Luồng khí tức quỷ dị quen thuộc để Dạ Khinh Ưu cảm giác bất an, hắn dùng Tinh Thần Lực dò xét đám người áo đen kia, trong lòng kinh đào hải lãng, nghĩ không đến đám người kia huyết mạch đặc thù tương liên với hắn.
Dĩ nhiên, Huyết Yêu Tộc không có khả năng khiến cho hắn sinh ra loại cảm giác này, chưa kể gia tộc này đã diệt vong, thế thì còn lại chính là Dạ Uyên Cổ Mạch trong thân thể hắn.
Đám người áo đen kia vậy mà là người của Dạ Tộc, không những thế nam tử ở trung tâm kia khí tức hết sức quen thuộc, Dạ Khinh Ưu đã từng gặp hắn tại Thánh Địa, thiếu chủ Dạ Tộc - Dạ Kiêu.
Không ngờ đám Dạ Tộc này cũng muốn tranh giành Hắc Quan với hắn, xem ra cỗ quan tài đen này có thứ gì đó rất có sức hút với Dạ Tộc.
Dạ Khinh Ưu học xong Tinh Thần Vạn Pháp Thể đã có thể che giấu khí tức, nội liễm đến cực hạn, ngay cả Dạ Kiêu cũng chưa chắc có thể phát hiện ra hắn.
" Tiểu tử, thấy chưa.
Ta nói không sai mà.
"
Hài đồng nét mặt ngây ngô lại lộ ra loại ánh mắt âm trầm, quỷ dị hết sức.
Dạ Khinh Ưu không nói, hắn hiện tại đang suy nghĩ bản thân liệu có đánh lại đám người Dạ Tộc kia không.
Chưa từng giao thủ, dù tự tin vào thực lực của mình nhưng hắn không nắm chắc phần thắng, cũng không thể tùy tiện mà liều mạng được.
Hài đồng thấy hắn lâm vào trầm tư, khuôn mặt trẻ con nở ra nụ cười tới tận mang tai, hết sức đáng sợ.
Hài đồng xoay lưng hướng về đám người Dạ Tộc, để lại truyền âm bên tai hắn.
" Tiểu tử, đan dược kia có thể trao đổi vật khác.
Hắc Thương Nô bọn ta còn rất nhiều đồ tốt, tùy ngươi lựa chọn.
"
Dạ Khinh Ưu trầm mặc, không có đáp lời, ngoài cái Hắc Quan kia hắn hoàn toàn không đối với thứ gì hứng thú, lúc này chỉ muốn đem Hắc Quan kia đoạt lấy mà thôi.
Mà giao dịch của hài đồng cùng đám người Dạ Tộc hết sức thuận lợi, vậy mà chấp thuận giao dịch, Hắc Quan giống như đã trao vào tay đám người.
Dạ Khinh Ưu tạm thời không có ý định động thủ, Dạ Tộc thần bí làm hắn kiêng dè, dù Dạ Quân mời gọi hắn lúc trước cũng không làm hắn thay đổi ý định.
Ai biết Dạ Tộc là thế nào tồn tại, theo lời của Anh Kỳ thì Dạ Tộc hết sức cường đại, hắn vẫn nên cẩn thận là hơn.
Dạ Tộc sau khi nhận lấy Hắc Quan, tất cả đều hóa thành bóng tối, vô thanh vô tức biến mất.
Nhìn đám người Dạ Tộc rời đi, Dạ Khinh Ưu liền tạo ra một cái phân thân, để nó lặng lẽ theo phía sau.
Còn bản thân vẫn vô cùng bình tĩnh, nhìn hài đồng kia đi đến chỗ hắn, nở ra nụ cười quỷ quyệt.
" Tiểu tử, đề nghị của ta ngươi thấy thế nào? Thứ kia sớm đã định thuộc về đám người đó rồi, ngươi không cần liều mình mất mạng.
Lão phu hảo ý khuyên ngươi, vẫn nên tự biết lượng sức mình.
"
" Ta không hứng thú, cũng không cần ngươi quan tâm.
"
Dạ Khinh Ưu không thèm để ý, hắn tinh thần chú ý tới Hắc Quan kia, quan sát đám người Dạ Tộc còn chưa có đi xa, hẳn là vì áp chế cảnh giới để tránh Thiên Đạo chú ý đến nên tốc độ không có nhanh.
Hài đồng nghe thấy Dạ Khinh Ưu từ chối ý tốt của mình, ánh mắt lóe lên sát cơ, vừa muốn hành động thì thấy một thiếu niên đi tới làm cho hài đồng không hiểu sao sợ hãi.
Nguyên Cổ thần thanh khí sảng bước đến, ánh mắt thâm thúy nhìn Dạ Khinh Ưu, cũng trực tiếp ngó lơ hài đồng, làm cho hài đồng sát khí như muốn bộc phát.
Hài đồng chính là lão tổ của một phương thành lập Hắc Thương Nô, tính danh là Mệnh Lão, đã sớm siêu việt cảnh giới, sau đó gia nhập Tà Vực, chỗ dựa càng lớn, tại Hạ Giới có thể coi như nhất cử vô địch, nào ngờ liên tiếp bị hai cái hậu bối coi khinh.
" Huynh đệ, che giấu thật tốt nha.
Có đan dược tốt như vậy mà không sớm lấy ra.
"
Nguyên Cổ tỏ ra hết sức thân thiết nở nụ cười chân thành, nhưng Dạ Khinh Ưu tự rõ tên thiếu niên kia có bao nhiêu đáng sợ.
Hai lão hộ vệ sau lưng Nguyên Cổ đều là Vấn Đạo Cảnh cường giả, hiện tại bị luyện thành Khôi Lỗi, có thể thấy đối phương kinh khủng bậc nào.
" Có hứng thú giao dịch chứ? "
Nguyên Cổ lên tiếng, Dạ Khinh Ưu cũng thuận ý đáp ứng, dẫn theo ba nữ cùng Tây Môn Triều đi cùng Nguyên Cổ.
Mệnh Lão thấy vậy tức giận, muốn dạy dỗ hai cái tiểu bối này, nào ngờ một cái hộ vệ sau lưng Nguyên Cổ chủ động đi đến chặn đường, khí thế áp bách lan tỏa làm cho Mệnh Lão rùng mình, la lên.
" Vấn Đạo Cảnh Tam Tầng… "
Lúc này, Mệnh lão đã hoảng sợ nhận ra thiếu niên Nguyên Cổ kia có bao nhiêu kinh khủng, một cái Vấn Đạo Cảnh cường giả mạnh mẽ đi theo bảo hộ, rõ ràng thân phận không hề đơn giản.
Mà Dạ Khinh Ưu lại có thể xuất ra Thần Đan, còn cùng Nguyên Cổ bộ dáng thân thiết càng không dễ trêu chọc.
Lúc này, lão âm thầm hoảng sợ, mồ hôi chảy ròng ròng, may mắn bản thân còn chưa có chọc giận hai cái thiếu niên này, nếu không Hắc Thương Nô chỉ sợ đã sớm diệt…
...
Nguyên Cổ dẫn năm người Dạ Khinh Ưu vào trong phòng riêng được Hắc Thương Nô chuẩn bị.
Nguyên Cổ ngồi xuống, Dạ Khinh Ưu ngồi trước mặt, bên cạnh là Đàm Tuyết Hạ với một tâm trạng thoải mái, nàng ngồi cạnh hắn, cũng đem Võ Hoan Hoan kéo xuống ngồi cạnh mình.
Chỉ có Trữ Hiểu Mạn là toàn thân phong bế không thể cử động là đứng một bên, còn có Tây Môn Triều cũng không dám ngồi xuống, yên phận đứng ở phía sau.
" Huynh đài, giao dịch lúc trước còn có thể thực hiện sao? "
Nguyên Cổ hòa nhã nói, nhìn không ra hỉ nộ ái ố, chỉ thấy hắn nét mặt tươi cười chờ đợi nhìn Dạ Khinh Ưu, để Đàm Tuyết Hạ ấn tượng với hắn không tệ, có thể hòa nhã nói chuyện cùng tình lang nàng, xem ra là cái người tốt.
Dạ Khinh Ưu tinh thần lúc này đã chia làm hai, tinh lực tập trung tại nơi này chỉ phát huy được Tố Đạo Cảnh thực lực, còn toàn phần chú ý đã đuổi theo đám người Dạ Tộc.
Hắn nghe thấy lời Nguyên Cổ, không mặn không nhạt đáp.
" Dĩ nhiên được, ta tạm thời đã hết Vũ Hóa Đan… nếu như… "
Hắn còn chưa nói hết lời, Nguyên Cổ đã vội lên tiếng.
" Dùng Thiên Địa Vấn Cảnh Đan cũng được… Ta có thể giúp ngươi tìm thêm nữ nhân.
"
Dạ Khinh Ưu nghe vậy cười lạnh, không