một lóng tay làm cho đám nam nhân nhìn vào đều cảm thấy đối với bản thân vô cùng tự tin.
" Khốn kiếp… "
Tứ Trưởng Lão vẻ mặt liền xám như tro tàn, lập tức để người Chương Gia đem Chương Tử Liệt phục dụng đan dược khôi phục thương thế.
Lần này quả thật là khiến lão mất hết cả mặt mũi, cảm nhận ánh mắt chế giễu xung quanh của đám đông làm cho đám người Chương Gia đều không biết giấu mặt đi đâu.
Tứ Trưởng Lão ánh mắt chuyển sang nhìn Linh Lung, hận ý cực thịnh, dồn nén hết toàn bộ oán khí vào nàng.
" Tiểu oa nhi, tất cả là do ngươi bày trò.
Làm mất mặt người Thánh Địa, dùng mạng để đổi đi! "
Vừa dứt lời, bàn tay của lão đã tụ ra bạch quang chưởng pháp, như nhật nguyệt tế thiên, làm chói rọi vạn dặm xung quanh, ai ai cũng tránh không khỏi phải che mắt vì sợ bị ảnh hưởng.
Mạc Thủy Dao vậy mà không ngờ tới Tứ Trưởng Lão của Thánh Địa không màng chút nào danh phận của bản thân mà dám ra tay đối với hậu bối.
Mạc Thủy Dao cảm thấy hết sức bất bình, đem Linh Lung kéo ra phía sau nàng, tế ra viên Thủy Châu chặn trước người, ngăn cản thế công của Tứ Trưởng Lão.
" Tránh ra… Cho dù ngươi là nữ nhân của Chương tiểu tử, chống đối ta thì cũng chỉ có một kết quả mà thôi.
"
" Phi, ai mà thèm làm nữ nhân cho tên họ Chương đó… Hôn nhân của Mạc Thủy Dao ta sẽ tự do chính ta quyết định.
"
Mạc Thủy Dao so với khi trước đã không còn chút nào bận tâm về quyền thế của Thánh Địa, đặc biệt là khi Linh Lung đã vì nàng mà ra mặt đắc tội với đối phương, càng làm nàng kiên quyết hơn.
Hạnh phúc của nàng phải do chính nàng nắm lấy!
Đứng ở bên cạnh, Mạc Thu Hồng chứng kiến tất cả, nhận ra sự thay đổi trong lòng Mạc Thủy Dao, âm thầm cảm thấy vui mừng, nàng nhanh nhẹn bước ra đứng chắn trước mặt hai nữ, nói.
" Thủy Dao, yên tâm.
Sư phụ sẽ không để ai làm hại đến ngươi.
"
Mạc Thủy Dao ngơ ngác nhìn thân ảnh của sư phụ đứng chắn trước mặt nàng, hết sức cảm động.
Tứ Trưởng Lão thật không ngờ rằng ngay cả Mạc Thu Hồng cũng đứng ra chống lại hắn, hai mắt lão đỏ lên, điên cuồng gào thét.
" Mạc Viện Trưởng, ngươi như vậy là chống lại với cả Thánh Địa!! "
" Bản thân ta chỉ bảo vệ đệ tử của mình mà thôi.
"
Mạc Thu Hồng không mặn không nhạt trả lời, hết sức nghiêm túc nhìn lão, lần này Tứ Trưởng Lão không còn chút nào băn khoăn, hiển nhiên là đã bị chọc giận đến cực điểm.
Dùng chín phần lực lượng đè ép mà xuống, bạch quang thủ chưởng ở trên không thật sự nghiền nát mà tới.
" Đã như vậy thì Thủy Tâm Học Viện cũng nên đổi chủ rồi… chết đi.
"
" Nguyệt Quang Thánh Chưởng...!"
Một luồng cực quang mang theo thánh khiết lực lượng làm cho toàn bộ đoàn người trong đại sảnh hít thở không nổi, thậm chí còn có đệ tử bị khí thế của Tứ Trưởng Lão làm cho tan xác, dẫn đến tình cảnh toàn học viện hỗn loạn một mảng.
Mạc Thu Hồng nhìn thấy học viên của mình bị hại chết liền hết sức tức giận, cũng dùng toàn bộ bản lĩnh của mình tụ ra một chiếc Thủy Đỉnh giơ cao lơ lửng trước người.
" Thủy Tâm Đỉnh - Hải Cuồng… "
Vốn tưởng rằng kế tiếp sẽ là một màn thiên băng địa liệt, nào ngờ ngay sau đó liền hoàn toàn yên tĩnh, không có cảnh tượng các loại thủ đoạn của hai vị cường giả va chạm vào nhau, mà khí thế bức người của Tứ Trưởng Lão cũng biến mất vô tung.
Uy áp biến mất làm cho đám học viên thở ra một hơi, mở to mắt nhìn xem chuyện gì đang diễn ra.
Chỉ là vừa mới nhìn thấy tình huống tiếp theo đã khiến cho bọn họ mắt mở thật to.
Đứng giữa hai vị cường giả Thiên Tôn, một nam tử trẻ tuổi cầm