Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 729


trước sau

Advertisement

Chương 729:

 

Ngày đó cô ta trở về, nhìn thấy bà nội ở trong phòng đếm tiền, bà nội là người không bao giờ thiếu tiền Cha rất hiếu thuận, còn có tài khoản tiết kiệm mà ông nội để lại, bà căn bản dùng không hết số tiền đó.

 

Cô ta thấy bà bỏ một xắp tiền dày ở trong tủ cạnh giường, lúc ấy chỉ có một suy nghĩ, không thể mắt mặt trước bạn học.

 

Thừa dịp bà nội ngủ trưa, cô ta vào phòng bà, mở tủ lấy ra một xấp tiền hơn 10 nghìn tệ.

 

Sau đó bị bà nội phát hiện, cô ta thấy thé thì vừa xấu hỗ vừa sợ hãi, sợ rằng bà nói ra chuyện này thì mình sẽ bị đuổi khỏi nhà họ Có.

 

Nhưng tới lúc ăn cơm tối, bà nội vẫn không đem chuyện này nói cho mọi người, chuyện này là bí mật trong lòng hai người họ, mãi cho đến hôm nay, cũng chưa ai từng nói ra.

 

Cô ta biết, bà nội không nói ra, thật cũng có chút tình cảm với mình, nhưng tình cảm rất ít ỏi.

 

Đối với người bà này, cô ta luôn sợ hãi, mỗi lần nhìn thấy bà, Cố An An lại như một con nai con sợ hãi bắt an.

 

Kể từ ngày đó thái độ của bà nội với cô ta, càng ngày càng kém, đáy lòng biết nguyên nhân, nhưng cũng không dám làm gì.

 

Cô giành được thể diện trước mặt bạn bè, được mọi người hâm mộ, nhưng lại đánh mắt lòng tin của bà nội.

 

Cô ta biết, đây sự đánh đổi thất bại.

 

Hàng năm, hàng năm hai anh trai sẽ có hàng trăm vạn tiền mừng tuổi, mà cô ta, chỉ có một trăm vạn, là cha mẹ cho,bà nội cũng không cho một đồng.

 

Cố An An nhìn căn biệt thự xa hoa trước mặt, đêm nay, sao lại không muốn bước vào chút nào “Cố An An, em về rồi.”Bỗng nhiên truyền đến giọng nói của Lục Hạo Khải.

 

Cố An An quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Lục Hạo Khải mặc bộ âu phục màu xám, đứng dưới ánh đèn đường, chiếc bóng cao lớn được kéo dài, gió thu thổi ngược mái tóc ra sau, lộ ra cả khuôn mặt, rất đẹp trai, nửa điều thuốc đang cháy.

 

giở giữa các ngón tay, người đàn ông dáng vẻ lười biến, ánh mắt tràn ngập. dục vọng khi nhìn cô ta.

 

“Vâng!”Cố An An thản nhiên gật đầu.

 

“Ha ha… .” Lục Hạo Khải nhìn cô ta, cười ngây ngô, “Cố An An, chúng ta thật sự giống vợ chồng không?”

 

Hắn cũng không biết bản thân đã nghĩ như thế nào , lại ngây ngốc cùng cô ta đi lĩnh chứng.

 

Có An An xoay người, đút tay vào túi áo gió, bước trên đôi giày cao gót tám phân, từng bước đi về phía Lục Hạo Khải.

 

Nhìn người đàn ông đẹp trai trước mặt, đôi khi cô ta cũng tự hỏi liệu họ có thực sự là một cặp vợ chồng không?

 

Ánh mắt hơi hơi chợt lóe, cô ta mỉm cười, nói: “Thật sự, em cũng hoài nghỉ vấn đề này.”

 

“Cho nên mới thấy chúng ta không giống vợ chồng.”Lục Hạo Khải uể oải gạt tàn thuốc, khói thuốc quanh quản, lông mày hơi nhíu xuống, cuộc đời này thật là khó khăn.

 

Tối nay tâm tình không tốt, muốn ra ngoài đi dạo, nhưng đột nhiên nhìn thấy Cố An An đứng ở cửa nhà không muốn đi vào.

 

Cố An An cũng nói: “Phải đó, không giống! Anh cũng không phải người đàn ông lý tưởng của em, ngược lại phụ nữ anh muốn cũng không phải em, cho nên, chúng ta, không giống.

 

Nhưng lại thành một đôi.

 

Nhưng có thể làm sao bây giờ?

 

Cho dù không hợp nhau, nhưng chúng ta đã là châu chấu trên một sợi dây.”

 

Trong lòng cô ta chắc chắn rằng mình không yêu người đàn ông trước mặt, nhưng hiện tại không thể sống thiếu anh ta.

 

“Chúng ta chẳng qua là theo nhu cầu.”

 

Lục Hạo Khải híp mắt nhìn Cố An An, nhìn cô ta có chút khác thường, đêm nay hình như có chút thương cảm, vẻ mặt này bắt ngờ xuất hiện trước mắt hắn.

 

Trong lòng hắn có một tia thương hại, hắn thường xuyên chơi bời bên ngoài, ngày nào cũng ôm các loại phụ nữ, lúc mệt mỏi lại bước tới ôm Cố An An vào lòng.

 

“Cố An An, chúng ta hãy sống như vậy đi!”

 

Cưới người khác, cũng không nhất định sẽ được như bây giờ.Lùi một vạn bước mà nói, nhà mẹ Cố An An, cũng không phải loại người lòng tham không đáy.

 

Cố An An bất ngờ rơi vào vòng tay đối phương, cô ta ngước lên nhìn, cảm thấy có nét dịu dàng trong mắt hắn.Bầu không khí như vậy, không nên dễ dàng bị phá hủy.

 

“Làm sao vậy?Đột nhiên đối với em tốt như vậy .” Giọng Cố An An khàn khàn mê người .

 

Lục Hạo Khải cười khẽ gảy tóc xoăn của người trong lòng, thấp giọng nói: “Nhìn thấy em, có chút nhớ nhung , chúng ta đi biệt thự đi!” Giọng nói trầm thấp đầy cám dỗ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện