Một lát sau, một bộ khung xương được nâng vào trong đại sảnh.
“Thiên Lộ, Thiên Lộ!” Nhìn hài cốt của nhi tử, Tô Hồng khóc rống thất thanh.
“Tiểu đệ! Tiểu đệ!” hai tỷ muội Liễu Ti và Liễu Vũ cũng đều khóc rống thất thanh.
“Nhi tử, con yên tâm, cha nhất định báo thù cho con, chính tay đâm kẻ thù, cho con phong cảnh đại táng*.” Nhìn thi cốt nhi tử, Liễu Hải đỏ hốc mắt nói.
(*táng là thực hiện việc lưu giữ thi hài hoặc hài cốt, tro cốt của người chết.
Có nhiều hình thức như mai táng (chôn vĩnh viễn dưới đất), hỏa táng (đốt thành tro),...!Câu trên ý bảo lấy xác kẻ thù lót đường để đại táng Liễu Thiên Lộ)
Nhìn một nhà bốn người vây quanh trước hài cốt, Liễu Thiên Kỳ nhẹ nhàng lắc lắc đầu.
“Nhị bá, Nhị bá mẫu, có thể để ta cùng Lục ca nói mấy câu không?”
“Ngươi……” Nhìn Liễu Thiên Kỳ, Liễu Hải không khỏi siết chặt nắm tay.
“Được, ngươi nói đi!” Tô Hồng kéo Liễu Hải lại, mang theo Liễu Hải thối lui qua một bên.
Liễu Ti và Liễu Vũ cũng đi theo thối lui sang một bên.
Liễu Thiên Kỳ đi đến trước mặt hài cốt, kéo miếng vải trắng trên khung xương xương xuống, tỉ mỉ đánh giá khung xương này từ trên xuống dưới một phen.
“Thấy rõ ràng chưa, nhìn xem nhi tử ta chết trên tay ngươi như thế nào?" Tô Hồng phẫn hận mà nhìn Liễu Thiên Kỳ, nghiến răng nghiến lợi mà nói.
“Ha ha ha, nhị bá, Nhị bá mẫu, các ngươi là đang nói giỡn với ta sao?” Nhìn hai người, Liễu Thiên Kỳ buồn cười hỏi.
“Hỗn láo, ngươi nói cái gì?” Nghe được lời này, Liễu Hải bực bội không thôi.
“Liễu Thiên Kỳ, ngươi có ý gì?” Tô Hồng nhìn kẻ thù giết con, cũng mang vẻ mặt nghi hoặc.
“Lục ca năm nay hai mươi tuổi, ta 18 tuổi.
Lục ca lớn hơn ta hai tuổi.
Thân thể cường tráng, thân cao hơn ta ba tấc.
Nhị bá mẫu, lời này ta nói có đúng không?” Liễu Thiên Kỳ nhìn Tô Hồng, nghiêm túc vô cùng hỏi.
“Không sai, Thiên Lộ đích xác cao hơn ngươi ba tấc!” Tô Hồng gật đầu, không quá minh bạch Liễu Thiên Kỳ vì sao đột nhiên lại nói chuyện này.
"Khối hài cốt này tứ chi thon dài, căn bản nhìn không ra sinh thời có bao nhiêu cường tráng, hơn nữa, người này cao hơn ta hơn cả năm tấc.” Liễu Thiên Kỳ mở miệng, nói đúng sự thật.
“Liễu Thiên Kỳ, ngươi nói cái gì?” Nghe được Liễu Thiên Kỳ nói, Tô Hồng khiếp sợ không thôi.
“Có ý gì?” Liễu Hải nhìn tức phụ, cũng là vẻ mặt ngốc nghếch.
“Ngươi là nói, hắn không phải tiểu đệ ta ư?” Liễu Ti kinh hô ra tiếng.
“Nếu người chết có thể cao lên, hắn có lẽ sẽ là Lục ca!” Nhìn Liễu Ti khiếp sợ, Liễu Thiên Kỳ bất đắc dĩ mà nói.
“Liễu Thiên Kỳ, ngươi đang nói hươu nói vượn cái gì? Trên người hắn rõ ràng mặc quần áo Thiên Lộ, không phải Thiên Lộ còn là ai nữa?” Liễu Giang chột dạ mà phản bác.
“Phu nhân, chuyện này……” Liễu Hải nghiêng đầu, nhìn hướng về phía tức phụ.
Tô Hồng cất bước, đi tới phía trước hài cốt kia, duỗi tay đo lường một chút chiều dài cánh tay đối phương.
“Không, hắn không phải nhi tử ta, đây không phải là thi thể nhi tử ta.” Tô Hồng quay đầu lại, nhìn về phía Liễu Giang.
“Nhị đệ muội, ngươi đừng nghe Liễu Thiên Kỳ nói bậy, hắn là vì muốn trốn tránh