Vào giờ ăn trưa, Âu Dương Húc cùng với Trần Đông đi vào nhà ăn. Sau khi gọi thức ăn, hai người liền tìm một bàn sạch sẽ ngồi xuống.
"Âu Dương, khu ngoại tổng quát của cậu thế nào? Đã quen chưa?" Trần Đông quan tâm hỏi.
"Khá tốt, lão quân y đối với tôi không tồi. Còn cậu?" Âu Dương Húc gật đầu tỏ vẻ hết thảy đều tốt.
Đời trước của cậu chính là bác sĩ ngoại khoa, nên đối với cậu mà nói thì làm một bác sĩ ngoại khoa thực tập rất nhẹ nhàng không hề áp lực.
"À, bên tôi cũng khá tốt!" Trần Đông cũng gật đầu cực kỳ vừa lòng với khu của mình.
Thật ra Âu Dương Húc và Trần Đông đều học ngoại khoa. Nhưng Âu Dương Húc học là khoa ngoại tổng quát, còn Trần Đông thì học khoa ngoại chấn thương (ta chém, vì không biết nhiều về y khoa ^^) nên cũng không cùng một khu.
"Đúng rồi, sao không nhìn thấy bộ đội đặc chủng tới đây ăn cơm nhỉ?" Ánh mắt lướt một vòng những người quân nhân, lại không nhìn thấy Ngô Hạo Thiên, Âu Dương Húc cảm thấy có chút buồn bực.
"A, chắc là ra ngoài làm nhiệm vụ đi? Nghe bọn hắn nói, đại đội bộ đội đặc chủng thường xuyên đi ra ngoài làm nhiệm vụ."
"À!" Âu Dương Húc thất thần. Xem ra muốn tìm tên Ngô Hạo Thiên này thật đúng là không dễ dàng.
Ở trong bệnh viện quân khu công tác được một tuần, Âu Dương Húc có thể nói quá nhẹ nhàng sung sướиɠ, vì là sinh viên thực tập mới tới, trêи căn bản cậu không cần khám bệnh, chỉ cần làm trợ thủ cho Triệu quân y mà thôi, công việc không nhiều.
5 giờ đúng giờ tan tầm sau, Âu Dương Húc lái xe đi vào gara của mình, đem xe việt dã đã được cải tạo tốt và 50 thùng xăng cậu đã mua thu hết vào trong không gian.
"Đinh, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ mua sắm và cải tạo xe, khen thưởng 500 tích phân."
Nhìn kho hàng số ①, kho hàng số ② và gara của mình trêи giao diện. Âu Dương Húc vuốt cằm cân nhắc. Bây giờ đã qua mùa đông, quần áo mùa hè, chăn bông có, thức ăn nước uống có, xe cũng có. Còn thiếu cái gì nữa đây?
Ăn, mặc, ở, đi lại, đúng rồi, còn thiếu 1 cái "Ở".
"001, nếu trong mạt thế gặp được nguy hiểm, ta có thể mang người nhà của ta vào trong không gian tránh được không?"
"Có thể, bất quá
trước hết ký chủ cần mua nhà ở thì mới có thể ở trong không gian cư trú."
Nghe hệ thống nói, Âu Dương Húc vừa lòng gật gật đầu, lập tức click mở Thương Thành, tìm kiếm nhà ở.
Nhìn một vòng trêи màn hình, Âu Dương Húc bất giác nhăn mày, 500 tích phân chỉ đủ mua một phòng ở 35 mét vuông. 35 mét vuông đủ làm gì trời? Nếu là mua phòng ở, nhỏ nhất cũng phải 100 mét vuông!
Nhìn chằm chằm căn phòng lớn 120 mét vuông, Âu Dương Húc click mở ra nhìn một chút, phát hiện trong phòng đã được trang hoàng: Vách tường tuyết trắng, mặt đất lót gạch, 120 mét vuông, ba phòng ngủ, một phòng khách, hai phòng vệ sinh và một phòng bếp. Thật sạch sẽ thoáng mát! Đáng tiếc, phải mất đến 1500 tích phân, quá quý!
"001, có cách nào làm cho ta nhanh chóng kiếm được tích phân không?"
Âu Dương Húc đánh chết cũng không mua 35 mét vuông, cậu nhất định phải mua phòng 120 mét vuông này, cùng lắm thì kiếm nhiều tích phân hơn là được!
"Muốn kiếm tích phân có 3 cách. Cách thứ nhất là cứu người. Mỗi khi cứu được một người, hệ thống khen thưởng 100 tích phân. Cách thứ hai là giết tang thi, giết một tang thi sơ cấp được 50 tích phân, tang thi cấp 1 được 100 tích phân, tang thi cấp 2 được 200 tích phân, cứ thế mà suy ra. Còn cách thứ ba là mở ra kỹ năng sinh tồn, mỗi lần mở ra một kỹ năng sẽ được khen thưởng 500 tích phân."
Nghe 001 trả lời, Âu Dương Húc suy nghĩ một lúc lâu. Cứu người giết tang thi phải sau mạt thế thì mới có thể làm chuyện này, hiện giờ không làm được. Như vậy cách duy nhất có thể kiếm được tích phân chính là phải mở ra kỹ năng sinh tồn!
"Cái gì là kỹ năng sinh tồn? Ta phải như thế nào mới có thể mở ra được?" Âu Dương Húc kiên nhẫn hỏi.
"Việc này phải dựa vào cơ duyên của ký chủ. Hệ thống không thể nhắc nhở được."
Nghe xong, Âu Dương Húc khó chịu nhướng mắt. "Được, ta đã biết! Ngươi trở về đi!"
Nhìn hình xăm trêи cổ tay của mình, Âu Dương Húc mím môi, xem ra việc mua phòng ở chỉ có thể hoãn lại một thời gian.
END CHƯƠNG 17.