Đập vào mắt Dạ Khinh Ưu là một căn phòng tràn ngập vải đỏ treo dài từ trên trần nhà, ẩn hiện từng tấm rèm mỏng, Dạ Khinh Ưu từ từ bước đến giường, ở trên giường là hai thiếu nữ đang nằm im, trên mắt mỗi người đều buộc một chiếc khăn mỏng che đi ánh nhìn.
Hai nữ nhân xinh đẹp trên giường kia không phải ai xa lạ với hắn, chính là hai sư đồ Thượng Lan Kỷ Linh và Hàm Sương.
Cả hai người cùng nằm trên một chiếc giường, trên thân mặc một trang váy tinh xảo, có lẽ mới mua ở Kinh Phường, trên mặt trang điểm nhẹ nhàng càng tăng thêm vẻ diễm lệ.
Cả hai nghe tiếng bước chân, biết hắn đã đến, thân thể phát nhiệt, nhưng cũng bớt đi xấu hổ vì ánh mắt cũng không nhìn thấy.
Dạ Khinh Ưu đi đến giường, khoé môi mỉm cười.
" Hóa ra Thiên Nhã nói món quá cho ta là hai người...!Quả thật là món quà lớn.
"
Hắn trước tiên đi đến người Thượng Lan Kỷ Linh, tay đặt trên mặt nàng vuốt ve, lời ngọt ngào âu yếm.
" Kỷ Linh, nàng chắc chắn chứ? "
" Ưm, Khinh Ưu ta không hối hận.
"
Thượng Lan Kỷ Linh lời nói kiên định, bàn tay giơ lên, cũng vuốt ve khuôn mặt hắn, dù thị lực bị che đi không nhìn thấy nhưng nàng chắc chắn là hắn.
Dạ Khinh Ưu nghe vậy, môi hướng xuống bờ môi hoa đào của nàng hôn lên.
Thượng Lan Kỷ Linh cũng phối hợp với hắn, cả hai trao cho nhau một nụ hôn ngọt ngào đầy tình cảm, nàng hé mở miệng nhỏ cho lưỡi hắn đi vào cuốn thành một đoàn với chiếc lưỡi đinh hương hồng hào bên trong.
Đôi bàn tay tác quái của hắn không nhàn rỗi, sờ lên đôi ngực căng mọng tràn đầy tươi sống của nàng, Thượng Lan Kỷ Linh dù bị hắn sờ qua nhưng vẫn không khỏi ngượng ngùng khẽ cựa quậy thân thể một chút.
Xoa nắn đôi gò bồng đào của nàng cách qua một lớp y trang làm cho Dạ Khinh Ưu không thoả mãn, một trảo liền xé nát y trang trên người nàng, để cơ thể hoàn mỹ không chút mỡ thừa về với thiên nhiên.
Hai bờ môi tách nhau ra...
Ánh mắt nam tử nhìn chăm chú lên cơ thể ngọc ngà của nữ tử.
Từng đường cong hoàn hảo, làn da trắng nõn như bạch ngọc, bờ eo thon gọn, hai khoả cầu ngực to tròn được phóng thích ra ngoài so với tưởng tượng của hắn còn muốn lớn hơn.
Ở phía dưới nơi thảo nguyên màu đen là tiểu huyệt hồng hào chật hẹp chưa từng được khai phá hiện đang ướt nhẹp vì dâm thuỷ, nguyên lai nàng ta đã động tình từ lâu.
Không chút chậm trễ, Dạ Khinh Ưu liền lột sạch y phục trên người, để lộ ra một cây gậy thịt đang dữ tợn ngẩng đầu ngạo nghễ kề sát tại tiểu huyệt, tiện thể giải khai chiếc khăn đang bịt mắt của nàng.
Thấy mặt nàng tràn đầy xuân ý, cảm giác được tại quy đầu dính ướt từng đợt dâm thủy trào ra từ tiểu huyệt mềm mại, hắn biết thời cơ đã tới, khẽ thúc đẩy eo một cái, bắt đầu xâm nhập vào cái kia nhỏ hẹp tiểu huyệt, đem nó từ từ banh rộng ra.
Bất giác được dị vật xâm nhập, bên trong tiểu huyệt của nàng từng tầng thịt mềm ngăn cản côn thịt của hắn tiến sâu vào, càng vào càng chật hẹp ngăn lại quy đầu đang từ từ tiến tới, cuối cùng đi được một đoạn liền va chạm vào một lớp màng mỏng, Thượng Lan Kỷ Linh lần đầu được một vật to lớn như vậy xâm nhập liền đau đớn ở dưới hạ thân, khó chịu rên rỉ A...!ưm... một tiếng.
Dạ Khinh Ưu nghe thấy nàng đau đớn rên rỉ, biết nàng không thoải mái nên hắn cúi người xuống đè lên thân thể mềm mại, hai tay nắn bóp hai bên ngực tròn trịa, há miệng ngậm lấy một bên hạt anh đào vào miệng, vừa tận lực giảm bớt mỹ nữ đau đớn, vừa động thân tiến thêm càng sâu trong tiểu huyệt.
" Aa...!đau...!dừng...!dừng lại...!"
Cảm giác cây côn thịt càng tiến sâu vào cơ thể mình, phá bỏ lớp màng xử nữ của nàng, Thượng Lan Kỷ Linh liền thống khổ như bị người chém thành hai đoạn.
Dạ Khinh Ưu cũng không có vội vã, nhìn nàng thống khổ liền ngừng động hạ thân, để cho nàng thích ứng với cây côn thịt của hắn, đôi mắt chăm chú nhìn từng giọt huyết hoa chảy ra nhỏ trên ga giường.
Nàng vậy mà vẫn còn là xử nữ.
" A...!a...!ưm...!"
Theo thời gian qua đi, cơn đau sau khi phá thân dần dần biến mất, cảm giác được trong tiểu huyệt từng cơn từng cơn tê dại kèm theo khoái cảm mãnh liệt truyền thẳng sâu trong tâm trí khiến cho tiểu huyệt của nàng càng thêm co bóp chật chội, điều này khiến cho lần đầu tiên làm chuyện ấy như Thượng Lan Kỷ Linh không kìm được khẽ rên rỉ.
Hít
Tiểu huyệt của nàng co bóp khiến cho hắn cảm nhận được từng trận sảng khoái mãnh liệt, biết nàng đã sẵn sàng hắn không nhịn được nữa liền nhấp từng cú từng cú mạnh bạo.
" Ân...!a...!sướng...!ưm...!thật sướng khoái...!a...!a...!mạnh...!mạnh nữa lên...!a...!"
Khoái cảm dần dần chiếm hết tâm trí, côn thịt từng cú đẩy sâu vào hoa tâm làm dục vọng mỹ thiếu nữ tăng mạnh, mở ra cặp môi đỏ mọng nhẹ nhàng rên rỉ.
Dạ Khinh Ưu nhìn Thượng Lan Kỷ Linh đang theo phản xạ của cơ thể mà lắc lắc hông, trên miệng rên rỉ ngân nga một bản hoà tấu kiều diễm, phấn khích gia tăng lực đưa đẩy vào sâu trong tiểu huyệt nàng không ngừng.
Bạch...!bạch...!bạch...
Theo động tác nam nhân, hạ thể hai người đã bắt đầu lầy lội không chịu nổi, quy đầu cũng nhấp sâu tận cùng va chạm vào tử cung, động tác nam tử càng mạnh mẽ, tiểu huyệt của nữ nhân càng co bóp thêm chặt khiến cho khoái cảm của hai người càng thêm dâng trào.
Âm thanh giao hợp vang vẳng khiến cho Hàm Sương đỏ chín cả mặt, nơi phía dưới hạ thân nàng bất chi bất giác liền chảy ra vài giọt nước, tay không tự chủ được liền hướng xuống dưới vuốt ve, bắt đầu tự mình thẩm du.
" A...!a...!thiếp sướng quá...!mạnh nữa lên đi...!a...!hãy cho thiếp sướng nữa đi Khinh Ưu...!a...!"
" Gọi tướng công.
"
Vừa nhấp những cú mạnh bạo thẳng lên đỉnh hoa tâm, Dạ Khinh Ưu vừa đối với nàng đưa ra yêu cầu, sau đó rút côn thịt ra hết bên ngoài lại đẩy một cái thật sâu tận tử cung.
Thượng Lan Kỷ Linh bị hắn làm cho thần hồn điên đảo, nào còn quan tâm đến chuyện gì? Hắn nói gì nàng nghe nấy.
" Aa...!a...!tướng công...!thiếp...!thiếp sướng...!a...!thao chết thiếp đi...!thao thiếp...!"
" Thật dâm đãng! "
Dạ Khinh Ưu khoé miệng câu nên nụ cười tà, đối với phản ứng của nàng rất hài lòng, càng thêm ra sức đâm mạnh vào sâu trong tiểu huyệt.
" Ân...!a...!tướng công, thiếp không chịu nổi nữa...!thiếp raa...!aa....!thiếp raaaa...!"
Tầm khoảng vài trăm cú nhấp nữa, hắn cảm nhận được bên trong tiểu huyệt của nàng đang không ngừng siết chặt lại liền biết nàng sắp sửa tiết thân lần đầu tiên, hắn cố nhấp thêm