Ba tháng, thời gian này Dạ Khinh Ưu mua một trang viên khá rộng, tập trung 2 ngàn đứa trẻ mồ côi độ tuổi không quá 10, nam nữ đều lấy.
Hắn dựa vào công pháp "Vô Tâm Hỗn Phách Liệt" của bản thân mà suy diễn "Vạn Khai Diễn Tâm Pháp" cho 2 ngàn đứa trẻ này tu luyện, còn kết quá thế nào hoàn toàn phụ thuộc vào ngộ tính và tư chất của bọn chúng.
Mà nói về công pháp hắn tu luyện là "Vô Tâm Hỗn Phách Liệt", thiên hạ này ngoài hắn ra không ai có khả năng có thể tu luyện, đơn giản yêu cầu của nó quá hà khắc, đòi hỏi người tu luyện phải vô tình, vô dục, vô tham, vô si, đồng nghĩa không được có tình cảm với bất cứ người nào, vật nào, không được nảy sinh lòng tham vọng hay ham muốn cá nhân, giết người mà tâm phải lãnh, nếu nảy sinh tâm ma thì vô phương tiến tới đại đạo.
Chỉ cần nghe yêu cầu thì hơn chín phần người đã chọn bỏ cuộc, nhưng Dạ Khinh Ưu lại không giống vậy, từ khi sinh ra ý niệm duy nhất giúp hắn sinh tồn là không ngừng mạnh mẽ, mạnh hơn, mạnh hơn nữa, và thành người mạnh nhất.
Vì để tránh cho bản thân xao lãng vào việc khác, mà từ khi bắt đầu tu luyện "Vô Tâm Hỗn Phách Liệt", hắn tự gieo thanh kiếm bán thần khí vào trong cơ thể, gọi là "Huyết Tâm Kiếm" dựa vào hấp thu đạo tắc là chủ nhân thân thể lĩnh ngộ được mà có cơ hội chính thức bước vào hàng ngũ Thần binh.
Đi kèm là từng cơn đau đớn mà không ai có thể chịu được phát ra từ "Huyết Tâm Kiếm", cảnh giới càng cao sự đau đớn càng mãnh liệt, Dạ Khinh Ưu dùng chính sự đau đớn này làm bản thân quên đi tất cả mọi thứ, gì chuyên tâm vào tu luyện.
Điên cuồng hơn 500 năm cuối cùng thì hắn cũng vượt qua cảnh giới Thần Tôn cửu giai bước nửa bước vào cánh cửa thần vị chí cao vô thượng, vẫn còn thiếu một chút để hắn hoàn thành giai đoạn này, một chút này có thể nhỏ nhoi nhưng có thể suốt đời không thể vượt qua.
Nhưng Dạ Khinh Ưu lại biết rõ lý do vì sao hắn còn chưa đạt tới cảnh giới vô thượng, bởi vì nữ nhân kia, người đã nhặt hắn về, Đóa Thiên Di.
Dù nàng có thể xem như là trưởng bối của Dạ Khinh Ưu, không khác mấy là dưỡng mẫu, là sư phụ nhưng Đóa Thiên Di lại dành cho hắn tình cảm rất khác biệt, lúc đầu hắn ngu ngơ còn không hiểu, nhưng lúc này lấy lại phần tỉnh táo sáng suốt của kiếp trước, hắn đã hiểu nữ nhân kia lại yêu hắn rất sâu đậm, chính là cái tình cảm nam nữ đấy.
Nàng đưa hắn luyện "Si Tâm Quyết" đã nói giúp hắn nhanh chóng tăng cường tu vi, quả thật không sai nhưng không biết tại sao cả nàng cũng phải luyện.
Thậm chí nàng còn khỏa thân cùng hắn, làm một cái hoạt động mới lạ so với hắn, để thứ của hắn tiến vào người nàng.
Đêm đó là lần đầu tiên của cả hai người, dù nàng là xử nữ nhưng cũng là người cưỡng gian hắn.
Kể từ đó chỉ cần không thấy hắn tu luyện là nàng kéo hắn vào phòng làm hoạt động nhân sinh, quả thật tu vi hắn có tăng tiến nên hắn cũng ngoan ngoãn phối hợp, mà không nhận ra ánh mắt nữ nhân nhìn hắn càng hiện rõ sự điên cuồng mê loạn tăng qua từng lần quan hệ.
Phải sau này khi hắn vượt qua cảnh giới Thần Tôn, thông qua tìm hiểu mới biết, cái loại công pháp "Si Tâm Quyết" là do một đôi tình lữ đạo tổ sáng chế ra, dùng để gắn bó tình cảm phu thê, thông qua từng lần quan hệ thể xác mà tình cảm cả đôi bên càng ngày càng mãnh liệt, ngoài đạo lữ của mình ra sẽ không còn sinh ra hứng thú với bất cứ người nào nữa dù cho có là phụ mẫu.
Nói đơn giản là yêu đạo lữ của mình đến điên cuồng, vì người mình yêu sống chết không từ.
Đóa Thiên Di nuôi Dạ Khinh Ưu từ nhỏ tình cảm từ từ lớn dần, lại nảy sinh cảm giác nam nữ, tu luyện "Si Tâm Quyết" qua từng ngày càng yêu hắn sâu đậm, đến 500 năm không ngừng, vạn vạn năm sau vẫn vậy.
Còn về Dạ Khinh Ưu đối với nàng ra sao, thật ra thì không hề có chút cảm giác, ngoại trừ nhu cầu tính dục càng ngày càng mạnh, "Vô Tâm Hỗn Phách Liệt" khiến tâm hắn vô tình nên "Si Tâm Quyết" không làm hắn yêu đối tượng song tu cùng, thay vào đó là dục vọng càng mạnh.
Có lẽ đây là tác dụng phụ của "Si Tâm Quyết", biến một kẻ vốn vô tình như Dạ Khinh Ưu thành một cái Dâm Ma, chỉ sợ đôi đạo lữ sáng tạo ra "Si Tâm Quyết" sẽ tức ói máu khi biết công pháp của mình trở thành một công pháp hạ lưu như vậy.
Dù sao thì "Si Tâm Quyết" cũng không phải là công pháp gì quá lợi hại, nhưng cũng có thể xếp vào hàng Thiên giai, sức tác động của nó đến Dạ Khinh Ưu còn chưa nhiều nhưng khi hắn lấy lại một đoạn ký ức thì cái "dục" kia ngày càng mạnh mẽ, ép buộc hắn tìm kiếm nữ nhân.
Hắn có thể tạm thời đè ép nó nhưng cũng không thể loại bỏ, dạng như thứ này là một loại tâm ma quấy phá, cũng là thử thách giúp hắn có thể loại bỏ tầng ngăn cách cuối cùng, loại bỏ bình chướng.
Cách để loại bỏ tác hiệu của "Si Tâm Quyết" đơn giản nhất là yêu sâu đậm một người, nhưng hắn tu là vô tình đạo, yêu ai đó với hắn thì khó khăn quá, cách đơn giản hơn là để nữ nhân yêu hắn sâu đậm.
Dù nói Đóa Thiên Di là một ví dụ nhưng vẫn còn chưa đủ vì nàng yêu hắn thật quá dữ dội, nói trắng ra thì là hắn yêu nàng chưa đủ, vì thế cần phải tìm cách cân bằng tình ái đôi bên, mà hắn thì không được, chỉ có cách tìm từ nữ nhân khác.
Mà đó chỉ là suy nghĩ của riêng hắn, cách hắn muốn làm hơn là tìm "Ngũ Hành thần vật" đứng đầu trong Dị Nguyên Bảng hình thành "Giới" riêng của chính hắn, đột phá tới vô thượng.
Chỉ là ngay cả tên của "Ngũ Hành thần vật" còn không rõ ràng thì bảo hắn kiếm kiểu gì, hắn chỉ biết bắt đầu bằng cách dựa vào hào quang của "Thiên Mệnh Chi Chủ" mà thôi.
-----------------
Thông qua quan sát của Dạ Khinh Ưu trong 3 tháng, có thể xem như biết được thiên phú cùng bản lĩnh của từng đứa trẻ, hắn nhanh chóng phân loại ra được 500 đứa trẻ có thiên phú tốt nhất trao cho chủng loại công pháp khác nhau, sau đó hắn mở ra "Thiên Không Giới Vực" tu luyện ở trong này một năm bằng với thời gian 1 ngày bên ngoài.
Trong vực có rất nhiều yêu thú cùng dược thảo, nếu muốn tu luyện thì điều kiện tốt hơn gấp trăm lần ở giới diện trung đẳng này.
Thời gian ở "Thiên Không Giới Vực" tu luyện 1 năm thì đều sống, luyện tập, phát triển như bình thường, khác cái chỉ là ngươi tu luyện 1 năm trong đó thì bên ngoài chỉ mới có 1 ngày trôi qua mà thôi.
Dạ Khinh Ưu trong tay sỡ hữu một mảnh "Không Lưu Bội" có thể mở ra được "Thiên Không Giới Vực" được 3 lần, mỗi lần được 15 năm, hắn không do dự mà sử dụng vì hắn không có tâm tình chờ đám trẻ này phát triển từ từ,